Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 318 - Chương 318. Ta Bị Thương, Cần Trị Liệu

Chương 318. Ta bị thương, cần trị liệu Chương 318. Ta bị thương, cần trị liệu

"Có thể nhận biết sai lầm không tính là muộn." Tiêu Thiên rất hài lòng, lập tức đưa ra yêu cầu của mình: "Nhớ tạo một cái nhà tắm và phòng bếp thật to trên chiến hạm này. Đừng quên đấy."

Long Khâu Đạo hơi khom người, đảm bảo với hắn: "Tiêu đại nhân yên tâm, ta sẽ gắng sức dùng phương án thoải mái, dễ chịu nhất để cải tạo chiếc chiến hạm hư không này."

"Còn nữa, xử lý cả mấy tộc Huyêt Văn bị giam trong di tích Thánh Long lúc trước đi." Tiêu Thiên lại căn dặn: "Để bọn hắn tới trại chăn nuôi Thanh Viêm làm việc. Vừa lúc bên kia tiến hành xây dựng mở rộng, đang thiếu người.."

"Phải tiến hành xây dựng tâm lý cho bọn hắn, nói với đám tộc Huyết Văn này."

"Dùng sức lao động trả giá cho tội lỗi, để mồ hôi gột rửa sạch tâm hồn!"

Nghe Tiêu Thiên dặn dò, Long Khâu Đạo cũng chỉ gật đầu không ngừng, ý bảo mình hiểu rõ.

Trong lòng lại âm thầm đồng tình với Chiến Vô Song và những tộc Huyết Văn kia.

Sống sót như thế này còn chẳng thà đi đời dứt khoát như Nghi Xuân tộc Huyết Oán kia còn hơn.

"Tốt, ngươi đi làm việc đi." Tiêu Thiên phất tay với Long Khâu Đạo, lại quay sang nhìn Chung Dương Minh: "Ngươi đi làm điểm tâm cùng ta."

"Trọng Thản Thánh Long Kỵ Binh, hành động!"

Long Khâu Đạo và Chung Dương Minh: "..."

Sau đó.

Long Khâu Đạo vội vàng khởi hành, thoát khỏi hoàn cảnh lúng túng này, bóng người khuất tại chân trời phía xa.

Chung Dương Minh thì đi theo Tiêu Thiên, vào Thân Vương cung, tới bếp làm điểm tâm.

Lúc này, trời đã tang tảng sáng.

Tiêu Thiên về đến hậu điện của Thân Vương cung, nhìn về phía phòng trong.

Đối diện là một gương mặt tuyệt đẹp.

"Úi..." Tiêu Thiên giật nảy mình, phát hiện là Tử Nhược Yên đang đứng ở cửa ra vào, vừa lúc gặp phải hắn vừa trở về.

Tiêu Ngư Nhi thì ngồi trên vai Tử Nhược Yên, quơ bàn chân nhỏ vẫy tay với Tiêu Thiên: "Cha, cha về rồi à?"

Mà bên còn lại, Lạc Nữ Ái cũng đang khoanh tay đứng yên, nhìn về phía Tiêu Thiên.

Tử Nhược Yên hỏi: "Đi đâu về vậy?"

"Lâm thời xảy ra vài chuyện, có một đám tộc Huyết Văn mới đến. Vì vết thương của ta khá hơn một chút nên phối hợp với Long Khâu Đạo, ra tay giải quyết." Tiêu Thiên ho nhẹ hai tiếng, nói tiếp: "Còn có cả tộc Huyết Oán đã hạ Huyết Chú thuật kia nữa."

Tử Nhược Yên hơi gật đầu: "Xem ra đoán không sai."

Nói tới đây, nàng hơi hất cằm về phía trước ý bảo.

Tiêu Thiên quay đầu nhìn lại, thình lình phát hiện Long Linh trắng nõn nằm trên người Long Khâu Bạch Thanh lơ lửng nổi lên, vết tích Huyết Chú thuật bên trên đang dần biến mất.

Tuy rằng tốc độ khá chậm, nhưng đúng là đang biến mất dần, nhìn rất rõ ràng.

"Còn nữa, chàng nhớ chú ý cơ thể. Nếu vết thương chưa khỏi hẳn thì đừng huênh hoang lung tung." Tử Nhược Yên cau mày nhìn chằm chằm Tiêu Thiên căn dặn, đồng thời nhìn trên nhìn xuống thăm dò, muốn nhìn ra trạng thái của hắn.

Khi nàng thấy vẻ mặt Tiêu Thiên coi như không tồi mới hơi thả lỏng.

"Thời gian này khôi phục rất nhanh, thậm chí lực lượng còn hơi tăng lên. Bệ hạ đừng quá lo lắng." Tiêu Thiên mỉm cười đi đến sau lưng Tử Nhược Yên, nhẹ nhàng nắn bóp bả vai cho nàng.

"Chỉ là lúc ra tay hơi ảnh hưởng phế phủ, khí tức thoáng hao tổn..."

Gương mặt thoáng thả lỏng của Tử Nhược Yên chợt nghiêm trọng lên, bắt lấy cổ tay Tiêu Thiên thăm dò.

Quả nhiên, kinh mạch của Tiêu Thiên nhảy lên nhanh chóng, khi nhanh khi chậm như đang tấu nhạc.

Nhưng kinh mạch đang yên đang lành sao có thể có tiết tấu như vậy, rõ ràng là bị thương khi ra tay.

"Vừa nhắc nhở ngươi xong, sao ngươi không chịu cẩn thận thế hả." Tử Nhược Yên giận trách, có vẻ tức giận lườm Tiêu Thiên.

Lạc Nữ Ái bên cạnh cũng vội vàng tiến tới góp mặt: "Tiêu ca ca tổn thương khí tức? Ta xem một chút..."

Nàng cũng giống Tử Nhược Yên, bắt lấy cổ tay còn lại của Tiêu Thiên, vẻ mặt thay đổi: "Thế này... Phải làm sao bây giờ?"

"Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể..." Tử Nhược Yên nhắc đến đây, mặt hơi nóng lên, buông tay Tiêu Thiên quay lưng đi.

Tử Nhược Yên nhìn sang Lạc Nữ Ái nói khẽ: "Đợi đến tối nay đi ngủ, chúng ta dùng biện pháp bổ sung… đền bù một ít nguyên khí."

Lạc Nữ Ái mặt mày ngưng trọng, khẽ gật đầu: "Cũng là một cách. Lúc thu dọn quyển sách Tiêu ca ca đọc rồi ngủ thiếp đi, ta có xem qua vài trang."

"Bên trên có nhắc đến Càn Khôn nối liền, m Dương điều hòa thật sự có công hiệu bổ khí bù nguyên."

"Chúng ta thân là Đế vị, lại dùng biện pháp tu luyện ba người, hiệu quả càng sâu."

Tiêu Thiên che miệng, nhẹ giọng ho khan: "Quá phiền toái, dạo này các nàng bận rộn quốc sự, sao có thể..."

"Quốc sự bận rộn còn có rất nhiều đại thần trong triều giúp đỡ." Tử Nhược Yên đỏ mặt, nhìn về phía Lạc Nữ Ái: "Điều trị bảy ngày trước rồi xem lại tình huống."

Ánh mắt Lạc Nữ Ái kiên định, gật đầu rất khẽ: "Được, điều trị bảy ngày trước đã."

"Thôi được, ta cũng chỉ có thể nghe các nàng." Tiêu Thiên vừa nói vừa lắc đầu: "Chẳng còn cách nào khác, có lẽ đây chính là cực hạn của thể tu nhỉ?"

"Cơ thể này của ta sao chẳng chịu nỗ lực gì thế không biết?"

Tiêu Ngư Nhi ngồi trên vai Tử Nhược Yên nói: "Cha, phải nghe lời các mẫu thân, nghiêm túc chữa bệnh nha."

Bình Luận (0)
Comment