Tiêu Thiên cầm tinh thể máu thiêu đốt và khen ngợi: “Trên người ngươi mà cũng có thứ đồ thú vị như này à, sau khi ta nếm thử nó một lần tới giờ vẫn còn một mực nhung nhớ.”
Nói xong, Tiêu Thiên cắn một miếng tinh thể máu thiêu đốt trước, rồi mới cắn thêm một miếng thịt heo nướng.
“Ừm!! Mùi vị này mà kết hợp lại thì đúng là tuyệt vời mà!” Tiêu Thiên vừa nói vừa vẫy vẫy tay về phía Chiến Trác đang ngây ngốc kia và hỏi, “Còn nữa không?”
Chiến Trác: Σ(o?д?o?)
Cách nghĩ của Chiến Trác không khác gì với Chiến Nhất Tâm lúc trước.
Dẫn bạo tinh thể máu thiêu đốt và nổ chết nam nhân giống như quái vật và Long linh Thánh Long này.
Đồng quy vu tận.
Và bản thân hắn sẽ trông giống như một chiến sĩ tộc Huyết Văn chân chính, mang trong mình vinh dự và dũng khí trong ánh lửa lộng lẫy này.
Thản nhiên chịu chết.
Cách nghĩ rất hay, kịch bản rất tuyệt.
Nhưng vấn đề duy nhất là một thiếu niên tuấn mỹ đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, dùng một tay trấn áp tinh thể máu thiêu đốt sắp nổ tung.
Ngọn lửa đã sắp tràn ra khỏi ngón tay của đối phương nhưng lại không thể bùng nổ.
Rốt cuộc nam tử Nhân tộc này là cái quái quỷ gì vậy?
Điều đặc biệt không hợp lẽ thường đó là đối phương lại còn cắn một miếng tinh thể máu đang bốc cháy.
Bản thân tinh thể máu thiêu đốt cực kỳ không ổn định, chỉ cần nuốt một miếng xuống thì nó sẽ sớm nổ tung, đúng là trực tiếp tìm đến cái chết mà!
“Ta cảm giác như mình sắp nổ tung rồi, không thể lãng phí được.” Giọng nói của Tiêu Thiên lại một lần nữa thu hút sự chú ý của Chiến Trác.
Sau đó, hắn trơ mắt bất lực nhìn Tiêu Thiên há miệng nuốt hết tinh thể máu thiêu đốt vào, lại còn ăn thêm hai miếng thịt nước, sau đó liền nuốt xuống.
Bùm ầm!
Tiếng nổ rất nhỏ phát ra từ trong bụng của Tiêu Thiên.
Nấc~
Khi Tiêu Thiên ợ lên thì một làn khói xanh có mùi thịt nướng bay lên từ miệng của hắn.
“Sảng khoái!” Tiêu Thiên thở dài một hơi, cảm thấy vô cùng thoải mái.
Hắn đang rất phấn chấn nhưng Chiến Trác và những người tộc Huyết Văn chuẩn bị chết một cách hào phóng ở phía đối diện lại hoàn toàn chết lặng.
“Ăn..ăn…ăn hết rồi.” Ở phía dưới, Chiến Chi Trí cảm thấy toàn bộ đầu óc mình ong ong.
Hắn cảm thấy thế giới mà hắn biết đang sụp đổ một cách điên cuồng.
Ăn hết cả tinh thể máu thiêu đốt và bị nổ tung trong bụng mà lại không có chuyện gì xảy ra.
Hắn lại còn nói là sảng khoái?
Tên nhóc này thật sự là người bình thường sao!
Đợi đã!
Chiến Chi Trí đột nhiên ý thức được, nếu vừa rồi hắn không nghe lầm thì nam nhân này nói là lần trước hắn đã từng ăn tinh thể máu thiêu đốt rồi.
Trong khoảnh khắc, hắn bừng tỉnh đại ngộ.
“Chiến Nhất Tâm đã chết trong tay của ngươi.” Phía dưới, Chiến Chi trí không nhịn được mà hướng lên phía Tiêu Thiên và hét to.
Chiến Trác đang huyền không trước mặt Tiêu Thiên cũng bị lời nói của Chiến Chi Trí làm cho thức tỉnh.
Thì ra là vậy, chẳng trách lại không liên lạc được với Chiến Nhất Tâm.
Vốn tưởng hắn đang trốn ở đâu đó chờ thời cơ hành động.
Mà chân tướng lại là hắn đã bị đối phương sát hại dã man.
Về phần tại sao tinh thể máu thiêu đốt không phát nổ đã nhắc nhở bọn họ về tình hình trong này đã có đáp án.
Rõ ràng là hắn đã bị nam nhân Nhân tộc giống như quái vật ở trước mặt này ăn thịt rồi!
“Chiến Nhất Tâm? Ngươi đang nói về người tộc Huyết Văn lúc đó sao?” Tiêu Thiên lập tức nghiêm mặt chỉ tay vào Chiến Chi Trí, “Ngươi đừng có mà ngậm máu phun người, ta căn bản không có giết hắn.”
“Hắn rõ ràng là kẻ đạo đức bại hoại, không tình nguyện tiếp nhận cải tạo, tiếp nhận tái giáo dục nên linh hồn bị sụp đổ mà chết.”
“Kể cả những người của tộc Huyết Văn khác, ta chưa bao giờ đụng vào bọn họ, thậm chí còn có người xấu hổ đến mức không chịu nổi mà muốn tự sát cũng đều được ta cứu trở về nghe.”
“Ngươi đừng vu oan cho người tốt!”
Xì…
Bất luận là Chiến Trác, Chiến Chi Trí hay là những người tộc Huyết Văn khác đều không nhịn được mà hít một hơi lãnh khí.
Tất cả bọn họ đều nhìn chằm vào Tiêu Thiên, như thể họ đang nhìn một ma quỷ.
Tộc Huyết Văn bọn họ là chiến sĩ, đội ngũ của họ càng tinh nhuệ hơn, ai chưa từng trải qua sinh tử chém giết.
Đừng nói đến tâm thái mạnh đến mức độ nào, ít nhất bọn họ cũng là hạng người có tâm tính cứng cỏi.
Mặc dù Chiến Nhất Tâm là thế hệ hậu bối trẻ tuổi của tộc Huyết Văn bọn họ nhưng cũng đã trải qua không ít trận chiến, hắn là một chiến sĩ hợp cách.
Vậy mà linh hồn lại sụp đổ mà chết, còn những đội viên tộc nhân khác thì lại muốn tự sát ư?
Chiến Trác, Chiến Chi Trí và những người khác của tộc Huyết Văn không khỏi run rẩy và rùng mình.
Bọn họ đã phải chịu những hình thức tra tấn khốn khổ nào trong suốt cuộc đời của mình?
Bại cục đã định.
Cho dù sự tồn tại của cự nhân khổng lồ kia trông rất buồn cười khi biến hình nhưng sức chiến đấu của hắn thực sự đáng sợ.