Không chỉ là đội phó, Chiến Nhất Tâm cũng phát hiện đội viên chung quanh, đều bùng nổ huyết khí, bành trướng hình thể, hoảng sợ lảo đảo lui về phía sau.
Theo bọn họ lui về phía sau, đồng thời, bóng râm bắt đầu bao phủ tới.
Chiến Nhất Tâm phát hiện mặt đất xung quanh thân thể mình, giống như bị cái gì che lấp mặt trời.
Hắn chậm rãi xoay người, đồng tử đột nhiên co rút.
Đó là một người khổng lồ kích thước gần sáu mét, đang ngồi xổm phía sau hắn, cơ bắp cả người giống như nổ tung, giống như ngọn núi khổng lồ chồng chất cơ bắp.
Quan bào trải qua luyện chế đặc biệt, biến thành sa mỏng buộc chặt, mạch máu phồng lên trên cơ thể giống như từng sợi thép leo lên đúc thành.
Phì!
Dưới hô hấp phun ra sương trắng, giống như mây mù tràn ra.
"Nhân tộc hèn mọn? Thật là cách nói thú vị." Chung Dương Minh hóa thành người khổng lồ cơ bắp ma quỷ, mang theo cảm giác áp bách cực kỳ đáng sợ, thân thể nghiêng về phía trước giống như nứt toác.
"Vậy thì triển lãm cho ta xem chút bản lĩnh của ngươi, xem thử làm sao khiến cho bản thừa tướng tuyệt vọng, thế nào?"
"Con sâu nhỏ!"
Đồng tử Chiến Nhất Tâm co rút, lúc vừa mới nhìn thấy Chung Dương Minh, trái tim gần như đột nhiên ngừng đập.
Hình thể khổng lồ đó tràn ngập cảm giác áp bách, làm cho trong lòng người ta run sợ.
Bản thân tộc Huyết Văn bọn họ chính là chủng tộc kiểu thiên về thể trạng.
Nhưng thể hồn bành trướng của Nhân tộc trước mắt này, còn khoa trương hơn bọn họ,.
Ở trước mặt đối phương, mấy người bọn họ giống như mấy người bạn nhỏ, nhìn qua cực kỳ suy nhược.
Tên trước mắt này thật sự là Nhân tộc à?
Rốt cuộc làm sao hắn tu luyện ra được vậy!!
Nhưng mà...
“Không cần hoảng, bình tĩnh!!” Chiến Nhất Tâm đột nhiên gầm nhẹ, nói với đội viên của mình: “Khí tức của hắn chẳng qua là Thánh cảnh thập giai, chỉ là thể trạng hù người một chút.”
“Chưa chiến đã sợ trước, không phải phong cách của tộc Huyết Văn chúng ta!”
Lúc Chiến Nhất Tâm gầm lên, huyết khí cả người bắt đầu thiêu đốt, đường hoa văn huyết sắc lóe ra không ngừng.
Linh khí cuồng bạo nội liễm trong cơ thể, điên cuồng lưu chuyển, làm cho thân thể lần thứ hai bành trướng.
Khí tức cũng dần dần tăng vọt.
Cheng!
Hai tay của Chiến Nhất Tâm bắt chéo vuốt nhẹ, đóm lửa rực rỡ bắn tung toé, mảnh che tay lấp lóe kim loại sáng bóng xuất hiện, phía trên hiện ra lưỡi đao.
Phía trên lưỡi dao, phong duệ lóe ra lấp lánh huyết sắc.
Thập tam giai, Chưởng Giới cảnh!
Dưới sự cổ vũ của Chiến Nhất Tâm, những đội viên khác của đội mười cũng gầm nhẹ một tiếng, cả người biểu hiện giống hệt.
Đường hoa văn huyết sắc rực rỡ, cơ bắp bành trướng, trên người bởi vì nhiệt độ cao bốc ra sương mù trắng xóa.
“Chiến!”
Một đám khí tức liên tiếp bùng nổ, lộ ra thực lực bản thân bọn họ.
Thập nhị giai, Hư Không cảnh.
Rầm! Rầm! Rầm!
Cảnh giới bùng nổ đồng thời, Chiến Nhất Tâm dẫn đầu, nháy mắt bùng nổ tốc độ, làm cho hắn thoáng cái vọt tới bên cạnh Chung Dương Minh, hai tay vung lên, lợi dụng mảnh che tay huyết nhận tiến hành cắt.
Người hình thể như thế đánh nhau chính diện, tuyệt đối không yếu.
Cho dù dẫn đầu cảnh giới, nhưng hình thể khoa trương của Nhân tộc này khiến cho hắn không thể không cẩn thận.
Dường như cùng lúc với Chiến Nhất Tâm ra tay, những đội viên khác của tộc Huyết Văn đội mười, cũng bùng nổ tốc độ, dựa theo đội hình diễn luyện bình thường, xoắn chết Chung Dương Minh.
Tiến vào trong trạng thái chiến đấu chém giết, bọn họ dường như quên mất sợ hãi và cuống quýt vừa rồi.
Đồng tử nổi tơ máu, trong đầu chỉ có một suy nghĩ.
Chiến!
Phì phì...
Trong nhất thời Chung Dương Minh không kịp né tránh sự vây giết bốn phương tám hướng.
Hộ thân linh khí bị cắt mở, tuy cản lại sức lực của đối phương, lại vẫn khiến cả người bị cắt ra vết thương, có máu tươi bắn toé.
“Hừ!” Chung Dương Minh tức giận hừ một tiếng, lỗ mũi phun ra hai hàng sương trắng, cơ bắp cả người nháy mắt thắt chặt, miệng vết thương khép lại với được tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Mà ông cũng nghiêng người ra phía sau, hai tay giữ chặt, dưới chân phát lực: “Nhảy lên nhảy xuống, không phải để bản thừa tướng cảm nhận tuyệt vọng à, vậy chính diện đánh thoải mái đi.”
Chung Dương Minh bộc phát tốc độ, không có thân pháp quỷ mị gì, chỉ là xông thẳng về trước.
Thân hình khổng lồ của ông có thể bao trùm càng nhiều khu vực.
“Không ổn!” Chiến Nhất Tâm biến sắc, hình thể Chung Dương Minh khổng lồ như thế, lại còn linh hoạt như vậy, tốc độ bùng nổ nhanh kinh người.
Thực lực cảnh giới của Chiến Nhất Tâm mạnh hơn, đương nhiên là đúng lúc tránh né.
Nhưng hai đội viên đội mười vừa phụ trách tiến công bên sườn cẳng chân của Chung Dương Minh thì không may mắn như vậy.
Hai người đều không kịp né tránh, đã bị hai đấm như cự thạch của Chung Dương Minh rơi xuống, bạo lực trực tiếp đập vào trong mặt đất, lõm xuống.
Trong phút chốc hai đội viên cảm giác bản thân giống như bị một ngọn núi nghiền qua.