Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 335 - Chương 335. Kết Cục Thê Thảm Của Giả Tu

Chương 335. Kết cục thê thảm của Giả Tu Chương 335. Kết cục thê thảm của Giả Tu

Chắc chắn thứ đó phải rất quan trọng, bởi vì bọn họ thậm chí ngó lơ hạt giống tiềm lực là huyết mạch của Tử Đế Tôn, chỉ một mực xuống tay với gia chủ Tuyết gia.

Đáng sợ nhất chính là lão tổ tông Tuyết gia bế quan đã lâu chợt xuất quan.

Mà kẻ địch cũng xuất động cấp bậc ngang nhau tới, long trời lở đất.

Dưới tình thế hỗn loạn như vậy, quả là cơ hội tuyệt diệu. Một nhà bốn người Tử Đế Tôn tránh khỏi dấu ấn linh hồn, hủy mệnh đăng, khiến đối phương không thể dò tìm vị trí của mình.

Trốn thoát!

"Loại chuyện này cứ để vị gia gia tốt của ta đau đầu đi." Tuyết Như Yên đáp lời, sau đó siết chặt hai tay: "Giờ ta chỉ muốn tranh thủ thời gian về Nam Hoang vực, tìm được nữ nhi."

"Thuận tiện tìm hiểu đến cùng, hai nhi tử của ta chết như thế nào!"

Nói tới đây, toàn thân Tuyết Như Yên dâng trào sát ý.

Tử Đế Tôn vỗ nhẹ vai thê tử, khẽ thở dài.

Lúc biết chuyện này, Tuyết Như Yên suýt ngất xỉu tại chỗ.

Nếu không phải Tử Nhược Yên còn sống, chỉ sợ bà sẽ hoàn toàn suy sụp.

"Nhưng điều ta lo lắng nhất là liệu Yên Nhi có bị bắt đi hay không?" Tử Đế Tôn nói đến đây, lại nhìn về phía thê tử: "Nàng còn nhớ không?"

"Lúc nàng muốn Thánh Hồ chi linh tính xem tình hình gần đây của Tử Nhược Yên, kết quả là hắn ta tiêu biến."

Tuyết Như Yên nhìn trượng phu: "Nói như ta ép hắn không bằng. Rõ ràng là lúc hắn suy tính gặp phải lực cản, âm thầm không phục nên cường ngạnh muốn nhìn trộm, sau đó mới bị đánh chết."

"Đây chính là chuyện ta lo lắng. Chỉ sợ thể chất của Yên Nhi lộ ra, bị cường giả bắt đi." Tử Đế Tôn cũng lo lắng vô cùng.

Nghĩ đến việc này, ông lại nhìn chằm chằm bản đồ giới vực do trận pháp ngưng tụ trên chiến hạm hư không.

Bọn họ đang không ngừng tiếp cận Nam Hoang vực, đã gần tới nơi.

Tuyết Như Yên hơi lắc đầu, giọng nói có vài phần cầu nguyện: "Không đâu. Yên Nhi sẽ không xui xẻo đến thế đâu."

Đối diện bọn họ, phu thê Tuyết Phú Quý và Liễu Quế Hương cũng trấn an nữ nhi và nữ tế: "Chắc chắn cháu gái ngoan của chúng ta sẽ bình an. Hai con đừng lo lắng quá."

"Đế Tôn, không phải con nói mình có lão ca kết bái là tộc Thánh Ma à? Chắc chắn đối phương sẽ trông chừng giúp vài phần."

"Nữ nhi ngoan, chính con cũng nói đã nhờ Tử Tâm Liên đi qua giúp chăm nom đôi phần rồi mà. Xem tình huống thế nào rồi tính, đừng lo lắng quá."

Tuyết Như Yên nhẹ nhàng gật đầu, vừa khẩn trương lại mong ngóng.

Chỉ nửa tháng sau đó.

Không gian ở khu vực hư không tối đen bên ngoài Nam Hoang vực vặn vẹo, một chiếc chiến hạm hư không chen ra ngoài.

Chiến hạm hư không vừa xuất hiện đã lập tức tiến thẳng về phía Nam Hoang vực.

Nhưng khi chiến hạm hư không dần tới gần Nam Hoang vực lại đột ngột ngừng lại.

Ầm!

Tuyết Như Yên vội vàng bọt ra khỏi phòng trên chiến hạm, chạy lên khoang bên trên, nhìn Nam Hoang vực trước mắt.

"Sao lại thế được?" Tuyết Như Yên run rẩy cả người, hai chân như nhũn ra.

Tử Đế Tôn theo sát phía sau, tiến tới đỡ lấy thê tử đang lung lay sắp ngã, nặng nề nhìn Nam Hoang vực đằng trước.

Thế giới giới vực vốn đã vỡ nát này, giờ đây càng thêm tàn tạ khó tưởng.

Bóng tối và trống trải khôn kể đập thẳng vào mắt, làm tim Tử Đế Tôn đau nhói.

"Đây là…" Sau khi Tuyết Phú Quý đi tới cũng bị cảnh trước mắt dọa cho sợ ngây người.

Ông từng là thần tài của Hoàn Sơn giới, hành tẩu không biết bao nhiêu thế giới giới vực khắp Hoàn Sơn giới, lại vẫn lần đầu tiên nhìn thấy giới vực bị đào rỗng thế này.

"Xem ra nội dung mọi người thảo luận lúc trên chiến hạm không sai." Liễu Quế Hương gác tay lên chuôi đao bên hông: "Có tồn tại cực mạnh ra tay bắt cháu gái ngoan đi rồi."

"Thậm chí còn đóng gói luôn hoàng triều của nữ tế mang theo."

Tuyết Phú Quý thở sâu, gật đầu lia lịa: "Tuy không biết vì sao lần trước lão tổ Tuyết gia phải đích thân ra tay, xuyên qua không gian bắt hai con trở về."

"Nhưng với thực lực của lão tổ cũng chỉ đủ để làm được như vậy mà thôi."

"Sợ là kẻ địch bắt cháu gái ngoan mạnh đến không tưởng tượng nổi."

Thoáng chốc, cả chiến hạm hư không rơi vào sự an tĩnh quái dị.

"Đi xuống xem thử." Tử Đế Tôn chợt lên tiếng, sau đó xoay người đi khống chế chiến hạm hư không.

Ông phải tận mắt xem thử tình huống bên dưới, xác định thực hư. Thử xem có nhìn ra đã có chuyện gì không, có thể bọn họ bất cẩn bỏ lỡ thứ gì.

Chiến hạm tiến vào trong Nam Hoang vực, chậm rãi lướt qua mảnh thế giới hoang tàn đổ nát này.

Đặc biệt là khi tới vị trí của hoàng triều Đại Viêm trước kia, mấy người nhìn thẳng không gian bị rỗng, hư không tăm tối, chỉ cảm thấy rối như tơ vò.

"Hả?" Ngay khi chiến hạm hư không lướt qua không gian tối đen này, Tử Đế Tôn chợt nhìn thấy cái gì, cảm xúc trở nên kích động.

Chiến hạm theo sự khống chế của ý chí Tử Đế Tôn, tăng tốc lên cực nhanh, xông thẳng phía trước.

Bình Luận (0)
Comment