Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 316 - Chương 316. Oa, Mặt Trời To Ghê

Chương 316. Oa, mặt trời to ghê Chương 316. Oa, mặt trời to ghê

Mấy quân phòng thủ Nhân tộc có biểu cảm mờ mịt, tình hình đột nhiên xuất hiện khiến bọn họ không biết nên làm thế nào.

Nhìn những quân phòng thủ đang ở trong trạng thái hoan hô.

Lạc Thao Thiên không ở lại lâu, vội vàng đi về phía nơi ở của nhà bọn họ.

Bởi vì tần suất tham chiến cao, cho nên cả nhà bọ họ tạm thời ở một cung điện gần phòng tuyến.

"Mệnh đăng huyết mạch của Tiểu Ái có khác thường gì không?" Lúc trở về, Lạc Thao Thiên vội vàng hỏi thê tử.

Ông còn nhớ rõ lời mà trước khi Chiến Bất Khí chết đã nói với mình.

Sắc mặt Vũ Tâm Nhứ ngưng trọng, nhìn Chiến Bất Khí: "Quả thật có khác thường, vấn đề còn không nhỏ."

"Cái gì?" Lạc Thao Thiên nghe thấy lời này của thê tử thì lập tức bối rối, vội vàng tăng nhanh tốc độ.

Không bao lâu, ông đã đi đến một điện nhỏ bên trong cung điện.

Lạc Thao Thiên đứng trước điện, thậm chí còn hơi sợ hãi.

Ông lo lắng nhìn mệnh đăng huyết mạch đại diện cho Lạc Nữ Ái ảm đạm không có ánh sáng, thậm chí là tắt.

Bởi vì dấu hiệu này đại diện cho...

???

Cuối cùng, Lạc Thao Thiên vẫn đẩy cửa lớn ra, đi vào bên trong, nhìn thẳng đằng trước.

Trong điện đường cung điện nhỏ này trưng bày mệnh đăng huyết mạch của bọn họ.

Trên thực tế, cổ tịch thời xưa đã từng ghi chép.

Kẻ địch Võ Linh quân vẫn luôn nhớ mong huyết mạch tộc Thánh Ma bọn họ.

Cho nên bọn họ mới chế tạo ra mệnh đăng huyết mạch, kết nối với huyết mạch của bọn họ.

Gốc huyết mạch càng mạnh thì đèn nối với huyết mạch đó càng sáng, cháy càng vượng hơn.

Nếu Lạc Nữ Ái bị rút mất huyết mạch, ngọn đèn của nàng sẽ chỉ còn là đốm lửa lập lòe, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc.

Nếu nàng mất mạng, mệnh đăng huyết mạch cũng sẽ hoàn toàn tắt ngấm.

"Sao mà… sáng thế?" Sau khi tiến vào cung điện nhỏ, phản ứng đầu tiên của Lạc Thao Thiên là hơi quáng mắt.

Sau đó ông hơi ngẩng đầu, ngơ ngác tại trận.

"Nàng nói không nhỏ… là không nhỏ bằng này cơ à?" Lạc Thao Thiên nghẹn họng trân trối, nghe được tiếng bước chân của thê tử thì không nhịn được hỏi ngược lại.

Vũ Tâm Nhứ và những người khác cũng đi vào điện đường, biểu cảm quái dị: "Sau khi ngài bị bắt đi, ta đến đây nhìn thoáng qua, muốn quan sát trạng thái của ngài."

"Nhưng vừa vào tới nơi đã phát hiện mệnh đăng huyết mạch của Tiểu Ái biến thành như vậy."

"Đặc biệt là thời gian gần đây thay đổi càng nhiều, càng ngày càng to lên. Không biết con bé gặp chuyện gì nữa."

Sau lưng Vũ Tâm Nhứ là hai muội muội trắc phi và một đám con cái, sau khi cùng tiến vào điện cũng cảm khái không thôi.

"Con đang nghĩ lúc trước chúng ta phân một phần gốc huyết mạch cho thập cửu muội có phải là làm điều thừa hay không?" Một nam tử tộc Thánh Ma có gương mặt khá là chói mắt trong số đó nhún vai nói.

"Thập bát đệ, lời này của đệ sai rồi." Đại hoàng tử tộc Thánh Ma trầm ổn lắc đầu với đối phương: "Có lẽ tiểu muội nhận được một phần gốc huyết mạch của chúng ta nên mới đạt được thành tựu hôm nay."

"Các ngươi nói xem. Hay là liên quan đến việc thập bát đệ tặng kế hoạch Nam Hoang vực cho tiểu muội." Một hoàng nữ Ma tộc khác phỏng đoán.

Theo kế hoạch của bọn hắn lúc trước. Bởi vì tộc của bọn họ và nguồn gốc Nhân Hoàng có liên hệ, cho nên sau khi Lạc Nữ Ái thức tỉnh huyết mạch, chỉ cần tiếp xúc với hậu duệ chính thống của Nhân Hoàng có huyết mạch Đế Hoàng là sẽ thân cận lẫn nhau.

Tiếp đó hai bên gặp mà như quen đã lâu, thậm chí thể chất huyết mạch hỗ trợ lẫn nhau, cùng tăng tiến.

"Dù vậy cũng quá khoa trương rồi." Khóe miệng Lạc Thao Thiên giật tăng tăng.

Mệnh đăng huyết mạch của mười tám con trai con gái nhà ông lớn nhỏ không đều, nhưng trên dưới chỉ khoảng ngón cái là cùng.

Mà mệnh đăng huyết mạch của chính ông thì khoảng cỡ nắm tay, cháy rực.

Thời gian này tu vi của ông bất chợt tăng vọt, huyết mạch có vẻ cũng nhờ đó tăng tiến.

Tuy rằng mới bị rút một phần lực lượng nhưng lại lớn hơn trước khi bị bắt nhiều.

Chẳng qua…

Lạc Thao Thiên không nhìn mệnh đăng huyết mạch của mình nữa, mà từ từ ngước đầu nhìn mệnh đăng của tiểu khuê nữ mình yêu thương nhất, tiếp tục trầm mặc.

Chính giữa điện đường nho nhỏ treo lơ lửng một đoàn lửa to như quả bóng, nóng rực như mặt trời nhỏ.

Sau khi nhìn mệnh đăng của con gái ngoan nhà mình, trong đầu Lạc Thao Thiên chỉ dư lại một câu.

Ánh sáng đom đóm và đèn cầy sao dám tranh huy với mặt trăng, mặt trời?

Quá lớn!

Rõ ràng là nghiền ép tuyệt đối, Lạc Thao Thiên không dám tưởng tượng lực lượng huyết mạch của con gái cưng đã bành trướng đến trình độ nào rồi.

Lúc trước, lực lượng huyết mạch của Lạc Nữ Ái là yếu nhất trong cả nhà.

Cho nên mọi người mới nhân cơ hội phân ra một bộ phận gốc huyết mạch cho Lạc Nữ Ái, giúp nàng thức tỉnh.

Làm vậy mọi người mới không có nỗi lo về sau, yên tâm để tiểu muội ở hậu phương, chậm rãi trưởng thành.

Nàng chính là mồi lửa cuối cùng của tộc Thánh Ma.

Rất rõ ràng, giờ mồi lửa đã biến thành một mặt trời nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment