Dưới cây, một người nam nhân mặc trường bào màu đen, có mái tóc dài màu vàng nhạt, con ngươi màu hoàng kim, đang không ngừng lấy quả màu đỏ son từ trong lồng ngực đút vào trong miệng mình.
Nghe thấy tiếng cười nhạo ở phía đối diện, nam nhân phồng má, nước trái cây từ trong miệng phun tung tóe: “Mặt mũi đáng giá mấy đồng hả? Ta chính là không muốn giữ mặt mũi đó, ta chính là muốn ăn bám nữ nhân đó, ngươi làm gì được ta hả?”
“Không phục thì ngươi cũng tìm một người đi!”
“Nếu không phải từ nhỏ lão tử đã bị nhốt bên trong cái mai rùa thì lão tử sớm đã cho đám phế vật các ngươi nổ tung rồi.”
Tử Đế Tôn vừa nói, vừa ngẩng đầu nuốt quả trong miệng xuống, khí cơ thể nội lần nữa tăng lên và cải thiện.
Cảnh giới, lần nữa đột phá.
Một đám người ở phía xa, sắc mặt ngưng trọng nhìn xem Tử Đế Tôn.
Đáng chết, kẻ này thật sự không biết xấu hổ chút nào, kế khích tướng hoàn toàn không dùng được với ông.
Mà tên này rốt cuộc là thể chất chó má gì vậy, không hợp lẽ thường chút nào.
Tiến vào bên trong bí cảnh này, dưới sự trợ giúp của Tuyết Như Yên, ông ta điên cuồng nuốt chửng những thiên tài địa bảo mà ông tìm được.
Thực lực như thể không có bình cảnh vậy, điên cuồng tăng vọt.
Trước khi tiến vào bí cảnh, đối phương chẳng qua chỉ mới là giới vực cảnh thập nhất giai.
Còn bây giờ, ông đã đẩy mình lên đến ngộ đạo cảnh thập lục giai.
Nếu cứ để cho ông tăng lên như thế, lại còn liên thủ với Tuyết Như Yên, phu thê hợp bích, chẳng phải bọn họ sẽ đi nghênh ngang trong bí cảnh này hay sao?
“Hừ, một đám phế vật bị kiều sinh quán dưỡng.” Tử Đế Tôn cười nhạo, tiếp tục nhét quả vào trong miệng mình, ánh mắt ngưng trọng.
Mạnh hơn, ông nhất định phải mạnh hơn nữa!
Chỉ bằng cách này, vận mệnh mới có thể nằm trong tay mình, mới có thể cứu được phụ mẫu của Tuyết Như Yên.
Mới có thể thoát khỏi sự khống chế của lão biến thái kia, quay về tìm hài tử.
Mặc dù Tuyết Như Yên nhờ Tử Tâm Liên giúp đỡ, nhng ông luôn cảm thấy, dựa vào kẻ khác tuyệt đối không bằng dựa vào chính mình.
“Phu quân……” Tuyết Như Yên cũng quay đầu nhìn xem trượng phu, nắm chặt trường thương trong tay, “Mau mau trưởng thành đi!”
Hiện nay, thế giới giới vực các nơi càng ngày càng hỗn loạn.
“Cũng không biết, bọn trẻ rốt cuộc như thế nào rồi.” Tuyết Như Yên khiêng trường thương, nhìn chằm chằm vào đám người đang hăm he như hổ đói, trong lòng thầm nghĩ.
Hải dương sóng nước ngập trời trong không trung do bà ngưng tụ từ bốn phía, áo choàng màu xanh thẳm tung lên, để lộ ra áo giáp tuyết trắng.
Một mình bà, đứng lặng nơi đây, không có một kẻ nào dám can đảm tiến lên.
……
Cùng lúc đó, vực Nam Hoang, trong cung hoàng thành hoàng triều Đại Viêm.
Tiền viện trong cung Thân Vương, một đám người đều đang trầm mặc.
Ai có thể nghĩ được.
Trở ngại lớn nhất để Tử Nhược Yên tìm được phụ mẫu, vậy mà lại là tiên tổ Nhân hoàng thật giỏi sinh đẻ.
“Thời đại Nhân tộc suy thoái, ý định ban đầu của Nhân hoàng là muốn lưu thêm chút huyết mạch cường đại, sau này trưởng thành rồi, ít nhất còn có thể chống đỡ được một vùng trời.”
“Kết quả cũng không tệ, người nối dõi Nhân hoàng đã xuất hiện rất nhiều cường giải, có thể một mình đảm đương một phía, vì Nhân tộc thời đại đó vẫn còn tương đối suy nhược, che gió che mưa.”
Long Khâu Đạo ở bên cạnh, bỗng nhiên mở miệng, cau mày và không ngừng vỗ mạnh vào đầu: “Lúc đó, người vẫn chưa có danh xưng Nhân hoàng, chỉ là một cường giả tương đối lợi hại ở trong Nhân tộc mà thôi.”
“Cụ thể là đại chiến gì đó, có liên quan tới đại kiếp nạn gì đó?”
“Không nhớ nổi nữa.”
Tiêu Thiên nhìn dáng vẻ của Long Khâu Đạo, tức giận và nói: “Được rồi, đầu của ngươi nếu đã không dùng được nữa thì đừng có đập, đập nát rồi ngươi cũng không nhớ ra đâu.”
“Thật có lỗi, Tiêu đại nhân.” Long Khâu Đạo nhìn Tiêu Thiên hình như sắp nổi giận, bị dọa đến nỗi vội vàng gật đầu đáp.
Bên cạnh, ba nữ thân vệ Ma tộc, nhìn thấy cảnh tượng này thì cảm thấy cũng không phải là ai khác.
Vị Long linh ở trước mắt này vốn có nguồn gốc từ thời đại Nhân hoàng cổ lão, thế mà lại bị Tiêu Thiên khống chế gắt gao.
Trong lòng chỉ có thể cảm khái, vận khí của Tiêu Thiên quả thật là quá may mắn rồi.
Không kể đến việc được di tích Thánh Long nhận chủ, mà điểm kỳ quái hơn chính là để Long khí hộ đế Nhân hoàng tạo ra linh trí nhận cha.
Bọn họ đều không hiểu nổi, nam tử Nhân tộc Tiêu Thiên này, rốt cuộc là điểm nào tốt?
Chẳng qua là được cái đẹp trai, thực lực không tệ, khiến người khác có cảm giác thân thiết, chỉ cần ở bên cạnh hắn sẽ có cảm giác tương đối dễ chịu thôi sao?
“Thái Thượng Hoàng và Thái Hậu, chắc chắn là phải tìm, mặc dù không khác gì mò kim đáy biển nhưng chúng ta có thể cố gắng hết sức để thử.” Lúc này, Chung Dương Minh lần nữa lên tiếng, biểu cảm ngưng trọng.
“Bệ hạ, chuyện gấp gáp nhất trước mắt chính là thủ hộ lĩnh vực này sắp vỡ vụn, bách tính phải dàn xếp như thế nào đây?”