Kẻ Tồi Tệ Bỗng Được Cả Thiên Hạ Say Mê

Chương 118

Editor: Ang Chem.

 

⭒°. ݁✮

“Chất vãi.” Sầm Úc buột miệng trầm trồ.

 

Ba cái xác được treo ngay ngắn, lủng lẳng ở một góc phòng khách.

 

Sao bữa mình nghe đồn là nó trong phòng ngủ mà ta…

 

Ngay khoảnh khắc ba bóng người hiện ra, cả khung chat tức khắc loạn thành một nồi cháo heo: đứa 【 Áaaaa nó ra rồi!! 】, đứa thì  【 Vãi cả đái! 】, đám còn lại thì thi nhau spam đủ thứ niệm kinh gõ mõ.

 

Để bắt trọn khung hình, Sầm Úc đã chĩa thẳng camera về phía trước.

 

Cậu ngoái lại nhìn Vu Thịnh lần nữa.

 

Thấy gã gật đầu, Sầm Úc cứ thế tiến vào…

 

Ngay khi vừa bước qua ngưỡng cửa, ba cái bóng đã lao vùn vụt về phía cậu, khoảng cách đủ gần để camera bắt nét được cả ba gương mặt trắng dã.

 

Thậm chí, một trong số đó còn cố tình há toác miệng, thè cái lưỡi đỏ chót ra…

 

Sầm Úc bị dọa cho giật bắn mình, bất giác lùi lại một bước.

 

Rồi cậu thấy cái bóng đứng ngoài khung hình trông có vẻ hơi quê. Chắc nó không ngờ quả jump scare này lại hù được cả cậu chàng.

 

“…?” Sầm Úc giơ điện thoại, nhìn chòng chọc vào cái bóng.

 

Nó bay lên cao một chút, giữa lúc khung chat đang náo loạn ——

 

【 Aaaaaa streamer ơi!! Nó đâu mất rồi!! Chạy đi ông dà!!! 】

 

【 Nó bay lên kìa! Nó sắp táp ông rồi đó!!! 】

 

Cái bóng ngượng nghịu đưa tay làm động tác xin lỗi.

 

“…” Sầm Úc câm nín mất vài giây.

 

Cậu cũng ra hiệu lại: “Không sao, bro cứ diễn tiếp đi.”

 

Thấy thế, cái bóng đó thở phào rõ to. Nó lững lờ lượn về trước camera, bắt đầu làm khùng làm điên.

 

Sầm Úc hít vào thật sâu, bật mode chém gió ——

 

“Vãi!! Bọn nó dí tới đít rồi!!”

 

“Té mauuuuuu!!”

 

Nói xong, cậu vắt giò lên cổ chạy sang hướng khác của tầng 13, tiện tay kéo luôn cả Vu Thịnh đang đứng hóng hớt ở cửa.

 

Mấy cái bóng kia cũng diễn sâu ra phết, phối hợp ăn rơ từng nhịp. Vừa chĩa cam về mình, Sầm Úc đã thấy ba con ma lững thững đuổi theo, cứ giữ nguyên một khoảng cách không đổi.

 

“…Lời đồn chuẩn ghê anh em ơi!” Cậu tiếp tục ba hoa chích choè.

 

“Chạy đi đâu nó cũng bám y chang, cách đúng năm mét!!”

 

Thấy đã sắp hết hành lang, Sầm Úc lập tức túm lấy Vu Thịnh, ba chân bốn cẳng lao về phía lối thoát hiểm bên cạnh.

 

“Đóng cửa!”

 

Vu Thịnh đóng sầm cửa lại ngay.

 

Sầm Úc quay ra camera, vờ quệt mồ hôi trên trán: “…Thế này chắc cầm cự được một tí.”

 

“Mình vẫn nên chuồn lẹ thì hơn!”

 

“Chỗ này kinh quá!”

 

Dứt lời, Sầm Úc lại chạy bán sống bán chết xuống dưới.

 

Chẳng mấy chốc, cả hai đã xuống đến tầng sáu…

 

Ai dè ba cái bóng kia lại lù lù hiện ra ngay trên cầu thang bộ.

 

Khung chat lúc này đã hoảng đến mức gào khóc thảm thiết, có đứa còn bắt đầu lập bàn thờ online cho Sầm Úc.

 

Nhưng nhờ màn rượt đuổi giật gân trông thật trân hết nấc, donate cứ phải gọi là bay rợp trời, câu thêm cả một đống dân tình hiếu kỳ nhảy vào hóng biến.

 

Thật ra trước giờ cũng có người mò đến toà nhà Trường Hà rồi.

 

Mà nghe đâu ai cũng gặp chuyện lạ…

 

Đứa nào hên thì chỉ quay được mấy cái bóng lờ mờ, rồi màn hình đen thui, ngất xỉu tại chỗ. Mãi đến sáng hôm sau ekip mới lôi ra được.

 

Còn đứa nào đen hơn…

 

Thì đi luôn.

 

Chưa có tiền lệ nào như Sầm Úc cả. Vừa được thấy tận mắt, vừa quay full HD cận cảnh “thứ đó”.

 

Dân tình đoán già đoán non, cho rằng cậu chàng nặng vía quá nên mới gặp phải mấy chuyện khó tin như vậy!

 

Sầm Úc chỉ nghĩ thầm trong bụng ——

 

Là tại anh đây bật hack đấy!

 

Sau đó, nhờ sự phối hợp cực kỳ chuyên nghiệp của ba con ma, cả đám lại có thêm một màn rượt đuổi đặc sắc ra trò.

 

Cắt đuôi được chúng nó ở tầng sáu, Sầm Úc mới tìm được đường về lại thang bộ. Cậu kéo theo Vu Thịnh, hai đứa cùng chạy thục mạng xuống dưới.

 

Thấy thời lượng live đã đủ, Sầm Úc liền bứt tốc. Hai bước chập làm một, cậu phóng thẳng một mạch xuống tầng trệt.

 

Ra khỏi toà nhà Trường Hà, Sầm Úc còn cố tình lia quả cam cuối, zoom thẳng mặt ba cái bóng đang nhìn trừng trừng từ cửa sổ tầng một.

 

“…May mà thoát nạn rồi.” Sầm Úc buông một câu chốt hạ.

 

Rồi giữa cơn mưa quà tặng của người xem, cậu dứt khoát tắt live.

 

Đoạn, Sầm Úc quay sang hỏi Vu Thịnh: “…Sao anh làm tụi nó nghe lời hay thế?”

 

Cái độ ăn ý này đúng là đỉnh thật. Thậm chí còn biết ứng biến theo lời mình, giúp mình quay được mấy quả clip chất khỏi bàn.

 

“Thì…” Vu Thịnh ngẫm nghĩ một thoáng: “Thử trao đổi nhẹ nhàng chút thôi.”

 

Sầm Úc cũng chẳng buồn hỏi gã đã “trao đổi” kiểu gì. Lúc này, cậu đang dồn gần hết trọng lượng lên bên chân lành. Ban nãy gắng sức chạy thục mạng thì không sao, chứ giờ cái chân đau mới bắt đầu lên tiếng.

 

Dường như Vu Thịnh đã bắt được vẻ khó chịu của cậu chàng: “Để tôi dìu em nhé?”

 

“Không cần.”

 

Nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên, Sầm Úc lập tức quay phắt lại.

 

Là Bùi Hằng Quân.

 

Chẳng hay đối phương đã đến tự bao giờ. Xe đỗ tít phía đằng xa, còn y thì đứng lù lù một mình ở đó.

 

“Để tôi được rồi.” Bùi Hằng Quân lên tiếng, rồi nhanh nhảu bước tới đỡ Sầm Úc. Ánh mắt y đong đầy nỗi xót xa, nhìn xuống cái chân vừa mới khỏi của em người yêu.

 

“Tôi vẫn ổn, không sao đâu.” Sầm Úc vừa nói vừa cất điện thoại vào túi.

 

Cậu vịn tay vào Bùi Hằng Quân: “Về nhà trước đã.”

 

Rồi quay sang Vu Thịnh: “Anh đi cùng luôn nhé.”

 

Bùi Hằng Quân cũng đưa mắt nhìn Vu Thịnh. Gã chỉ khẽ gật đầu, đáp: “Được.”

 

Được cái con khỉ, Bùi Hằng Quân cười khẩy trong bụng.

 

Mi bay vèo một phát về nhà có phải nhanh hơn không? Làm ma làm quỷ mà cũng bày đặt đi ô tô cơ đấy?

 

Chả lẽ lúc nãy mi book xe đến?

 

Khi cả ba đã yên vị trên xe, Sầm Úc bỗng sực nhớ ra một chuyện: “À phải rồi, anh tới đây bằng gì thế? Đi taxi thì để tôi gửi tiền lại cho.”

 

Dù sao cũng tại mình nhờ vả nên người ta mới phải lặn lội đến cái nơi chó ăn đá gà ăn sỏi này.

 

“Hừ.” Nghe cậu hỏi thế, Bùi Hằng Quân ở ghế lái lập tức cười khẩy.

 

“…” Vu Thịnh im lặng. Dĩ nhiên gã không thể khai thật rằng mình chỉ cần biến một cái là đến nơi.

 

Sau một hồi ngẫm nghĩ, gã đáp: “…Tôi đi xe buýt.”

 

“Chỗ này làm gì có tuyến xe buýt nào chạy thẳng đến.” Bùi Hằng Quân vặn lại ngay.

 

“Thì xuống trạm rồi đi bộ vào.” Vu Thịnh gạt đi, có vẻ không muốn tiếp tục lằng nhằng về chủ đề này.

 

“Cứ về đã rồi tính.”

 

⭒°. ݁✮

Vừa về tới nơi, cả ba đã thấy Hạ Vĩnh Ninh đứng chờ sẵn bên đường tự lúc nào.

 

Sầm Úc hạ kính xe, hỏi: “Sao cậu lại đến đây?”

 

“Xem stream thấy không ổn lắm nên tôi không yên tâm.”

 

Sầm Úc mở cửa xe, bước xuống: “Không có gì đâu, toàn là diễn thôi, cậu biết mà.”

 

Hạ Vĩnh Ninh ngó vào trong xe, lịch sự gật đầu chào hai người còn lại.

 

Mắt Sầm Úc còn tia được cả Giang Thoan vận nguyên cây đồ thể thao gần đấy. Xem chừng hắn ta đang chạy bộ đêm rồi lạc trôi qua đây.

 

“…Trùng hợp dữ vậy?”

 

Bị phát hiện bất ngờ, Giang Thoan trông rõ là lúng túng. Số là sau vụ đó, hắn quyết lên phố làm ăn, chuyển đến đúng thành phố của Sầm Úc.

 

Chỗ hắn ở cũng không xa đây lắm. Tối nào hắn cũng xỏ giày đi chạy, thỉnh thoảng lại “vô tình” lượn một vòng qua khu này…

 

Đã bị bắt gặp rồi, Giang Thoan đành bước tới: “Tiện đường chạy bộ thôi.”

 

Ngồi trong xe, Bùi Hằng Quân nghe cái cớ đó mà chỉ muốn chuyển nhà mới ngay và luôn.

 

Sầm Úc nhìn trái ngó phải, đề nghị: “Lâu lắm mới đông đủ thế này, hay là anh em mình đi làm chầu lẩu đi!”

 

Cùng lúc đó, cậu cũng nhận được tín hiệu sắp phải rời khỏi thế giới này.

 

⭒°. ݁✮

Trong quán lẩu đêm, Sầm Úc hỏi con mèo béo ngay: “Nhóc chắc là anh đi rồi thì sẽ không bị lỗi game gì chứ?”

 

Ví dụ như đang ăn dở thì có đứa biến mất tăm. Hay là tự dưng mình trở chứng, đổi tính đổi nết chẳng hạn!

 

Con mèo béo vỗ ngực bình bịch, cam đoan: “Không có đâu, thề luôn!”

 

Chắc tại uy tín đã xuống đáy từ lâu, nên khi thấy Sầm Úc chả thèm tin mình, con mèo ú cuống quýt phân bua: “Thế giới trước khác mà!”

 

“Thế giới này khác! Nó tồn tại là nhờ cậu, nên cậu vừa đi là nó sẽ được niêm phong lại ngay.”

 

“Không cần lo mấy chuyện sau đó đâu!”

 

Tuy lòng còn hơi lấn cấn, nhưng Sầm Úc vẫn quyết định thử tin con mèo ú lần này.

 

Đồng hồ đếm ngược sắp về không.

 

Sầm Úc thầm nói lời tạm biệt, rồi cảm thấy đầu óc dần mụ mị đi.

 

Ngay sau đó, linh hồn cậu thoát ra khỏi thế giới này.

 

Và khoảnh khắc ý thức Sầm Úc vừa biến mất, cả bàn ăn vui vẻ chợt khựng lại.

 

Chốc lát sau, thế giới vốn đang sống động như thật bỗng vỡ vụn ra thành từng mảnh nhỏ. Linh hồn của những người khác cũng tụ thành một luồng sức mạnh, lửng lơ bay đến miền đất mới…

 

[KẾT THÚC THẾ GIỚI 2]

⭒°. ݁✮

【 Đôi lời của editor 】

 

đấy, đủ cua vỡ đầu chưa hẹ hẹ hẹ=)))))

 

zô chuyện chính luôn, giờ tôi thả nhẹ quả spoil cho các con vợ đây:

 

thế giới sau em S làm idol giới trẻ, tận 100+ chương dàn harem của ẻm bành trướng rồi, đi một bước hốt chục zai simp về nhà, mỗi anh một vẻ mười phân vẹn mười. không drama gì đâu, nhưng đảm bảo đọc vẫn rấc sướng vì tác giả cook bùng binh siu ngon=))))

Bình Luận (0)
Comment