⭒°. ݁✮
Đứng khuất trong bóng tối, Khương Quyết Minh lặng thinh xem trò hề bên đó. Anh ta nheo mắt, âm thầm rời đi trước khi hai người kia nhận ra mình.
⭒°. ݁✮
Hăm dọa Tạ Cẩn Thần đâu vào đấy rồi, Sầm Úc mới thấy nhẹ cả người.
Đúng lúc định quay mông chuồn đi, cậu chợt cảm thấy vạt áo bị ai đó kéo lại. Vừa ngoảnh đầu, Sầm Úc đã bắt gặp Tạ Cẩn Thần đang đứng bẽn lẽn, trông rõ là ngại ngùng vô cùng.
Bị sao vậy trời?
Tuy ngơ ngác chẳng hiểu mô tê gì sất, nhưng Sầm Úc vẫn cố gồng cho ra cái mặt trap boy sành sỏi: “Gì nữa đây?”
Nói đoạn, cậu hất phắt tay y ra: “Đừng có để người khác thấy.”
Bị gạt phăng phũ phàng là thế, song Tạ Cẩn Thần cũng chả thèm tức giận mảy may. Y vẫn đứng đó, trong chiếc sơ mi trắng tinh, gương mặt hiền khô nom ngây thơ hết phần thiên hạ: “Úc sờ Thần đi.”
Sầm Úc suýt nữa thì tưởng tai mình có vấn đề.
“Sờ đầu Thần ấy.” Tạ Cẩn Thần vội bổ sung.
Sớm muộn gì anh cũng bị cái kiểu nói chuyện úp mở của chú doạ rớt tim!
Cậu rủa thầm trong bụng.
Đang định bước tới xoa đầu Tạ Cẩn Thần cho xong chuyện… chân Sầm Úc bất chợt sững lại.
Khoan đã, mình đang đóng vai gã bội bạc cơ mà! Làm quái gì có chuyện người ta bảo gì mình cũng làm nấy chứ?
“Ha.” Sầm Úc lập tức bật cười: “Cậu nghĩ cậu có cửa à?”
Dứt lời, cậu chàng ghé sát gần Tạ Cẩn Thần, lấy mu bàn tay vỗ vỗ lên má y: “Bớt ảo tưởng đi.”
Lần này Sầm Úc không nán lại thật. Cậu bước thẳng một mạch ra ngoài rồi khuất dạng sau cánh gà tĩnh lặng, chẳng thèm ngoái đầu nhìn lấy một lần.
Sau khi Sầm Úc đi rồi, Tạ Cẩn Thần vẫn cứ đứng ngây ra đó. Tay y bấu chặt lấy vạt áo, cả mặt đỏ bừng lên vì phấn khích quá đỗi…
Hồi lâu sau, y mới từ từ áp tay lên gò má, khẽ thì thầm: “Cảm ơn bé Úc ạ.”
⭒°. ݁✮
Sầm Úc vừa ra khỏi cánh gà đã đụng mặt ngay Khương Quyết Minh. Anh ta đang đứng cạnh thùng rác, tay nghịch cái bật lửa.
Khương Quyết Minh là công chính – center mới debut với cái mác ACE của nhóm. Độ nổi tiếng thì khỏi phải bàn, gia thế cũng thuộc hàng cực khủng. Nhà giàu, tính hướng nội, chẳng mấy khi qua lại với ai. Suốt thời gian thi show, quan hệ của anh ta với mọi người chỉ dừng ở mức xã giao.
Còn Sầm Úc á hả… hơ hơ.
Nghĩ đến đây, Sầm Úc chỉ muốn lôi con mèo béo ra chửi cho một trận xối xả.
Cái nết của Sầm Úc chính là một thằng chuyên đi bợ đít!
Hễ thấy ai nổi là cậu bợ người đó!
Suốt ngày cứ quen thói vờ vờ vịt vịt, ra chiều thân thiết với đứa này đứa nọ để ké fame… Mà ngặt một nỗi, nhóm 9 đứa thì quá nửa đã nổi hơn cậu rồi.
Thành thử ra, cậu phải đi bợ 4, 5 người là ít nhất.
Thế nên, ngay khi thấy bóng dáng Khương Quyết Minh, Sầm Úc chỉ thầm mong thằng cha này hóng xong thì lượn mịa đi cho rảnh nợ. Nhưng khổ lắm, cậu vẫn phải lân la bước tới bắt chuyện (để tránh OOC ấy mà)…
“Anh Khương đứng đây một mình à?” Sầm Úc vờ làm ra vẻ ngạc nhiên.
Chỗ này gần cánh gà quá, cậu vẫn hơi rén, sợ Khương Quyết Minh nghe lỏm được gì. Thế là Sầm Úc bèn đánh tiếng hỏi dò: “Anh đợi ai hả? Sao tôi chả thấy anh em nào hết vậy?”
Khương Quyết Minh thừa sức nhận ra Sầm Úc đang thử mình.
Anh ta híp mắt, đăm đăm nhìn xoáy vào cậu chàng.
Chỗ họ đang đứng vốn đèn đóm tù mù, nhưng vẫn đủ sáng để anh ta thấy rõ nét dè dặt xen lẫn chút tò mò trên gương mặt nọ.
Tiếc thật. Khương Quyết Minh đóng sập chiếc bật lửa trong tay, thầm nghĩ bụng.
Rõ là hợp gu mình đến thế kia mà.
Thật ra, Khương Quyết Minh đã để ý Sầm Úc ngay từ những buổi đầu rồi. Anh ta rất thích cái vẻ hờ hững và nước da trắng bật tông của cậu. Đã thế, hai nốt ruồi lệ ngay dưới vành mắt trông lại càng thêm khó quên gấp bội.
Hồi đầu, hai đứa còn ở chung phòng ký túc xá.
Có lần Sầm Úc vừa tắm xong, bên dưới chỉ mặc độc chiếc quần ban tổ chức phát, còn nửa trên thì đang loay hoay xỏ nốt cái áo hoodie.
Chính lúc đó, Khương Quyết Minh mới thấy Sầm Úc có hình xăm ở cả bụng dưới lẫn trên cánh tay… Điều này làm anh ta không khỏi bất ngờ.
Nhưng sau khi ở chung một thời gian, Khương Quyết Minh dần nhận ra con người Sầm Úc hoàn toàn chẳng ăn nhập gì với vẻ bề ngoài.
Cái mã lạnh lùng trông rõ là bảnh trai, mà bản chất thì lại là một thằng ham danh hão, chuyên đi nịnh trên đạp dưới…
Hồi mới vào, Khương Quyết Minh còn bỡ ngỡ chưa quen. Màn xếp lớp đầu tiên thể hiện hơi non tay, nên bị đá thẳng xuống hạng C.
Đến vòng chia đội, Khương Quyết Minh vốn định rủ Sầm Úc (cậu bạn chung phòng) về team. Nào ngờ cậu chỉ liếc anh ta một cái rồi phán: “Thôi.”
Có lẽ vì lúc đó không có máy quay, Sầm Úc thậm chí còn ghét ra mặt luôn: “Cậu trình C thì đừng có làm tạ kéo tôi.”
Khương Quyết Minh không ngờ Sầm Úc lại dám ăn nói thẳng thừng đến vậy. Anh ta cau mày, vừa định bụng giải thích là do mình chưa quen thì Sầm Úc đã quay sang bắt chuyện rồi rủ rê Lê Yến Kiêu (cũng là bạn cùng phòng lúc ấy) về chung team.
Về sau Khương Quyết Minh hot lên, Sầm Úc cũng có lân la “nối lại tình xưa”, nịnh bợ dăm ba lần. Nhưng cậu càng làm thế, Khương Quyết Minh lại càng ghét cay ghét đắng hơn bao giờ hết.
Thế nên lần này, thấy Sầm Úc giở cái bài hỏi dò ra, anh ta chỉ liếc cậu một cái.
“Tôi đợi ai cơ?”
“Lê Yến Kiêu à?”
Cái tên Lê Yến Kiêu vừa vang lên, Sầm Úc lập tức đứng hình mất một giây.
Khương Quyết Minh là chàng công tử nhà giàu debut ở vị trí center, còn Lê Yến Kiêu chính là “đấng top” của cả cái show này!
Fanfic nào cũng thế, hắn auto nằm trên!
Bro là công chính cơ mà, nhắc tới Lê Yến Kiêu làm cái quái gì?!
Chuông báo động trong óc Sầm Úc bắt đầu réo lên inh ỏi.
Cậu biết thừa Lê Yến Kiêu hot cỡ nào. Hắn ta debut ngay hạng hai, profile thì nổi bần bật: con lai nhà siêu giàu, cao mét tám bảy, mê thể thao, đã thế còn ngập cái vibe top chúa ngời ngời. Chưa kể… cặp mắt xanh xám đầy vẻ đào hoa kia mới chết…
Oái oăm thay, Lê Yến Kiêu và Khương Quyết Minh lại được dân tình chèo thuyền nhiệt tình với nhau.
Mà còn là chiến hạm bự nhất trong giới luôn!
Đệt mợ, không được! Bọn bây phải vào hậu cung của Tạ Cẩn Thần hết chứ… sao lại quay ra hốt nhau thế này?!
“Cậu Yến đang ăn mừng với gia đình mà, nhỉ?” Sầm Úc vờ thắc mắc: “Anh đứng đây đợi cậu ấy à?”
Cậu cố tình nhấn nhá vụ này là tại nhà Lê Yến Kiêu có mỏ thật chứ chẳng điêu!
Kịch bản ghi nhà người ta không chỉ có mỏ đồng mà còn có cả mỏ kim cương nữa cơ! Sầm Úc thấy ảo ma vãi, nhưng truyện nó viết thế đấy, phải chịu.
Và đã là nhà họ Lê, thì nổi tiếng là bảo thủ thôi rồi. Thế nên đừng hòng họ chấp nhận một chàng dâu như Khương Quyết Minh.
Còn Tạ Cẩn Thần á?
Hơ hơ, người ta là thụ chính hẳn hoi đó nhé, cái tầm nó phải khác chứ?
Chuyện này chính Lê Yến Kiêu cũng từng kể hồi còn thi. Hắn bảo nhà mình cổ hủ lắm, hắn chịu hết nổi nên mới chuồn ra ngoài tự bươn chải.
Thuở đó, Sầm Úc còn đùa: “Chắc nhà ông không đến nỗi quản luôn cả chuyện ông cưới ai yêu ai đâu nhỉ.”
Ai dè Lê Yến Kiêu chỉ nhìn cậu, ngẫm ngợi chốc lát rồi đáp: “…Chắc là có đấy.”
“Không phải.” Khương Quyết Minh vốn ghét Lê Yến Kiêu muốn chết. Ban nãy anh cố ý nhắc tên hắn là để chọc Sầm Úc thôi.
Giờ thấy cậu cứ lảm nhảm cái vụ Lê Yến Kiêu đang bận việc với gia đình mãi, anh lại đâm ra bực bội không đâu.
Mắc gì cậu ta rành rẽ thế nhỉ?
Khương Quyết Minh cau mày nhìn Sầm Úc: “Sao cậu biết tên đó đang ở cùng người nhà?”