Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 190 - Chương 190. Xác Định Không Phải Con Gái Riêng Đấy Chứ?

Chương 190. Xác định không phải con gái riêng đấy chứ? Chương 190. Xác định không phải con gái riêng đấy chứ?

"Còn có ba ngày, ngọc tỉ trấn quốc sẽ triệt để thành thục, quốc vận triệt để ngưng tụ, tự nhiên là không cần thiết phải ẩn giấu đi cái gì."Lạc Nữ Ái đến bên cạnh Tử Nhược Yên, nhẹ giọng nói.

Tử Nhược Yên vươn tay ra, ngọc tỉ trấn quốc hiện ra trên lòng bàn tay.

Ngọc tỉ trấn quốc tràn ngập kim quang, xoay chầm chậm trên lòng bàn tay nàng, tràn ngập khí tức đế hoàng uy nghiêm.

Cái này chính là cái đối phương muốn có.

Đã gần một tháng trôi qua kể từ khi Tiêu Thiên bị Lưu Ngạo Thiên gài bẫy và bắt đi.

Có vẻ như là do phân các của Thiên Cơ các bị phá hủy, còn có chuyện của Lưu Ngạo Thiên.

Đế quốc Đông Viêm cùng Thiên Cơ các đã hoàn toàn không che giấu mục đích và sự tồn tại của bọn họ nữa.

Thậm chí, khoảng thời gian trước, còn có tay chân Thánh cảnh của đối phương giao thủ với Lạc Nữ Ái.

Đối phương còn chủ động đem chân tướng loan tin ra ngoài, gây nên sự khủng hoảng.

Dẫn đến toàn bộ bách tính cảnh nội hoàng triều Đại Viêm, không ngừng di chuyển đến gần hoàng thành hơn.

Đông!

Lúc này, nơi xa truyền đến tiếng trống.

“Người đó……” Nữ thân vệ canh giữ bên cạnh Lạc Nữ Ái có chút giật mình khi nhìn thấy người ở phía xa.

“Hoàng đế Đông Viêm?”

Giữa không trung phía xa có chiến mã khoác giáp vàng, bốn vó bùng lên ngọn lửa, kéo theo kim loan vàng óng bay đến.

Vô cùng oai phong.

Một nam nhân nét mặt uy nghiêm ngồi ngay ngắn bên trên, hạc phát đồng nhan*, dùng một tay đỡ đầu tựa vào ngai vàng trên kim loan kia.

*tóc bạc trắng nhưng sắc mặt vẫn hồng hào

*tóc bạc trắng nhưng sắc mặt vẫn hồng hào

Lão Nhất đã thu thập tình báo và làm sẵn công tác chuẩn bị, tất nhiên biết rõ rốt cuộc người nắm quyền bên phía đối tượng hợp tác có dung mạo thế nào.

Cảnh tượng hiện lên trên đường chân trời kia làm rung động lòng người.

Bách tính trong hoàng thành và bách tính chạy nạn từ phương bắc đến hoàng thành đều là không tự chủ được ngẩng đầu nhìn.

Cảnh tượng nơi chân trời xa xăm kia khắc sâu vào tâm trí của bọn họ, khó có thể quên.

“Đông Phương Cao Huyền, hoàng đế của đế quốc Đông Viêm?” Đương nhiên Lạc Nữ Ái đã xem qua tình báo, nàng cũng giật mình: “Sao ông ta còn đích thân đến đây, không đến mức đó chứ!”

Nàng rất bất ngờ, Tuy vực Song Cực là do hai bên đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các cùng xưng bá, nhưng ngoại trừ bọn họ, vẫn còn một ít thế lực không tầm thường.

Chỉ có điều mấy thế lực đó đều kém hơn bọn họ một bậc.

“Đông Phương Cao Huyền này cũng khá thú vị, thân là hoàng đế của đế quốc Đông Viêm, không đi tọa trấn ở quốc gia của mình mà lại chạy tới chỗ này, loại hoàng đế vớ vẩn gì đây.” Lạc Nữ Ái hừ nhẹ.

Nhưng khi nàng nói xong lại phát hiện bốn phía rất yên tĩnh.

Nhìn sang bên cạnh thì thấy nhóm người Tử Nhược Yên đang nhìn mình chằm chằm bằng vẻ mặt kỳ quái.

“Bản đế là ma đế chứ không phải hoàng đế.” Lạc Nữ Ái nói ra lời lẽ hùng hồn, Tử Nhược Yên nghe vậy chỉ đành lắc đầu bất đắc dĩ.

Vị bò sữa này là hoàng đế không đáng tin nhất.

Điểm đáng ghi nhận duy nhất chính là đối phương nguyện ý học hỏi, đồng thời bị giám sát học tập bằng các loại thủ đoạn đánh mắng còn khiến nàng vô cùng vui sướng.

Vù!

Ở không gian nơi xa lần nữa xuất hiện động tĩnh, hấp dẫn sự chú ý của nhóm người.

“Không ngờ ngươi đến cũng nhanh đấy, chỉ là ngươi không có gì thay đổi, vẫn là dáng vẻ quyến rũ như vậy.” m thanh trêu chọc, vang vọng trong không trung.

Hai luồng khói trắng đen bốc lên, một bóng người bước ra từ hư không trong đó, khí thế bất phàm.

“Các chủ Thiên Cơ các, Chu Thiên Cơ!” Có tiếng nói lần nữa vang lên từ bên cạnh.

Mỗi đời các chủ của Thiên Cơ các đều sẽ đổi tên thành Chu Thiên Cơ.

Dựa theo nội dung trên tình báo, Chu Thiên Cơ trước mắt cái này được xem như một vị có thực lực lợi hại và tài tình nhất trong số mấy đời các chủ của Thiên Cơ các.

Tử Nhược Yên nhìn bầu trời đằng xa bằng sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt nhìn hai người bên kia chất chứa lửa giận.

Hoàng triều ảo, kẻ đầu sỏ khống chế cuộc sống của phụ thân và mình, hại chết hai vị huynh trưởng của mình.

Ngoại trừ hoàng huynh của Lạc Nữ Ái đã bị chính nàng ta xử lý, hai kẻ trong số đó đang đứng ngay trước mặt mình.

“Cảm giác không đúng lắm.” Lạc Nữ Ái híp hai mắt, chậm rãi lên tiếng: “Đông Phương Cao Huyền và Chu Thiên Cơ, bọn họ thế mà đều tự mình tới đây?”

Tử Nhược Yên nhìn về phía Lạc Nữ Ái: “Tại sao bọn chúng tự mình tới lại không đúng lắm?”

“Mưu đồ cực cực khổ khổ tiêu tốn gần trăm năm của chúng đã đi đến bước cuối cùng, đích thân đến chứng kiến mới hợp lẽ thường chứ.”

“Huống chi, e rằng thân thế của trẫm và phụ hoàng rất đặc biệt, còn có lai lịch không tầm thường, bọn chúng càng phải tự mình hiện diện mới có thể yên tâm được.”

Tử Nhược Yên phân tích có lý, nhưng Lạc Nữ Ái vẫn lắc đầu: “Bọn họ ở bên ngoài vực Nam Hoang sẽ không bị phong ấn cảnh giới.”

Bình Luận (0)
Comment