Kẻ Thứ Hai Vĩ Đại Nhất

Chương 30 - Chuẩn Bị Tới Bắc Cảnh

Chương 30 chuẩn bị tới Bắc Cảnh

Trong phòng, Thần Cơ khi nghe xong những lời bịa đặt của lão cáo già Quân Nhât kia thì âm thầm cảm thán, lão già này quá giỏi diễn xuất nếu không phải biết được sự thật rồi thì sau khi nghe lão kể Thần Cơ cũng phải tin sái cổ. Có một điều lão nói không sai, Huyết Ngục Điện cái tổ chức này vô cùng thần bí, cũng vô cùng tàn ác thế lực này đang ngày càng bành chướng đến cả thế lực tam cấp mà bọn chúng cũng khống chế để làm việc, trong suy nghĩ của Thần Cơ lúc này đã đặt Huyết Ngục Điện lên vị trí nguy hiểm đầu tiên còn hơn cả Quân Nhất.

Bạch Mai thành lúc này mới sau ngày thi tuyển sinh, tin tức nóng nhất là thông tin về các thí sinh được vào học Bắc Cảnh và trận chiến của các thiên tài, đặc biệt là trận chiến của hai vị thiếu niên đối đầu hơn mười người hơn hai, ba đại cảnh giới, một phế vật mất tích của Quân gia nay trở thành thiên tài, một vị thiếu niên thần bí đánh nhau một đánh tám người hơn hai, ba đại cảnh giới mà như đi chơi, hai người này nhất đấu thành danh, họ gọi hai người là Song Tài tức cặp đôi thiên tài.

Phủ đệ Mai gia, tại đây trong một đình viện nằm giũa hồ, xung quanh chiếc bàn đá, góp mặt tại đây là các thiên tài của Mai gia Mai Anh Tuấn, Mai Thu Quỳnh, Mai Anh Tú và Mai Thanh, Mai Anh Tuân lên Tiếng: ‘mọi người thu hoạch được gì sau trân chiến ngày hôm qua? Quỳnh muội thấy sao?’, Mai Thu Quynh nghe thấy tên mình nên khẽ giật mình rời khỏi dòng suy nghĩ sau đó nói: ‘muội không giao đấu với người khác, chỉ đấu với nữ nhân mặt lạnh kia, theo muội cảm nhận được nữ nhân kía đã mạnh lên rất nhiều, có thể mạnh bằng đại trưởng lão.’, nghe xong lời này cả đám người hít một ngụm khí lạnh, phải biết rằng đại trưởng lão cũng phải là hóa thần cường giả lâu năm vậy mà Mại Thu Quỳnh lại đánh giá Quân Tuyết mạnh bằng đại trưởng lão. Mai Anh Tuân hít một hơi hỏi lại vị muội muội của mình: ‘muội nói thật chứ? Làm sao có thể!’, ‘muội chắc chắn, bởi vì vài tháng trước muội và nữ nhân đó có giao thủ qua, lúc đó muội bung hết sức vẫn có thể một trận chiến, bây giờ với tu vi của muội đã dùng Hỏa Mãng Thảo không chịu nổi mười chiêu dưới tay nữ nhân kia!’ Mai Thu Quỳnh cảm thán nói, rồi lại trầm tư suy nghĩ. Nghe vậy Mai Anh Tuấn cũng chỉ biết thở dài, sau đó lại nói tiếp: ‘hai tên Trần Cảnh và Quân Toản cũng không phải dạng vứa, còn muội thì sao Mai Thanh.’, Mai Thanh đáp: ‘muội thấy Quân Băng cung đánh bằng muội nhưng nếu đánh lâu muội cung rơi xuống hạ phong.’. Nghe mọi người nói xong Mai Anh Tú không nhịn được mà thốt lên: ‘khôn kiếp, Quân Gia này đúng là không tầm thường, vậy mà nhiều người như vậy’, đột nhiên Mai Thu Quỳnh nói ra một câu không ai trong đây hiểu gì: ‘Anh Tú đệ có thấy bóng lưng hôm qua quen không? Tỷ nghĩ mình gặp ở đâu đó rồi!’, ‘tỷ tỷ ngươi đang nói tới ai vậy?’ Mai Anh Tú nghi hoặc hỏi lại. ‘Tỷ thấy bóng lưng của cái Thần Cơ kia rất quen, mà không biết đã gặp ở đâu.’ Mai Thu Quỳnh đáp, nghe nàng nói đến đệ tử Quân gia cả đám người vô thức nhớ đến trân đấu của hai thiếu niên kia, ấn tượng thật là sâu đậm, Mai Anh Tú trả lời: ‘đệ nghĩ tỷ nhầm tên đó với ai rồi, à có phải cái tên chúng ta gặp trong sơn mạnh không?’ vừa thoát khỏi suy nghĩ thì nghe thấy Mai Anh Tú nói đến truyện trong sơn mạch một tuần trước. Nói xong Mai Anh Tú liên phủ định luôn: ‘tên Thần Cơ kia thua xa vị chúng ta gặp trong sơn mạnh, với người kia sử dụng hệ hỏa còn tên đệ tử Quân gia là hệ băng mà. Hay là vị tỷ tỷ xinh đẹp của tôi lại nhớ cái vị Tiểu Ca Ca kia rồi! ha, ha, ha’, trước ánh mắt và nụ cười chêu chọc từ đệ đệ, nàng đỏ bừng mặt, ôm mặt chạy đi, cả đám lại được một phen cười sảng khoái.

Trong một căn phòng, tại Mục gia ở đây có hai người thanh niên, mặt mũi đỏ bừng vì tức dận, mô tiếng vỗ bàn vang lên kem theo là một giọng nói phẫn nộ: ‘đáng ghết Dương Quá chết tiêt, giám cản ta giao đấu với nữ nhân đó!’, một thanh âm chầm ổn hơn vang lên: ‘Chiến ca bớt nóng, Quân gia này quả thật nội tình sâu hơn Mục gia ta quá nhiều, ẩn dấu quá sâu.’, ‘đúng vậy Quân Gia lại còn có con bài ẩn dấu như tên Thần Cơ kia, ta xem hắn chiến đấu, nếu đấu với hắn thì ta chỉ chiếm thượng phong mà không thể thắng nhanh được’, nghe Mục Chiến nói vậy Mục Chân cũng kẽ cau mày rồi bầu không khí lại rơi vào trầm mặc.

Tại Quân gia cũng đang bàn tán về vị thiếu gia phế vật và người thiếu niên thần bí rất tưng bừng, Quân gia như ngày hội, mọi thứ đêu tấp nập chuẩn bị cho người trúng tuyển vào Bắc Cảnh để mai lên đường. Trong khi mọi người đều bàn luận về hai nhân vật phong vân là Thần Cơ và người thiếu niên thần bí, còn hai tên này thì chả them quan tâm, một tên thì đang chổng mông lê trời mà ngủ, còn tên còn lại thì biến mất như chưa từng tồn tại. Tại một vùng tinh không, một thiếu niên đứng đó nhìn về phía một tinh cầu và nói: ‘hen gặp lại một ngay không xa, đến lúc đó đừng quên ngươi nợ ta một trận đấu, người được chọn.’, nói xong người thiếu niên cũng biến mất.

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện!

Mọi người hãy comment để tác lấy động lưc sáng tác!

Bình Luận (0)
Comment