Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 265 - Chương 265. Tình Hình Không Tốt Lắm 2

Chương 265. Tình hình không tốt lắm 2 Chương 265. Tình hình không tốt lắm 2

“Làm sao có thể như thế được?” Tiêu Thiên hít sâu một hơi, “Không nên chứ, ta nhớ là nếu như mất trí nhớ thì chỉ cần đánh vào đầu là có thể khôi phục mà.”

“Rốt cuộc là từ đâu mà chàng biết đến loại biện pháp này hả?” Tử Nhược Yên nhìn dáng vẻ của Tiêu Thiên thì chỉ biết dở khóc dở cười.

“Lúc trước ở quê hương, mỗi khi thư giãn ta đọc thấy sách ghi như vậy.” Nói đến đây, hai mắt Tiêu Thiên bỗng nhiên sáng rực lên, “Nói đến ngoài ý muốn thì bị điện giật hình như cũng là một biện pháp.”

“Long Khâu Bạch Thanh, ngươi có thể tự mình khống chế sấm sét bổ vào chính mình được không?”

Long Khâu Bạch Thanh một tay che đầu, tay còn lại xòe ra thành chưởng, trong lòng bàn tay lóe lên tia sét: “Có thể thử một chút!”

“Vậy thì…” Tiêu Thiên vừa nói xong, liền cảm nhận được một ánh mắt đáng sợ ở phía sau mình, hắn quay đầu lại một cách cứng ngắc thì thấy Tử Nhược Yên đang mỉm cười nhìn mình.

Ùng ục…

Đã qua nửa đêm rồi.

Não heo Thanh Viêm đặc chế nóng hổi vừa ra lò.

Tử Nhược Yên chia não heo ra làm hai, một nửa cho Long Khâu Bạch Thanh và nửa còn lại thì cho Lạc Nữ Ái.

“Bồi bổ cho não mình một chút đi!” Tử Nhược Yên giận dữ trừng mắt nhìn Lạc Nữ Ái, sau đó lại trừng mắt nhìn Long Khâu Bạch Thanh ở bên cạnh mình.

“Tiêu lang quân thích bày trò nghịch dại thì cũng thôi đi, ngươi lại còn mù quáng hùa theo chàng làm gì hả!”

Long Khâu Bạch Thanh lặng lẽ nhìn não heo trong bát, nàng trực tiếp ăn hết trong một lần, rồi phồng má nhìn sang Tử Nhược yên: “Chỉ cần có một chút khả năng thì ta cũng tình nguyện thử.”

“Đúng vậy, ngươi nghiêm túc quá làm gì chứ, Tử bánh bao.” Lạc Nữ Ái nhếch khóe môi rồi lặng lẽ đổ não heo trong bát của mình qua cho Long Khâu Bạch Thanh.

Tử Nhược Yên nheo mắt và đưa tay ra định lấy não heo đưa lại cho Lạc Nữ Ái.

Ai mà ngờ được rằng Long Khâu Bạch Thanh lại ăn hết phần còn lại.

“Có điều, hình như quả thật ta đã nhớ ra một vài chuyện.” Ngay lúc này, Long Khâu Bạch Thanh đột nhiên lên tiếng.

Lời của nàng khiến Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái nhao nhao nhìn về phía nàng.

Ở một bàn khác bên cạnh, Tiêu Thiên đang ngồi ăn vui vẻ cùng Chung Dương Minh cũng quay đầu nhìn lại.

“Lạc Nữ Đế, ngươi rất quan trọng.” Long Khâu Bạch Thanh nhìn nàng, hơi cau mày, “Tất cả hi vọng đều đặt lên người ngươi!”

Lạc Nữ Ái chớp mắt, liếc nhìn Tử Nhược Yên thì lại thấy biểu cảm trên mặt đối phương cũng ngơ ngác, không thể hiểu rõ.

“Còn nữa không?” Lạc Nữ Ái lại nhìn sang Long Khâu Bạch Thanh, tò mò hỏi tiếp.

Long Khâu Bạch Thanh lắc đầu, biểu thị rằng mình không nhớ nổi, nàng hiện ra Long linh của bản thân.

Mặc dù đường vân chú thuật trên đó vẫn còn nhưng quả thật đã xuất hiện một vài vết nứt nhỏ xíu.

“Quả nhiên có hiệu quả mà!” Tiêu Thiên vỗ đùi, nở nụ cười, “Hay là chúng ta lại…”

Tử Nhược Yên lặng lẽ liếc nhìn Tiêu Thiên khiến hắn chưa kịp nói hết câu thì đã vội im bặt và yên lặng ngồi xổm lại chỗ cũ.

Tại sao Tử Nhược Yên lại không đồng ý với ý tưởng của mình nhỉ.

“Biện pháp của Tiêu ca ca quả thật rất hay mà, chúng ta cứ thử xem thế nào đi.” Lúc này, Lạc Nữ Ái bỗng nhiên hét lớn về phía Tử Nhược Yên.

“Ta không đồng ý!” Tử Nhược Yên nhìn Lạc Nữ Ái và cũng hét lên.

“Ngươi kiếm chuyện với ta?”

“Ngươi không phục à?”

Sau cuộc đối thoại giữa Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái thì cả hai người họ đột nhiên đứng phắt dậy và bàn luận việc động thủ với nhau.

Tiêu Thiên ở đằng xa, vừa nhìn sang đó vừa lắc đầu một cách bất lực.

Trông có vẻ như trận chiến giữa song Đế lại sắp bắt đầu một lần nữa…

Lại…lại…ủa không đúng?

Cuộc so tài giữa hai người lần này sao có thể qua loa lấy lệ được?

Ngay khi ý niệm hiện lên trong đầu của Tiên Thiên thì Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái đã tách nhau ra và dừng tay không chuẩn bị đánh nữa.

“Lại hòa rồi, không thú vị gì hết, chúng ta đọ tửu lượng phân cao thấp được không?”

“Đến đây, trẫm mà sợ ngươi à?”

Ùng ục ùng ục!

Nhìn thấy hai nữ nhân hung hăng rót rượu cho nhau, lông mày Tiêu Thiên run run, rồi đột nhiên hắn xoay người và bắt đầu ăn món bầu dục xào.

Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái ngửa đầu ăn ngồm ngoàm.

Còn Long Khâu Bạch Thanh ngồi bên kia thì yên lặng ăn, động tác trông chậm rãi từ tốn, gọn gàng ngăn nắp.

Nhưng thức ăn trên bàn lại biến mất nhanh chóng với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, tất cả đều tiến vào bụng nàng.

“Nấc...” Hai người Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái đều mặt mũi đỏ bừng, ợ hơi rượu, lung lay lảo đảo trong cơn say.

“Nấc!” Long Khâu Bạch Thanh cũng ợ lên rồi nhìn về phía Tiêu Thiên đang đi tới: “Ta ăn no rồi, cần giúp một tay không?”

Lần này, Tiêu Thiên dùng một tay đỡ Lạc Nữ Ái lên, kế đó gật đầu với Long Khâu Bạch Thanh: “Ừ, hết sức cần.”

Long Khâu Bạch Thanh ngầm hiểu, hỗ trợ bế Tử Nhược Yên dậy, chậm rãi bay lên.

Lúc này, Chung Dương Minh bước qua bên cạnh Tiêu Thiên: “Ta về trước đây.”

Bình Luận (0)
Comment