Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 315 - Chương 315. Tiểu Ái Sẽ Không Xảy Ra Chuyện Đó Chứ

Chương 315. Tiểu Ái sẽ không xảy ra chuyện đó chứ Chương 315. Tiểu Ái sẽ không xảy ra chuyện đó chứ

Sau khi tiến gần thì Lạc Thao Thiên phát hiện là người của mình.

Người dẫn đầu khoác trường bào màu tím, đầu mọc sừng nhỏ, phía sau có Linh Huyễn ma tộc với cái đuôi dài màu đen, chính là Vũ Tâm Nhứ, chính cung hoàng hậu của mình.

Hai Linh Huyễn ma tộc bên cạnh bà là muội muội của Vũ Tâm Nhứ, cũng là trắc phi hậu cung của Lạc Thao Thiên.

Ngoại trừ điều đó ra, còn lại là mười hai tộc Thánh Ma và sáu Linh Huyễn ma tộc, đều rất trẻ tuổi.

Mười tám ma tộc trẻ tuổi này cũng chính là con cái của Lạc Thao Thiên, ca ca tỷ tỷ của Lạc Nữ Ái.

"Thao Thiên? Ngài..." Vũ Tâm Nhứ nhìn thấy Lạc Thao Thiên thì hơi giật mình.

Hai muội muội của bà cũng nhìn Lạc Thao Thiên: "Lạc ca, ngươi không sao chứ?"

"Phụ thân!" Đám con cái của Lạc Thao Thiên đều thở phào nhẹ nhõm.

"Sao các ngươi lại đến đây vậy?" Lạc Thao Thiên nhìn thấy người nhà, vô cùng vui vẻ, tiến lên ôm lấy bọn họ.

"Vốn mọi người đang thảo luận nên đến chiến thành tiên phong cứu ngài thế nào, kết quả nghe thấy tiếng nổ kịch liệt, cảm nhận được động tĩnh."

"Ra ngoài nhìn thì phát hiện chiến thành tiên phong bị nổ bắn lên trời, nên vội vàng sang đây xem tình hình." Vũ Tâm Nhứ nói xong, nhìn thi thể Lạc Thao Thiên xách trong tay, càng bất ngờ: "Chiến Bất Khí!"

Những người khác cũng chú ý đến thi thể mà Lạc Thao Thiên xách theo, hít thở sâu, không thể tin được.

Sao đại tướng của tộc Huyết Văn lại chết rồi?

"Trở về rồi hãy nói." Lạc Thao Thiên nói với người nhà, rồi quay đầu nhìn tia lửa và bụi mù vẫn chưa dập tắt ở phía sau: "Nơi này không phải là nơi nói chuyện."

Vũ Tâm Nhứ vuốt mái tóc dài, rồi nói với hai bên: "Không sai, nơi này động tĩnh quá lớn, chỉ sợ trú quân khác đã bị kinh động."

"Tránh cho bọn họ đuổi tới, vẫn là trở về phòng tuyến trước."

Vũ Tâm Nhứ lên tiếng, mọi người đều gật đầu: "Rõ!"

Cả nhà trùng trùng điệp điệp chạy về.

Sau khi lăng không phi hành được một lúc thì phía trước xuất hiện một bức tường thành nguy nga.

Tường thành rất cao to, xa xa nhìn qua, cứ như là dãy núi liền nhau, vắt ngang trái phải.

Tường thành hình tháp cứ như đỉnh ngọn núi khắc rõ đường vân trận pháp chằng chịt, dung nạp linh khí thiên địa bốn phía, rồi rót vào bên trong.

Trận pháp trên đỉnh hình tháp ngưng tụ sức mạnh, giống như cột thông thiên bắn ra tia sáng, lên đến mây xanh.

Màn che trận pháp chặt chẽ, hoàn toàn che đậy mảng không gian này lại.

Linh hồn của Lạc Thao Thiên bọn họ đã để lại dấu vết bên trên trận pháp, lúc thông qua sàng lọc lối ra vào bên trên tường thành, vẫn có trình tự phức tạp.

Đợi đến khi đi qua màn chắn, đến tường thành nguy nga.

Thì có thể thấy phía sau tường thành cao to phòng thủ là một mảng đất lớn bao la, xanh um tươi tốt, hoàn toàn không có dáng vẻ bừa bộn như phòng tuyến bên ngoài.

Trên đại địa phía sau, khắp nơi đều là thành trì, thị trấn có phong cách khác nhau.

Những thành trì, thị trấn này không có thành lũy và tường thành, cứ mở rộng ra như vậy.

Dù sao thì, một khi phòng tuyến bị phá hủy, bọn họ cần tường thành cũng không có ích gì.

Trên mảng đất này đều là người thân của đại quân phòng tuyến trấn giữ sinh sống, thậm chí có rất nhiều quân phòng thủ của phòng tuyến được sinh ra trên chiến trường này.

Bọn họ được sinh ra trên chiến trường, lớn lên ở chiến trường, cũng an nghỉ ở chiến trường.

Vòng đi vòng lại.

Cái bọn họ bảo vệ chính là phòng tuyến, chống đỡ Võ Linh quân tấn công, giằng co với đối phương.

Mục đích là để vô số thế giới giới vực, sinh linh trăm tộc ở phía sau sống cuộc sống yên ổn.

Sau khi Lạc Thao Thiên tiến vào tường thành phòng tuyến, có không ít quân phòng vệ bốn phía xúm lại, hoan hô chúc mừng.

Tuy thời gian cả hoàng tộc Nguyên Thủy ma quốc bọn họ đến chiến trường này không đáng nhắc tới so với những lão binh đó.

Nhưng mấy năm ngắn ngủi, cả nhà đã lập được chiến công hiển hách, không ai không bội phục.

"Chư vị, đại tướng Chiến Bất Khí của tộc Huyết Văn đã bỏ mình, chiến thành tiên phong đã phá!" Lạc Thao Thiên vào tường thành phòng tuyến, đột nhiên vung tay lên, liệt diễm ma khí trong cơ thể hóa thành trường thương, xuyên qua thi thể của Chiến Bất Khí.

Sau đó, đính lên trên tường thành phòng tuyến để thị chúng.

"Nhớ kỹ, người chém giết Chiến Bất Khí là một cường giả Nhân tộc, được xưng là Thiên Tôn Chí Thiện Diêm La, tên là Tiêu Thiên!"

Thi thể Chiến Bất Khí bị treo lên, khiến quân phòng thủ bốn phía xúm lại, đầu tiên là ngây ra.

Giây tiếp theo, lập tức bộc phát ra tiếng hoan hô nhiệt liệt.

Đại tướng của tộc Huyết Văn chết rồi?

Thiên Tôn Chí Thiên Diêm La Tiêu Thiên?

Cường giả Nhân tộc?

"Không ngờ Nhân tộc các ngươi lại có viện binh, còn lợi hại đến vậy."

"Đúng vậy, cũng không biết Tiêu Thiên tiền bối rốt cuộc là người nơi nào, nghe danh hào đã cảm thấy rất mạnh."

"Lần này Nhân tộc các ngươi nở mặt nở mày rồi?"

Quân phòng thủ của ma tộc, Yêu tộc và tộc Thánh Long bốn phía, số ít quân phỏng thủ Nhân tộc vây quanh đều tán thưởng không thôi.

Bình Luận (0)
Comment