Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1257 - Chương 1257: Không Nhận Sai Thì Tiếp Tục Đập

Chương 1257: Không nhận sai thì tiếp tục đập Chương 1257: Không nhận sai thì tiếp tục đậpChương 1257: Không nhận sai thì tiếp tục đập

Chương 1257: Không nhận sai thì tiếp tục đập

"Huống chỉ ta cũng không phải người gây sự, chỉ là nhắc nhở vị Thân Vương đại nhân này, kêu hắn chuẩn bị tâm lý mà thôi, cũng là lòng tốt."

"Trước mắt sớm biết được tình huống của thượng giới, hiểu được tính tình của bệ hạ, cũng coi như có chuẩn bị nhất định."

Hoàng Vinh Tinh nói lời chính nghĩa, nhìn Triệu Ngộ trình bày suy nghĩ trong lòng mình.

Triệu Ngộ há miệng, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói như thế nào mới phải.

Đối phương hiểu lầm ý của mình rồi.

Mà Triệu Ngộ cũng biết tính tình của Hoàng Vinh Tinh trước mặt, đối phương là người hoàn toàn đặt an nguy của Tàng Linh trong lòng.

Nếu không như thế, cũng sẽ không hiểu lầm bên này xuất hiện tình huống gì, có nguy hiểm bỏ mình cũng phải tìm hang hổ, đặt ngoài cái chết suy xét của bản thân.

"Nói hay lắm, giác ngộ rất cao." Bên này, Tiêu Thiên không những không tức giận, ngược lại đồng tình với lời nói của đối phương, lại nhìn Triệu Ngộ nói: "Hắn nói rất có đạo lý."

Triệu Ngộ thấy Tiêu Thiên nói như vậy, nhìn thấy biểu cảm của đối phương quả thực không có gì không vui, trong lòng mới thả lỏng.

Hết cách rồi, nam nhân trước mặt này cho mình áp lực quá lớn.

Triệu Ngộ nghĩ đến đây cũng liếc nhìn Hoàng Vinh Tinh bên cạnh, phát hiện đối phương lại bắt đầu nói chuyện với Tiêu Thiên, đôi bên thảo luận.

Trong khoảng thời gian ngắn hai người còn tán gẫu sôi nổi, giống như cực kỳ tha thiết.

Triệu Ngộ nhìn thấy Hoàng Vinh Tinh như vậy, lặng lẽ lau mồ hôi trên trán.

Hoàng đại nhân à, ngươi căn bản không biết rốt cuộc mình đang nói chuyện với một quái vật như thế nào đâu.

Sau khi trò chuyện nhẹ nhàng, Hoàng Vinh Tinh chắp tay với Triệu Ngộ, mở miệng nói: "Ta đại khái xem như hiểu được tình huống bên này cũng nên trở về làm việc rồi."

"Ta sẽ tận lực điều tra bù chỗ khuyết trong nội dung báo cáo, phối hợp với kế hoạch của các ngươi, chỉ hy vọng đường lui của các ngươi có thể đảm bảo an nguy của mình."

"Hiện giờ chiến trường phía trước ác liệt, bệ hạ cũng đích thân ra chém giết, chỉ sợ là không có thừa sức gì để bảo vệ các ngươi."

"Mọi chuyện đều phải cẩn thận."

Nghe thấy Hoàng Vinh Tinh nói như vậy, Triệu Ngộ biết hắn muốn về: "Không nghỉ ngơi một chút sao? Ngươi chạy tới từ phủ Châu Mục Ngự châu, chỉ sợ cần một chút thời gian nhỉ?"

"Không nghỉ ngơi nữa, phải nắm chắc thời gian làm việc mới được." Hoàng Vinh Tinh khoát tay, nói với Triệu Ngộ: "Còn rất nhiều chuyện phải làm, nào còn có thời gian rảnh rỗi gì."

Sau khi nói xong, Hoàng Vinh Tinh chậm rãi bay lên.

Trước khi rời đi còn chào hỏi Tiêu Thiên, cuối cùng nhún người rời đi, sau khi đến trên trời cao gọi ra xe ngựa tinh không của bản thân, biến mất không thấy. Tiêu Thiên đứng tại chỗ chắp hai tay sau lưng, nhìn bóng dáng Hoàng Vinh Tinh rời đi, tặc lưỡi thành tiếng: "Tâm tính người này không tệ, có kiên nhẫn có năng lực."

"Tiêu đại nhân nói phải." Triệu Ngộ ở bên cạnh, không nhịn được gật đầu.

"Tính ra, thứ này thật dễ dùng, lại có thể mô phỏng cảnh giới khí tức, người tâm thường thật đúng là không nhìn ra được." Tiêu Thiên lại nhìn về phía Triệu Ngộ, quơ chiếc nhẫn trong tay.

Vật này do Triệu Ngộ tặng.

Tiêu Thiên hỏi Triệu Ngộ có linh khí gì tốt, có thể mô phỏng cảnh giới khí tức không.

Triệu Ngộ tặng một linh khí lấy được lúc tu hành trong quá khứ cho Tiêu Thiên.

Đây là huyễn khí giới, tên như ý nghĩa chính là có tác dụng biến đổi cảnh giới khí tức.

Triệu Ngộ tùng dùng huyễn khí giới này, che giấu cảnh giới thật sự của bản thân, giả trang thành người bình thường lẻn vào dân gian, xâm nhập tứ phương xem tình huống, như vậy càng có trợ giúp cho việc hắn quản lý một phương.

Mà hiện giờ, hắn đã không cần dùng thủ đoạn như vậy nữa, cho nên tặng vật ấy cho Tiêu Thiên.

Sau khi có huyễn khí giới này, Tiêu Thiên cũng coi như người có cảnh giới khí tức, càng có thể mê hoặc người khác.

Tam thập giai, cảnh giới này không cao không thấp, vừa vặn.

Thật ra, đối với cái gọi là nguy cơ đến sau này, Triệu Ngộ có chút đồng tình với những kẻ địch sắp trồi lên mặt nước.

Chỉ sợ làm sao bọn họ cũng không ngờ đến, ở đây tồn tại một người cực kỳ khủng bố.

Mặc kệ bọn họ có bao nhiêu thủ đoạn, qua đây cũng chỉ là chịu chết mà thôi.

"Có vẻ, bọn họ vẫn chưa thể tỉnh lại." Lúc này, Tiêu Thiên xoay người lại, nhìn qua Võ Nguyên Hư còn có Võ Nguyên Thần quỳ trên mặt đất, chỉ nhìn thấy hai người đó quỳ sát trên mặt đất. Trên người còn có ý chí võ đạo của Tiêu Thiên.

Chỉ là đối mặt với dân chúng bốn phía vây xem còn có chỉ trỏ, biểu cảm của hai người này đều là không phục.

Với góc nhìn của Tiêu Thiên, đó là không nhận ra sai lâm của mình, dưới tình huống như thế lại không thấy chút nhục nhã nào sao?

Không ổn!

Ý chí võ đạo của Tiêu Thiên lần thứ hai lưu chuyển ra từ trên người, xông qua Võ Nguyên Hư và Võ Nguyên Thân.

Trong nháy mắt, hai huynh đệ cảm giác núi cao trên người mình giống như lại tăng thêm.
Bình Luận (0)
Comment