Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 168 - Chương 168. Đổi Bằng Não Đúng Không?

Chương 168. Đổi bằng não đúng không? Chương 168. Đổi bằng não đúng không?

Trong nhà rất nhiều bách tính sẽ đặt thêm bài vị của Diêm Vương cạnh bài vị trường sinh của Thiên Tôn Chí Thiện bám váy.

Kha khá quan viên trong hoàng thành cũng thả lỏng một hơi.

Chuyện giao tiếp với Thiên Cơ các vốn là một việc rất nhức đầu.

Chẳng qua bọn họ lại phát hiện, tâm trạng của thừa tướng Lưu Ngạo Thiên gần đây có vẻ không tốt cho lắm.

Mà Nữ Đế Đại Viêm Tử Nhược Yên cũng nằm trong hàng ngũ nhức đầu.

Ngự Thư phòng.

“Ngươi ngu hả? Sao có thể quy hết thuế má về cùng loại được chứ?” Tử Nhược Yên tức giận quát lớn, học Tiêu Thiên dùng tay làm dao chặt vào đầu Lạc Nữ Ái: “Rốt cuộc ngươi làm thế nào lên được cái chức Ma Đế hả?”

Lạc Nữ Ái ôm đầu lẩm bẩm: “Thì... một đường chém đi lên chứ sao.”

“Nguyên Thủy ma quốc phải may mắn lắm mới không bị cả nhà các ngươi chơi hỏng đấy.”

Tử Nhược Yên lắc đầu, chỉ vào nội dung trên bàn: “Nhập gia tùy tục, mỗi phương mỗi khác.”

“Rất nhiều thứ không thể quy thành một được, phải biết rằng...”

Tử Nhược Yên vừa lật xem tư liệu của Nguyên Thủy ma quốc, vừa cau mày dạy Lạc Nữ Ái.

Nàng phát hiện, con bò sữa này đối với phương diện trị quốc căn bản là dốt đặc cán mai. Trong đầu nàng ta ngoại trừ Tiêu Thiên ra thì chính là đánh nhau.

Lạc Nữ Ái cũng biết mình không rành phương diện này, cũng không hờn dỗi, thành thật học tập Tử Nhược Yên.

Sau đó, dưới sự trợ giúp của Tử Nhược Yên, nàng ta khống chế con rối phân thân tọa trấn Nguyên Thủy ma quốc hạ đạt các loại mệnh lệnh, điều chỉnh pháp lệnh của ma quốc.

Mấy ngày nay, quần thần của Nguyên Thủy ma quốc đều vui đến phát khóc.

Nếu là trước kia, vị Ma Đế bệ hạ này của bọn họ luôn ngại phiền phức khi phải xử lý rất nhiều chuyện.

Câu trả lời ngài ấy dành cho đám thần tử bọn họ luôn chỉ đơn giản, thô bạo một chữ:

“Chém!”

Không chém được á? Sao lại không chém được?

Hay chờ muộn thêm rồi chém?

Nói tóm lại, phương châm trị quốc của Lạc Nữ Ái chính là chém, hoặc là không chém.

Cuối cùng đến giờ, Ma Đế bệ hạ cũng chịu trị quốc bình thường rồi, thậm chí có thể nói là cao minh.

Lớp học làm hoàng đế của Tử Nhược Yên tạm thời kết thúc.

Lạc Nữ Ái đã chóng mặt nằm úp sấp trên bàn dài: “Hóa ra làm đế vương phiền toái như vậy. Nhưng sao đám thần tử ấy lại không thương lượng với bản đế chứ?”

“Chắc là sợ ngươi lôi bọn họ ra chém.” Tiêu Thiên nằm trên ghế bên cạnh thảnh thơi nghỉ ngơi, chậm rì rì lên tiếng.

“Làm hoàng đế là một việc khổ cực, cũng là việc kỹ thuật, lao tâm lao lực. Ngươi còn phải học dài dài.”

Rầm!

Tiêu Thiên vừa dứt lời, Tử Nhược Yên đã ôm một xấp tấu chương chồng chất đặt xuống trước mặt Lạc Nữ Ái.

“Những thứ này đều là tấu chương của Nguyên Thủy ma quốc, thân vệ của ngươi đã sửa sang lại. Ngươi phê chữa cho đàng hoàng đi, lát nữa trẫm sẽ tới kiểm tra!” Tử Nhược Yên nghiêm túc nhìn chằm chằm Lạc Nữ Ái: “Vì bách tính của ma quốc các ngươi!”

Tử Nhược Yên là minh quân tiêu chuẩn, hoàng đế tốt. Nàng biết tình huống của Lạc Nữ Ái thì chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Nào có ai làm hoàng đế như nàng ta!

Không ra thể thống gì.

“Lão Nhất, Lão Nhị, Lão Tam.” Lạc Nữ Ái gục xuống bàn, bất lực nhìn ba nữ thân vệ của mình: “Giúp đỡ chút!”

Lão Nhị và Lão Tam đồng thời quay sang nhìn Lão Nhất.

Mà Lão Nhất thì lại là thở dài, nghiêm túc nói: “Nữ Đế đại nhân, Nữ Đế Đại Viêm nói rất có đạo lý. Ngài phải tự xử lý những thứ này mới được.”

“Tử Yên bệ hạ đã kiên nhẫn dạy ngài như vậy, ngài phải biết trân trọng, cố gắng lên.”

“Không thể trốn tránh thêm nữa đâu.”

Tiêu Thiên thảnh thơi nằm trên ghế bên cạnh, ôm thùng nước trái cây lớn ở một bên vào lòng, uống hai hớp hưởng thụ rồi gật đầu phụ họa: “Đúng thế, không thống trị ma quốc cho tốt, chút của cải ấy sớm muộn gì cũng hết sạch thôi.”

“Không được!”

Lạc Nữ Ái đau khổ ra mặt, gác tay chống má, thành thật lật xem tấu chương.

Nàng lật đôi ba trang rồi len lén liếc Tiêu Thiên một lát, hắn ngủ cũng thật là đẹp.

Sau đó nàng còn nhìn thoáng qua Tử Nhược Yên, hâm mộ không thôi. Nàng nghĩ mãi cũng không rõ sao đối phương lại lợi hại như vậy, chẳng lẽ xem mấy thứ này không hoa mắt chóng mặt?

Còn Tử Nhược Yên thì sao?

Nàng cũng thường hay liếc trộm Tiêu Thiên, cảm thấy tư thế ngủ lười biếng của đối phương càng đáng yêu hơn.

Mà nàng thật sự không hiểu nổi Lạc Nữ Ái. Vị này làm Ma Đế đúng là quá mức.

Như vậy mà vẫn làm hoàng đế được à?

To thế là vì đổi bằng não đúng không?

Trong lúc nhất thời, khung cảnh trong Ngự Thư phòng trở nên đặc thù.

Một người đang cần chính, một người đang ngẩn ngơ, còn một người đang ngáy pho pho, trong mơ còn gối lên đùi Vượng Tài ngủ ngon lành.

Đây là cuộc sống gia đình hàng ngày sau buổi trưa của Thân Vương nhàn tản.

Có người nhàn nhã thảnh thơi ở đây.

Cũng có người nhức đầu không thôi, đau đớn vô cùng.

Người này chính là Lưu Ngạo Thiên.

Hiện tại Lưu Ngạo Thiên đang ngồi trong thư phòng, yên lặng chờ đợi, vẻ mặt âm u lạnh lẽo.

Bình Luận (0)
Comment