Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 263 - Chương 263. Ta Lấy Bản Thân Mình Bồi Thường Cho Ngươi

Chương 263. Ta lấy bản thân mình bồi thường cho ngươi Chương 263. Ta lấy bản thân mình bồi thường cho ngươi

Tiêu Thiên không thể chờ đợi lâu hơn nữa, hắn vội lên phi thuyền trở về cung Thân Vương để đưa nguyên liệu cho Chung Dương Minh nấu một bữa ăn thật ngon.

Không bao lâu sau, phi thuyền cũng đã bay đến bầu trời gần cung Thân Vương.

“Đến lúc đó ta sẽ cho người cải tạo phi thuyền lại một chút thì hoàn toàn có thể coi nó như một phương tiện giao thông.” Khi sắp đến gần cung Thân Vương, Tiêu Thiên đang trò chuyện cùng Chung Dương Minh ở bên cạnh.

Bọn họ đang thương lượng xem nên làm như thế nào để xử lý đám người Chiến Nhất Tâm của tộc Huyết Văn này và bồi thường tài sản cho bọn họ.

【Chủ nhân, Long Khâu Bạch Thanh đang đến gần.】

“Đến gần thì đến gần thôi, có liên quan gì đâu?” Tiêu Thiên trong lòng tùy ý trả lời nhưng bên tai hắn lại vang lên tiếng sấm sét.

Đôm đốp…

Cùng với tiếng sấm rền vang lên, Tiêu Thiên chợt nhìn thấy mặt đất bên trong phi thuyền đột nhiên phồng lên và nứt vỡ ra.

Sau đó, Long nương tóc bạc nhỏ nhắn xinh xắn quen thuộc kia với sấm sét quấn quanh toàn thân, đỉnh đầu nàng đụng vào đầu phi thuyền.

Khi thân hình của nàng xuyên qua đáy phi thuyền, xuyên qua nội bộ khoang thuyền, nàng liền bắt gặp ánh mắt sửng sốt của Tiêu Thiên.

Khoảnh khắc tiếp theo, nàng liền lưu lại hào quang sấm sét và tiếp tục đập vào đỉnh phi thuyền với tốc độ không hề giảm làm lủng một cái lỗ.

Ka cha…

Long Khâu Bạch Thanh trực tiếp dùng đầu đập vào phi thuyền, cuối cùng chiếc phi thuyền không chịu nổi gánh nặng mà trực tiếp gãy thành hai đoạn.

Tiêu Thiên tóm lấy Chung Dương Minh đồng thời mang theo con heo Thanh Viêm đã chọn được lao ra khỏi đầu phi thuyền bị gãy, lăng không lơ lửng giữa không trung.

Bọn họ lơ lửng cách đó không xa, chỉ biết trơ mắt bất lực nhìn phi thuyền bốc khói đen mù mịt và rơi xuống đất, cả chiếc phi thuyền bao phủ sấm sét vàng óng.

Bùm!

Chiếc phi thuyền bị đứt gãy đã trực tiếp phát nổ trước khi nó có cơ hội được tiếp xúc thân mật với mặt đất.

Chiếc phi thuyền biến thành hai quả cầu lửa ở giữa không trung.

Tiêu Thiên còn đang ôm Chung Dương Minh trong tay, vẻ mặt của hắn hóa đá, bất lực nhìn những mảnh vỡ từ ngọn lửa bùng lên và khói đen tan ra, rơi xuống bốn phương tám hướng.

Bóng dáng của Long Khâu Bạch Thanh lặng lẽ bay tới bên cạnh Tiêu Thiên, cùng hắn nhìn về phía trước.

Như thể thời gian đã trôi qua thật lâu, hai người đồng thời quay đầu lại, mặt đối mặt, nhìn chằm chằm vào mắt nhau.

Cuối cùng, Long Khâu Bạch Thanh chậm rãi quay đầu và tránh né ánh mắt của Tiêu Thiên, một cọng tóc trắng bạc trên đỉnh đầu của nàng mọc dựng lên trông thật ngốc nghếch.

Trong cung Thân Vương.

Hai bóng người một cao một thấp đứng đối diện nhau.

Chung Dương Minh ở bên cạnh lặng lẽ kéo con heo Thanh Viêm đang vùng vẫy đi vào trong nhà bếp.

Tiếng con heo thở hổn hển từ lớn đến nhỏ rồi dần dần biến mất.

Khi xung quanh yên tĩnh trở lại thì Long Khâu Bạch Thanh bắt đầu phá vỡ bầu không khí trầm mặc.

“Thật vô cùng có lỗi, không biết vì sao khi ta nhìn thấy chiến hạm này, nhất là khi nhìn thấy tiêu ký của tộc Huyết Văn thì thân thể lại không kìm được mà động thủ rồi.” Bên trong tiền viện của cung Thiên Vương, Long Khâu Bạch Thanh đang mở miệng giải thích với Tiêu Thiên.

Tiêu Thiên cũng dùng vẻ mặt vô cảm nhìn Long nương tóc bạc và nhấn mạnh từng chữ một: “Ngươi bồi thường cho ta đi!”

“Hiện tại trên người của ta không có thứ gì đáng giá cả, lại còn đang ở trong trạng thái mất trí nhớ, khó mà bồi thường cho ngươi được.” Long Khâu Bạch Thanh nói đến đây rồi suy ngẫm một chút, “Hay là lấy thân gán nợ đi.”

“Ngươi có thể phân phó việc cho ta làm thay ngươi, coi như là bồi thường.”

Tiêu Thiên nheo mắt, nhìn chằm chằm vào Long Khâu Bạch Thanh đang lộ vẻ mặt bình tĩnh ở trước mắt mình, một lúc sau hắn mới lắc đầu: “Nhưng xét tình trạng hiện tại của ngươi thì hình như không có việc gì ngươi có thể giúp được ta cả.”

Long Khâu Bạch Thanh suy nghĩ rồi lại nói tiếp: “Lần sau, nếu ngươi cùng với hai vị Nữ Đế kia đánh nhau hay là bị bạo hành gia đình thì ta có thể bảo vệ cho ngươi.”

“Khụ khụ khụ…” Tiêu Thiên vội vàng xua tay, “Không được không được, việc này ngươi không thể nhúng tay vào được!”

“Vậy phải làm sao đây?” Long Khâu Bạch Thanh thở dài, sắc mặt hơi thay đổi, nàng cau mày nói: “Ngươi chứa chấp ta, vậy mà ta còn làm hư đồ của ngươi.”

“Đợi một chút, hình như ta vừa nghĩ ra được một chủ ý.” Tiêu Thiên bỗng nhiên phản ứng lại, bắt đầu phân tích: “Ngươi vừa nhìn thấy thứ gọi là thuyền chiến hạm hình con thoi kia thì vô thức động thủ.”

“Bởi vì trên chiếc thuyền đó có ấn ký của tộc Huyết Văn, điều đó chứng tỏ là ngươi có mối hận thù với tộc Huyết Văn à?”

“Chẳng lẽ những người này không phải nhắm đến ta mà là nhắm đến ngươi?”

“Hay là, thật ra bọn họ đang nhằm vào ta nên bọn họ mới cố tình đưa ngươi đến bên cạnh ta.”

“Bề ngoài là bọn họ đối phó với ngươi nhưng thật ra là đang âm thầm nhắm vào mục tiêu là ta.”

Bình Luận (0)
Comment