Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 165 - Chương 165. Hiểu Lầm Lớn Rồi 2

Chương 165. Hiểu lầm lớn rồi 2 Chương 165. Hiểu lầm lớn rồi 2

Con gái nhà mình vẫn lặng lẽ húp cháo, hình như không chút kinh ngạc tin tức Thiên Cơ các bị diệt.

Tâm của hai cha con lớn như vậy từ khi nào?

Chỉ là, Chung Lệ Song cũng không có thời gian suy nghĩ những thứ này, mà có vẻ mặt nghiêm túc: "Ta phải vào cung một chuyến, mau bẩm báo chuyện này cho bệ hạ."

"Thiên Cơ các bị diệt, Diêm Vương lại ra tay, đây không phải là chuyện nhỏ gì."

"Thật sự không biết Diêm Vương này rốt cuộc có lai lịch thế nào, lại hô mưa gọi gió khắp nơi, theo ta thấy hoàn toàn không phải là người tốt."

"Nói không chừng, hắn..."

Lúc này Chung Dương Minh vội vàng đứng dậy, ôm lấy khuỷu tay của thê tử: "Phu nhân à, nếu như có chuyện gấp thì mau vào cung, nói rõ với bệ hạ mới đúng."

"Đừng có chậm trễ ở nơi này nữa, mau chạy tới đó mới là chuyện quan trọng."

Chung Lệ Song nghe thấy lời nói của trượng phu thì gật đầu, trước khi đi còn hôn một cái, nghênh ngang rời đi, ra khỏi Chung phủ.

Đợi sau khi thê tử rời đi, Chung Dương Minh mới lau mồ hôi trên trán.

Phu nhân của ta à, Diêm Vương này đang ngồi đối diện bà, không nói năng bậy bạ được đâu.

Sau khi tiễn Chung Lệ Song đi, lúc này Chung Dương Minh mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng quay về viện trong phủ.

"Thân Vương, phu nhân không hiểu chuyện, ngài đừng để ở trong lòng." Sau khi trở về, Chung Dương Minh vội vàng giải thích.

Tiêu Thiên xua tay, để cho đối phương yên tâm: "Được rồi, ta chẳng phải là người hẹp hòi gì, không đến mức vì một hai câu nói mà giận chó đánh mèo."

Chung Dương Minh và Chung Linh đều co giật khóe miệng.

Nói ra lời này, Thân Vương, bản thân ngươi tin ư?

"Chỉ là, một khi truyền ra ngoài tin tức Thiên Cơ các bị diệt, chỉ sợ Lưu Ngạo Thiên sẽ ngồi không yên." Bỗng nhiên Chung Dương Minh cười nhẹ, nhìn về phía Thân Vương.

Theo Chung Linh, nàng đã sớm biết Tiêu Thiên đi "tha thứ" cho Thiên Cơ các rồi.

Căn cứ vào tình báo mà Lạc Nữ Ái cung cấp, Lưu Ngạo Thiên và Chu Thiên Kỷ cũng được xem là quen biết đã lâu.

Chung Dương Minh tin tưởng tin tức Thiên Cơ các bị tiêu diệt, tất nhiên sẽ trùng kích rất lớn đến Lưu Ngạo Thiên.

Mà dưới tình hình này, tất nhiên Lưu Ngạo Thiên sẽ làm ra mấy hành vi, tiện cho bọn họ tìm thấy kẽ hở.

Rồi trực tiếp giết chết Lưu Ngạo Thiên?

Không cần thiết đánh rắn động cỏ.

Cục diện vốn có là ta ở ngoài sáng, địch ở trong tối.

Nhưng hiện tại tình hình nghịch chuyển, bởi vì sức mạnh đẹp đẽ mị hoặc đáng sợ của Thân Vương, đã mê hoặc Nữ Đế Thánh Ma Lạc Nữ Ái thần hồn điên đảo đối với hắn, thành công nhảy ngược lại.

Trong tay nắm giữ tình báo, đồng thời có thân phận Diêm Vương của Tiêu Thiên hô mưa gọi gió ở nơi đó.

Hôm nay hoàng triều Đại Viêm bọn họ đã thành công đi vào âm thầm, lặng lẽ theo dõi thay đổi.

Lưu Ngạo Thiên cứ như ngọn đèn dầu sáng sủa trong mắt bọn họ, sáng loáng ở nơi đó.

Nhất cử nhất động đều ở dưới mí mắt của bọn họ.

Trực tiếp giết chết thì chiếc đèn này sẽ tắt hết.

Thật ra, nếu Chung Dương Minh sớm biết tình hình, sẽ ngăn cản Tiêu Thiên đi diệt Thiên Cơ các.

Quá lãng phí rồi.

Đặc biệt là sau khi Tiêu Thiên đi thu hoạch được cái thuế, tắm rửa.

Đùa à!

"Thật ra không cần phải lo lắng, Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái bọn họ liên thủ, song Đế hợp lực, mặc kệ Thiên Cơ các và đế quốc Đông Viêm, phía sau có chiêu gì."

"Đều không phải là đối thủ."

Tiêu Thiên nói xong, nhấp một ngụm cháo, thoải mái thở phào: "Dù sao thì bọn họ cũng đã bao nuôi nữ nhân của ta!"

"..."

Chung Dương Minh và Chung Linh nhìn Tiêu Thiên im lặng không nói gì.

Thân Vương, ngươi kiêu ngạo như vậy là sao.

Nam nhân này rõ ràng rất mạnh, lại khăng khăng muốn ăn cơm chùa.

Bịch!

Bên ngoài truyền đến tiếng phá cửa, Chung Lệ Song vốn rời đi chưa bao lâu, đã quay về với sắc mặt cổ quái.

"Sao phu nhân trở về nhanh vậy?" Chung Dương Minh nhìn nương tử đã trở về, hơi giật mình.

Tuy Chung phủ rất gần hoàng cung, nhưng cũng không đến mức quay về nhanh như vậy.

Chung Lệ Song lắc đầu, không nói gì, chỉ là hơi thương hại nhìn về phía Tiêu Thiên: "Thân Vương, có một chuyện muốn nói với ngài, ngài đừng đau lòng."

"Hả?" Tiêu Thiên kỳ lạ nhìn Chung Lệ Song, không rõ đối phương đang nói cái gì.

Chung Lệ Song nhìn Tiêu Thiên, thở dài: "Có nữ nhân tóc tím có khả năng đã đội mũ xanh cho ngài rồi."

"Ta đi tìm bệ hạ, phát hiện bọn họ đang... đang... hôn nhau..."

Tiêu Thiên: "???"

Lời Chung Lệ Song nói khi vào cửa dọa cho đám đông sợ hết hồn.

“Tướng Quân, ngài đã hiểu lầm rồi, mọi chuyện không phải như ngài nghĩ đâu.” Ở mặt sau, Lưu Diễm với vẻ mặt bất đắc dĩ tiến vào Chung phủ theo bà.

Chung Lệ Song cau mày, quay đầu lại nhìn người dưới trướng ngày xưa: “Đâu phải hiểu làm gì đâu, lúc đó nhìn qua, bệ hạ đúng là ôm đầu của nữ nhân tóc tím kia hôn hít mãnh liệt mà.”

Lưu Diễm nhìn dáng vẻ thề non hẹn biển của Chung Lệ Song, cũng có chút bất đắc dĩ.

Bình Luận (0)
Comment