Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 267 - Chương 267. Đồng Ý Với Ngươi Việc Cần Hoàn Thành 2

Chương 267. Đồng ý với ngươi việc cần hoàn thành 2 Chương 267. Đồng ý với ngươi việc cần hoàn thành 2

“Cần ta hỗ trợ trị liệu không?”

Tiêu Thiên đặt giường mới xuống ổn thỏa, sau đó nhận lại cốc trà lớn từ tay đối phương, ngạc nhiên nói: “Linh khí của ngươi đang ầm ầm bùng nổ mà vẫn có thể chữa bệnh à?”

“Theo tri thức ta biết được, tộc Thánh Long bọn ta có Long Tiên Trị Thương.”

“Có điều, suy đoán theo ấn tượng còn sót lại, ta chưa từng làm qua loại chuyện này nhưng ngươi là người tốt, ta cảm thấy có thể thử một chút xem sao?”

“Ngươi bị thương chỗ nào, ta giúp ngươi liếm một chút, có lẽ sẽ hết đau ngay.”

Tiêu Thiên vốn đang uống trà, đột nhiên nghiêng đầu sang chỗ khác.

Phụt!!

Cũng may Tiêu Thiên một mực duy trì trạng thái áp chế lực lượng của mình, nếu không ngụm trà này đã đánh cho mặt đất biến thành tổ ong rồi.

Tiêu Thiên nhìn Long Khâu Bạch Thanh, không nhịn được lắc đầu rồi đi ra ngoài: “Ta đã từng hỏi Long Khâu Đạo, cách mà ngươi nói căn bản là nói bậy.”

“Huống chi, thân thể ta vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, biện pháp trị thương này của ngươi chỉ khiến ta càng ngày càng suy yếu thêm.”

Long Khâu Bạch Thanh đi theo bên cạnh Tiêu Thiên, không hiểu ra sao: “Tại sao vậy?”

“Không có tại sao hết, đừng hỏi linh tinh.”

“Hay là thử biện pháp sét đánh hôm qua một lần đi?”

“Gấp gáp thế làm gì?”

“Dù sao đồ của ngươi cũng bị ta làm hỏng, mau mau hồi phục ký ức có thể bồi thường cho ngươi.” Long Khâu Bạch Thanh nghiêm túc giải thích: “Ngươi rất tốt, không thể bắt ngươi chịu thiệt thòi.”

Tiêu Thiên bỗng dưng ngừng bước, không đi tiếp nữa.

Mà sau khi Long Khâu Bạch Thanh đi về phía trước một đoạn cũng chợt ngừng lại, quay đầu nhìn Tiêu Thiên: “Sao thế?”

Tiêu Thiên nhìn Long Khâu Bạch Thanh: “Chính là vì chuyện này?”

“Bởi vì đã hứa với ngươi là phải bồi thường.” Long Khâu Bạch Thanh nhìn Tiêu Thiên, nói rất chân thành: “Cho nên ta phải làm.”

Tiêu Thiên bưng cốc trà lớn của mình lên, uống một ngụm trà địa hoàng sáu vị rồi mới lần nữa cất bước: “Vậy thì đi thôi, ngoại trừ sét đánh, ta còn có một ý kiến hay khác.”

“Thế hả, đến lúc đó có thể thử một chút đấy.”

Một cao một thấp dần dần đi từng bước.

Thời gian dường như bình yên và êm ả trở lại.

Nhưng trong hắc ám hư không.

Bên ngoài thế giới giới vực ở vực Nam Hoang, chiến hạm hư không đang lơ lửng kia.

Lại không cho là vậy.

Trong hư không hắc ám, chiến hạm hư không đồ sộ kia vẫn đứng sừng sững ở đó.

Tấm màn ở cột buồm được khắc những đường vân trận pháp hư không khá rõ nét, để luân lưu hư không ở bốn phía không thể tạo thành bất kỳ tổn hại gì đến thân chiến hạm.

Chiến hạm boong tàu bên trên, Chiến Vô Song chắp hai tay sau lưng, ngắm nhìn thế giới giới vực trung vị to lớn trước mắt, vực Thánh Ma.

Lần này, hắn thống lĩnh quân tiên phong phá không, cũng coi như người chỉ huy, đồng nghĩa với nhiệm vụ trên người hắn rất nặng nề.

Áp lực cũng vô cùng lớn.

Tuy nhiên, Chiến Vô Song vẫn giữ vững thái độ bình tĩnh, bởi hắn biết rõ hoảng loạn và hấp tấp sẽ chỉ khiến mọi chuyện càng thêm tồi tệ.

“Lão đại, đã ba ngày không có tin tức từ đội số mười tiến đến vực Thánh Ma của Chiến Nhất Tâm.” Phó thống lĩnh của hành động lần này, trợ thủ Chiến Trác của hắn vừa sờ lên cái đầu trọc lóc của mình vùa đi tới bên cạnh hắn.

“Lẽ nào bên dưới đã xảy ra chuyện gì rồi ạ?”

Nghe trợ thủ nói vậy, Chiến Vô Song không nhịn được lắc đầu: “Chẳng lẽ tới giờ ngươi còn chưa hiểu rõ tại sao ta lại phái đội mười xuống dưới à?”

“Lão đại, chuyện này còn có thể vì sao nữa ạ, không phải chính là do đội kia của lão thập có thực lực yếu nhất, không dễ dàng bị phát hiện à?” Chiến Trác băn khoăn trước câu hỏi của hắn, vô thức trả lời.

“Nông cạn!” Chiến Vô Song thở dài, vỗ vào vai đối phương: “Đã sớm bảo ngươi quan tâm những tộc nhân hậu bối này nhiều hơn một chút để nhận ra điểm sáng của bọn họ.”

“Ta cực kỳ yên tâm với hậu bối Chiến Nhất Tâm này.”

Nói rồi Chiến Vô Song quay người tiếp tục nhìn về phía vực Thánh Ma: “Hắn làm thận trọng kín kẽ, thích hợp dò xét tin tức nhất.”

“Tục ngữ nói không thể đánh rắn động cỏ nhưng có thể chui vào trong, lặng yên không tiếng động điều tra rõ tình báo.”

“Rất rõ ràng, để hoàn toàn che giấu bản thân và phòng ngừa những chuyện ngoài ý muốn, Chiến Nhất Tâm này rất thông minh, hắn thẳng tay ngăn chặn mọi tin tức trên liên lạc với chiến hạm. Lỡ như bị đối phương phát hiện dao động linh khí truyền tin thì biết làm thế nào cho phải?”

“Nếu ta đoán không nhầm, hẳn là Chiến Nhất Tâm đã đóng trận pháp truyền tin trên thuyền chiến hạm hình con thoi nhỉ?”

Lời này của Chiến Vô Song làm Chiến Trác hai mắt sáng rỡ: “Lão đại, ngài đúng là lợi hại, vừa rồi ta đi kiểm tra qua, thật sự đã đóng lại rồi.”

“Cho nên mới nói đừng nên nôn nóng gấp gáp, trên người Chiến Nhất Tâm có thứ mà ngươi cần học hỏi đấy.” Chiến Vô Song vừa nói, vừa nở nụ cười nhìn vực Thánh Ma phía trước: “Chờ vài ngày, hắn sẽ chủ động liên hệ chúng ta thôi.”

Bình Luận (0)
Comment