Thái Thượng Hoàng, đại diện cho Tử Đế Tôn.
Tử Đế Tôn vẫn còn sống, đương nhiên không thể dùng lại xưng hô của Tiên Hoàng được.
Thánh Long thủ hộ lĩnh vực, từ đầu tới cuối đều bảo vệ cho Tử Đế Tôn ban đầu mới đúng.
Bây giờ, thủ hộ lĩnh vực bị vỡ, xuất hiện vết nứt, như vậy không có nghĩa là đơn giản thoát khỏi tuổi thơ.
“Mỗi một quy tắc của Thánh Long thủ hộ lĩnh vực đều có điểm khác biệt, tiêu chuẩn lĩnh vực biến mất là gì, chỉ có Thánh Long hiến tế sinh mạng của chính mình mới biết được.” Bên này, Long Khâu Đạo bổ sung thêm.
Ông nhìn Tử Nhược Yên, lần nữa lên tiếng nói: “Phụ thân của người, có lẽ là đã đột phá cảnh giới, phá vỡ giới hạn này.”
“Lẽ nào là do bên trong bí cảnh khiến nhạc phụ đại nhân đột phá rồi?” Tiêu Thiên ở bên cạnh, đột nhiên lên tiếng.
Long Khâu Đạo gật đầu: “Có lẽ là như vậy.”
Cuộc nói chuyện giữa Tiêu Thiên và Long Khâu Đạo, khiến cho những người khác đều sửng sốt, ngoại trừ Tiêu Ngư Nhi.
Nhất là Tử Nhược Yên, nhìn Tiêu Thiên với ánh mắt kỳ quái: “Bí cảnh gì?”
“......” Tiêu Thiên lộ vẻ cứng đờ, xảy ra chuyện lớn.
Hắn……hình như gần đây thảnh thơi quá mức nên quên nhắc đến việc Tử Tâm Liên kể rõ chuyện của nhạc phụ nhạc mẫu.
Mất bò mới lo làm chuồng, vẫn chưa quá muộn.
Tiêu Thiên hít sâu một hơi, bất giác nắm chặt hai tay, nhắm mắt lại, ngửa mặt lên nhìn trời.
Một lúc sau, hắn mới bừng tỉnh lại, nghiêm túc nhìn Tử Nhược Yên: “Tử Tâm Liên có mối liên hệ thiên ti vạn lũ với nhạc phụ nhạc mẫu, nhằm để có được tin tình báo chính xác.”
“Lúc đó, tình huống khẩn cấp, ta không thể không hi sinh nhan sắc, lợi dụng mỹ nam kế.”
Mỹ nam kế?
Biểu cảm của mọi người ở đây đều cứng đờ, nhìn về bên này với vẻ khó tin.
Tử Nhược Yên ở đối diện, biểu cảm như hóa đá rồi.
“Tiêu ca ca, lão bà kia đã làm gì với chàng rồi?” Lạc Nữ Ái sợ đến mức vội vàng lao tới trước mặt Tiêu Thiên, “Ta biết ngay mà, đối phó với một kẻ đã đạt Đạo cảnh thập thất giai, không có đơn giản như vậy. ”
Tiêu Thiên thở dài: “Bà ta nhìn thấy bộ dạng đẹp trai nhất của ta, hơn nữa còn nhìn rất là lâu.”
“Ta không thể không bày ra đủ loại tư thế và góc độ, để bà ta nhìn cho đủ.”
Tiêu Thiên càng nghĩ càng ủy khuất khi hồi tưởng lại chuyện này.
Sao lúc đó hắn lại hiền lành như vậy, vô duyên vô cớ chịu đựng sự nhục nhã lớn như thế, chỉ để lấy được một chút tình báo.
Đáng ghét!
Có lẽ nên tìm bà ta đòi bồi thường quá.
“Như vậy à……” Tử Nhược Yên ở phía đối diện, biểu cảm lập tức dịu lại, Lạc Nữ Ái ở bên cạnh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Dọa các nàng ấy giật mình một phen.
“Làm ơn đi, hai người phản ứng kiểu gì thế, ta đẹp trai như vậy, bà ta sáp lại gần nhìn ta lâu như vậy, quá lợi cho bà ta rồi.” Tiêu Thiên không phục, hắn phát hiện hình như Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái có chút không quan tâm lắm.
Lưu Diễm đang đứng tại cửa viện, cũng lên tiếng trêu chọc: “Thân Vương đại nhân, chúng ta cũng nhìn người rất lâu mà, vậy làm sao tính đây?”
“Bà chị già và con nít ranh thì không tính.”
“......” Lưu Diễm trán nổi gân xanh, gào lên ai là bà chị già hả?
Có đôi khi, Thân Vương thật biết cách làm người khác tức giận.
Hết lần này tới lần khác, cậu chàng này mạnh đến mức không còn gì để nói, ngươi căn bản đánh không lại hắn.
Chung Dương Minh lắc đầu dở khóc dở cười.
Thông qua lời nói của Tiêu Thiên, ông có thể tưởng tượng được rằng Tử Tâm Liên đó trước khi chết, sẽ ủy khuất đến mức nào.
Đây chính là nỗi bi ai khi là địch nhân của Thân Vương.
Ngươi muốn thống khoái mà rời đi, đó là chuyện không có khả năng.
Có điều, tình hình bây giờ……
Thấy bộ dạng Tiêu Thiên nói sang chuyện khác, chắc hẳn là gặp phải phiền toái rồi.
Nếu như ông đoán không lầm, có lẽ là khoảng thời gian này Thân Vương lười biếng nghỉ ngơi, nên quên mất tiêu sự tình của phụ mẫu bệ hạ rồi.
“Thân Vương.” Lúc này, Chung Dương Minh không thể không lên tiếng, “Mặc dù yêu cầu này sẽ khiến ngươi cảm thấy khó chịu nhưng vẫn xin ngài hồi tưởng lại một chút.”
“Ban đầu, khi ngươi thi triển mỹ nam kế, rốt cuộc Tử Tâm Liên kia đã nói những gì, có phải là có liên quan đến Thái Thượng Hoàng không.”
“Vì bệ hạ, xin hãy chịu đựng một chút.”
Tiêu Thiên trầm mặc gật đầu, nội tâm thì đang không ngừng điên cuồng khen ngợi Chung Dương Minh.
Làm tốt lắm, Trọng Thản Kỵ Binh à!
Sau khi bình tĩnh lại, Tiêu Thiên dùng vẻ mặt có hơi thống khổ để nhớ lại, đồng thời kể lại tình báo đã đạt được lúc trước.
Sau khi nghe xong, đôi tay của Tử Nhược Yên run lên nhè nhẹ, nghiến răng nghiến lợi: “Kẻ súc sinh Tử Tâm Liên này, vậy mà nương lại tín nhiệm bà ta, kết quả lại……”
Lạc Nữ Ái thở dài, vỗ nhẹ vào lưng của Tử Nhược Yên: “Dù sao thì bà ta cũng đã bị Tiêu ca ca kết liễu rồi, xem như cũng đã an ủi linh hồn trên trời của huynh trưởng ngươi.”
“Nếu là như vậy, chứng tỏ Thái Thượng Hoàng và Thái Hậu không khả quan lắm.” Chung Dương Minh cau mày, nhìn Tử Nhược Yên, “Bệ hạ, bất kể như thế nào, chúng ta cũng phải tìm được và liên lạc với bọn họ.”