"Yên tâm, cha sẽ nghe lời." Tiêu Thiên gật đầu, cũng căn dặn Tiêu Ngư Nhi: "Đến lúc đó con đi chơi với Chung Linh tỷ tỷ, nghe chưa?"
"Vâng!" Tiêu Ngư Nhi gật đầu lia lịa, giờ cô nhóc rất thích chơi cùng Chung Linh.
Đúng lúc Tiêu Thiên nói xong, đằng trước phát ra tiếng động hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Huyết Chú thuật trên Long Linh của Long Khâu Bạch đã biến mất hết, Long Linh quay vào trong cơ thể.
Long Khâu Bạch Thanh đang ngủ mê run run lông mi, chậm rãi mở mắt ra.
Lần này bọn hắn cần nghênh đón Nữ Đế Long Hoàng đã hoàn toàn khôi phục ký ức.
Long Khâu Bạch Thanh!
Long Khâu Bạch Thanh.
Sau khi phục hồi trí nhớ, cuối cùng bọn họ cũng biết được nhiều tình báo hơn.
Đặc biệt là Lạc Nữ Ái, nàng hoàn toàn hiểu rõ sự thật về huynh đệ tỷ muội, phụ mẫu của mình.
Vấn đề duy nhất là sau khi Long Khâu Bạch Thanh phục hồi trí nhớ, nàng rốt cuộc là sự tồn tại như thế nào.
Lúc này, Long Khâu Bạch Thanh đã tỉnh dậy, nàng chậm rãi ngồi dậy từ chăn đệm dưới đất.
“Làm quen với các vị một lần nữa, bổn tọa tên Long Khâu Bạch Thanh, Nữ Đế Long Hoàng của Thánh Long nhất mạch, một trong những thống soái của chiến trường hư không Vẫn Viêm, chỉ huy sứ chiến trường do liên minh bách tộc ủy nhiệm.
Long Khâu Bạch Thanh quay đầu lại nhìn đám người Tiêu Thiên, từ tốn nói ra lai lịch thân phận của mình.
Không chỉ như vậy, khí chất ác liệt trên người Long Khâu Bạch Thanh phả vào mặt bọn hắn.
Khiến mọi người cảm thấy một người khổng lồ cao lớn đồ sộ ẩn chứa trong cơ thể nhỏ bé của đối phương.
“Nữ Đế Long Hoàng... Thống soái chiến trường...” Tử Nhược Yên nhìn chằm chằm Long Khâu Bạch Thanh, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Quả nhiên đúng như dự đoán của nàng, đối phương thật sự đã ngồi vị trí cao trong một thời gian dài.
“Liên minh bách tộc? Chỉ huy sứ chiến trường?” Lạc Nữ Ái thì lại mơ hồ bối rối, không thể hiểu được.
Cảm giác duy nhất chính là Long Khâu Bạch có vẻ rất lợi hại, không biết đánh một trận thì ai thắng ai thua.
Nhưng hai người Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái đều có thể chắc chắn một điều.
Tiếp theo, e rằng không thể tránh được việc phải ra tay rồi.
Dù sao thì mấy ngày này, hai người bọn họ thay phiên nhau thuê Long Khâu Bạch Thanh.
Còn Tiêu Thiên, nam nhân của bọn họ...
Hình như còn làm một số hành động trông có vẻ rất ngu ngốc với Long Khâu Bạch Thanh.
Không hồi phục trí nhớ còn tốt, bây giờ Long Khâu Bạch Thanh đã phục hồi trí nhớ, tính cách thay đổi, chỉ sợ...
Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái vừa nghĩ vừa nhìn chằm chằm Long Khâu Bạch Thanh đã đứng dậy ở phía trước.
“Nhị vị, tuy bổn tọa không ngại để các ngươi ôm khi đi ngủ nghỉ ngơi, nhưng các ngươi vẫn phải chú ý một chút.” Long Khâu Bạch Thanh nhìn về phía Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái, đồng thời giơ cả hai tay lên.
Ngón trỏ hai bên trái phải đồng thời chỉ vào mặt hai người bọn họ.
“Tại sao khi hai người ôm bản tọa ngủ, một người phải cắn mặt, một người phải liếm mặt vậy?”
Toàn bộ cung điện lập tức rơi vào sự im lặng giống như chết chóc.
Tiêu Thiên nhìn Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái với vẻ mặt kinh ngạc, rồi lại nhìn về phía Long Khâu Bạch Thanh: “Không phải ngươi đã bị ta đánh bất tỉnh rồi à, sao ngươi biết vậy?”
“Đầu tiên, hai bên chăn của bổn tọa có dấu vết đè ép, hơn nữa những sợi tóc màu vàng nhạt và màu tím trên đó, đã khiến câu trả lời trở nên rõ ràng.”
“Hơn nữa hai vị còn cố ý khiến bản thân say rượu để trút bỏ cảm xúc, giải trừ áp lực, bổn tọa đã nhìn thấy chuyện này rất nhiều lần trong khoảng thời gian mất trí nhớ.”
Lời nói của Long Khâu Bạch Thanh khiến lông mày của Tử Nhược Yên run rẩy, gò má đỏ bừng, còn Lạc Nữ Ái thì lại nhìn trái nhìn phải, giống như có thể trốn tránh chuyện này vậy.
Còn Long Khâu Bạch Thanh thì lại quay người lại quỳ xuống đất, gấp gọn gàng chăn đệm trên mặt đất rồi nhìn lại nhìn hai người.
“Đương nhiên, trong những ngày mất trí nhớ, khả năng tự chủ của bổn tọa cũng giảm xuống rất nhiều.”
“Ta vô cùng xin lỗi vì đã làm ra một số hành động không có lý trí với người quá mức quyến rũ và thơm ngon như Tiêu công tử.”
Lời nói của Long Khâu Bạch Thanh khiến hai vị Nữ Đế đối diện nàng, đồng thời có vẻ mặt khác nhau.
Tử Nhược Yên cau mày: “Quyến rũ?”
Lạc Nữ Ái hơi nổi giận: “Ngon miệng!”
Tiêu Thiên: “(;¬_¬)?”
“Chẳng lẽ các ngươi không phát hiện ra sao?” Long Khâu Bạch Thanh nhìn Tiêu Thiên với vẻ mặt nghiêm túc, “Sự tồn tại của hắn, sẽ khiến người khác không nhịn được mà phạm sai lầm.”
“Khí tức tỏa ra từ người hắn giống như cao lương mỹ vị hoàn mỹ nhất trên thế gian.”
“Chỉ cần ở bên cạnh Tiêu công tử, vết thương của bổn tọa sẽ nhanh chóng hồi phục, thậm chí trong cơ thể còn tự bắt đầu tu luyện, huyết mạch Thánh Long cũng liên tục được cường hóa.”
“Vì vậy, người có khả năng tự chủ yếu ớt trong lúc mất trí nhớ như bổn tọa, mới kìm lòng không đậu mà làm ra hành động liếm láp.”