Tiêu Thiên ngẫm nghĩ, trả lời: “Ta có một người bạn, trước kia cũng thành thành thật thật lén lút, ẩn giấu tung tích.”
“Nhưng bởi vậy mà hắn bị người ta đặt cho mấy danh hiệu kỳ quái như Sát Lục Phân Vương, Sát thủ gầm giường, Cái bóng trong tủ.”
“Thế nên ta lấy đó làm gương, đổi thành phương thức lén lút khác.”
“Phương pháp lén lút chính diện!”
“Mặc trang phục sát thủ ngầu lòi này vào, đeo mặt nạ lên, sau đó giết hết người, chẳng phải chính là một lần lén lút hoàn mỹ đấy phỏng?”
Nói đến đây, Tiêu Thiên bật ngón cái lên với Long Khâu Đạo, mặt mày đầy tự hào.
“Cho nên, danh hiệu của ta là Diêm Vương!”
Long Khâu Đạo nhìn Tiêu Thiên hồi lâu, sau đó nâng tay lên vỗ nhẹ.
Có bệnh không thế?
Hình như hắn không có bệnh gì cả.
???
Tiêu Thiên dẫn theo Long Khâu Đạo thành thành thật thật rời khỏi thủ hộ lĩnh vực từ cửa phía bắc.
Hắn lo nếu mình xông ra sẽ làm cho bản thân lĩnh vực bắt đầu sụp đổ và nhanh chóng biến mất.
“Tiêu đại nhân, ngài dự định xử lý vấn đề này thế nào.” Long Khâu Đạo đi bên cạnh Tiêu Thiên, tò mò hỏi thăm.
“Ngươi không đủ thời gian, có phải có quá nhiều người nên không thể chứa hết đúng không?” Tiêu Thiên đưa Long Khâu Đạo chậm rãi bay lên, vừa thưởng thức phong cảnh vừa hỏi.
Long Khâu Đạo gật đầu: “Những bách tính này quá yếu ớt, nếu kéo số lượng lớn vào di tích Thánh Long, chấn động không gian sẽ nghiền nát bọn họ, gây ra tử thương vô số.”
“Nhưng, nếu kéo bọn họ vào thiên địa bên trong di tích một cách nhẹ nhàng thì phải phí mất hơn mười ngày, không kịp.”
Lúc này, họ đã rời khỏi thủ hộ lĩnh vực, đi tới địa giới vực bên ngoài vực Nam Hoang vắng vẻ hoang vu.
Tiêu Thiên giơ đao Vô Thường trong tay lên vạch nhẹ, không gian phía trước bị cắt ra trong chớp mắt: “Vậy ta chém không gian trong phạm vi thủ hộ lĩnh vực này ra, ngươi có thể đưa họ thẳng vào trong di tích được không?”
“Chuyện này ...” Long Khâu Đạo khẽ giật mình, lập tức bừng tỉnh: “Đương nhiên là có thể, cắt ra không gian lớn như thế, tổng thể còn rất vững chắc, chuyện kéo người thẳng vào di tích Thánh Long tuyệt đối không thành vấn đề.”
“Vậy thì bắt đầu đi!” Tiêu Thiên nhếch miệng cười thình lình nhấc đao Vô Thường lên, tiến tới chém một nhát, phía trước bị cắt ra một khe hở ngay tức khắc, kế đó không ngừng trải rộng.
Thứ trong khe nứt không gian tuôn ra đã không phải dòng chảy hỗn loạn trong không gian nữa mà là dòng chảy hỗn loạn trong hư không.
Nhát đao kia của Tiêu Thiên đã mở ngực mổ bụng thế giới giới vực của vực Nam Hoang, từ đó xé ra lỗ hổng.
Mà hắn cũng bùng lên tốc độ, kéo theo đao Vô Thường tiến hành vung chém chuẩn chỉnh không gì bằng.
Theo ý Tiêu Thiên, hắn dự định cắt ra khu vực không gian hình vuông và đóng gói toàn bộ vào di tích Thánh Long.
Thiên địa bên trong di tích Thánh Long không phải loại thế giới rách nát này của vực Nam Hoang.
“Cứu được nhiều như vậy bách tính.” Tiêu Thiên cắt mở không gian, nhìn đao Vô Thường trong tay, cực kỳ hí hửng.
Lần nữa vận dụng cây đao này nhưng không phải dùng để giết chóc.
Ngược lại là cứu vớt tính mạng người khác, đây mới việc hắn luôn muốn làm.
Làm người tốt, làm người lương thiện.
Có thể cứu được một mạng người chính là chuyện rất vui vẻ.
Huống chi là cứu được nhiều người, vô số gia đình thế này.
Gia đình...
“Ể?” Tiêu Thiên cắt ra được một nửa thì bất chợt nhớ tới điều gì đó: “Hiện tại, đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các xem như nơi vô chủ nhỉ.”
“Bây giờ, nếu bách tính bị bắt đến Thánh Long thủ hộ lĩnh vực này có thể trở lại quê hương của mình, chẳng phải sẽ rất vui ư?”
Long Khâu Đạo đi theo bên cạnh nghe Tiêu Thiên nói vậy biểu, vẻ mặt ngưng trọng: “Tiêu đại nhân, không lẽ ngài...”
“Lãnh thổ của đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các cũng cắt luôn, thế có chứa nổi chưa?” Tiêu Thiên nhìn Long Khâu Đạo bằng ánh mắt sáng rực.
Long Khâu Đạo co giật khóe miệng, rất lâu sau mới đáp lời: “Tiêu đại nhân, vực Song Cực bên kia là thế giới giới vực bình thường, chỉ sợ cắt chém không gian khó hơn nơi này gấp trăm lần.”
“Chuyện nhỏ, vậy đến lúc đó ta tăng sức mạnh thêm gấp trăm lần cắt chém chẳng phải là được rồi à?” Tiêu Thiên nói như lẽ dĩ nhiên.
Long Khâu Đạo trầm mặc nhìn Tiêu Thiên rồi thận trọng hỏi: “Tiêu đại nhân, mạo muội hỏi một câu, lẽ nào ngài cắt không gian... chỉ mới dùng một phần trăm sức lực thôi ư?”
“Sao có thể?” Tiêu Thiên lắc đầu.
Thấy Tiêu Thiên phủ nhận, Long Khâu Đạo thở hắt ra.
Cũng may cũng may, tạm thời vẫn chưa đột phá nhận thức của mình.
“Đại khái là năm phần vạn lực lượng đấy.” Tiêu Thiên nhắm chừng một chút, bởi vì thân thể hắn vẫn đang không ngừng tăng cường.
Cho nên năm phần vạn lúc này có giá trị bằng mười phần vạn trong quá khứ.
May mà gần đây tốc độ tăng cường thân thể đã hơi chậm lại một chút.
Bằng không, có trời mới biết mình còn tăng thêm bao nhiêu sức lực nữa.
“...” Bóng dáng Long Khâu Đạo bỗng dưng bắt đầu tan rã, hệt như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.