Trong lúc nhất thời, mọi người trong viện, đều rơi vào trầm mặc.
“Chi bằng, dùng lò luyện chiến tranh, đem mọi người cùng đi?”
“Nhét không hết đâu, mà lại còn chèn chết người đó?”
“Bên trong di tích Thánh Long có thiên địa, có thể dẫn bách tính cùng đi, có điều……” Bên này, Long Khâu Đạo cau mày, “Thời gian chỉ e là có chút không kịp, quá gấp gáp.”
Nghĩ đến đây, Long Khâu Đạo ngẩng đầu nhìn lên trên không: “Thủ hộ lĩnh vực này, đại khái mấy ngày sẽ bị vỡ vụn.”
“Long Khâu tiền bối, thật sự không có biện pháp khác sao?” Tử Nhược Yên nhìn đối phương với vẻ mặt nặng nề, công phu mấy ngày, thời gian quá gấp gáp rồi.
“Đợi một chút, ta có biện pháp!” Tiêu Thiên vỗ đùi, bỗng nhiên đứng dậy.
Tử Nhược Yên khẽ nhíu mày, nhìn Tiêu Thiên: “Tiêu lang quân, thương thế của chàng hao tổn, hẳn là vẫn chưa khôi phục.”
“Nếu không được thì chúng ta lại nghĩ biện pháp khác, chàng không cần vội vàng hành động khiến bản thân bị tổn thương.”
Tiêu Thiên nhìn về phía Tử Nhược Yên, liếc thấy sự lo lắng trong mắt đối phương, bỗng nhiên cười lên: “Bệ hạ đang lo lắng cho ta à?”
“Trẫm……” Tử Nhược Yên muốn nói lại nhưng thôi, bỗng nhiên nàng liếc nhìn Lạc Nữ Ái ở bên cạnh, hai mắt đang tỏa ánh sáng.
“Tiêu ca ca, Nữ Đế Đại Viêm chỉ biết lo lắng cho bách tính, làm sao có thể lo lắng cho……ô ố……” Lạc Nữ Ái chen vào nhưng bị Tử Nhược Yên cưỡng ép ngăn không cho nói tiếp.
Tử Nhược Yên ôm chặt lấy Lạc Nữ Ái, nghiêm túc nhìn Tiêu Thiên: “Trẫm cũng không phải là lo lắng, mà là……”
“Không nỡ!”
Đồng tử của Tiêu Thiên run rẩy, hắn hít một hơi thật sâu.
Vị Nữ Đế thỉnh thoảng kiêu ngạo này, lại tới lúc bá đạo cứng rắn thả thính?
“Ồ?” Lạc Nữ Ái cũng kinh ngạc nhìn Tử Nhược Yên, mất một lúc sau, liền giãy dụa kịch liệt, “Uh ô ô! Ô ô! Ô ưm ưm ô ô!”
Đáng tiếc, Lạc Nữ Ái hai tay lắc lư, một mực bị Tử Nhược Yên che miệng, không nói ra lời nào.
“Yên tâm đi, ta chỉ đưa ra chủ ý thôi, người cầm công cụ ra tay chủ yếu vẫn là Long Khâu Đạo.” Tiêu Thiên chỉ tay về phía lão đầu bên cạnh.
Đúng vậy!
Tuy Long Khâu Đạo chỉ là Long Linh nhưng có lẽ thực lực của ông vẫn rất mạnh, cho dù ký ức có chỗ thiếu hụt nhưng học thức còn uyên bác hơn họ nhiều.
Nếu Tiêu Thiên đã nghĩ đến cách để Long Khâu Đạo hỗ trợ, vậy hẳn là có thể làm được.
“Thế đành làm phiền Long Khâu tiền bối.” Tử Nhược Yên trịnh trọng nhìn Long Khâu Đạo: “Mong tiền bối hỗ trợ trông nom Tiêu lang quân, đừng để hắn hành sự lỗ mãng.”
“...” Long Khâu Đạo nở nụ cười, gật đầu với Tử Nhược Yên: “Người là một trong những hậu duệ của Nhân Hoàng, thức tỉnh huyết mạch Đế Hoàng Nhân tộc chính thống, có tư thái của Nhân Hoàng đương thời, không cần khách khí với lão già này như vậy.”
“Dù sao ngài cũng là trưởng giả, không cần từ chối đâu ạ.” Tử Nhược Yên lắc đầu, chân thành nói với Long Khâu Đạo: “Xin nhờ ngài chăm sóc Tiêu lang quân.”
“Yên... yên tâm đi.” Long Khâu Đạo gật đầu.
“Vậy ta đi đây!” Chào hỏi xong, Tiêu Thiên chuẩn bị đưa Long Khâu Đạo rời đi, trước khi đi còn căn dặn Tiêu Ngư Nhi: “Ở lại chơi đùa bên cạnh các mẹ của con đấy, cha đi làm chính sự đây.”
“Vâng ạ!!” Tiêu Ngư Nhi gật đầu nhỏ.
Tiêu Thiên dẫn theo Long Khâu Đạo vội vã rời khỏi cung Thân Vương.
Mãi đến khi hắn hoàn toàn mất hút, Tử Nhược Yên mới buông lỏng Lạc Nữ Ái ra.
“Ngươi chơi xấu!” Lạc Nữ Ái trừng mắt Tử Nhược Yên, hết sức tức giận.
Tử Nhược Yên cười khẽ, tự châm trà cho mình: “Sao có thể gọi là chơi xấu được, cạnh tranh công bằng, vô cùng hợp lý mà.”
Lạc Nữ Ái hừ nhẹ, cầm lấy cái bát Tiêu Thiên vừa ăn qua khoe khoang với Tử Nhược Yên.
“Ngây thơ...” Tử Nhược Yên lắc đầu rồi nhìn sang Chung Dương Minh: “Mặc kệ Tiêu lang quân nghĩ ra biện pháp gì, hết thảy cứ bố trí như cũ, tận lực sắp xếp bách tính thu dọn hành lý để tiến vào kiến trúc được trận pháp gia cố.”
“Bệ hạ yên tâm, những chuyện này vẫn đang tiến hành, không hề ngơi nghỉ.” Chung Dương Minh chắp tay đáp lời.
Lạc Nữ Ái bên cạnh lại có chút bận lòng: “Không biết rốt cuộc Tiêu ca ca nghĩ được biện pháp gì, chắc sẽ không có chuyện gì đâu nhỉ?”
Nàng chỉ lo Tiêu Thiên khẩu thị tâm phi, tự thiêu đốt mình vì bách tính.
“Sẽ không đâu, ta nhìn ra hắn không nói láo.” Tử Nhược Yên lắc đầu, nhớ tới ánh mắt của Tiêu Thiên: “Hắn nói sẽ không thiêu đốt mình và sử dụng cấm thuật, vậy sẽ không có chuyện gì.”
“Bây giờ nghĩ lại một chút, Tiêu ca ca quả là lợi hại, là thể tu nhưng lại có thực lực mạnh mẽ đến thế, cũng không biết đến tột cùng hắn lợi hại tới cỡ nào.” Lạc Nữ Ái chậc chậc, đưa ra suy đoán.
Tử Nhược Yên ngẫm nghĩ: “Hẳn là mạnh hơn Tử Tâm Liên kia kha khá, nếu không cũng chẳng thể kết liễu bà ta.”
“Nghe nói một số thiên tài địa bảo có hiệu quả thần kỳ, thực sự có thể giúp thể tu phá vỡ cực hạn, chiến lực mạnh nhất có thể ngang với Nhập Đạo cảnh thập thất giai.” Nữ thân vệ Lão Nhất bên kia lên tiếng, kể rõ những chuyện bản thân nắm được.