Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 336 - Chương 336. Kết Cục Thê Thảm Của Giả Tu 2

Chương 336. Kết cục thê thảm của Giả Tu 2 Chương 336. Kết cục thê thảm của Giả Tu 2

Không lâu sau, bọn họ cuối cùng thấy được bóng người tại một khu vực.

Không biết vì sao, giữa mảnh đất trời này không có sấm sét quỷ dị kia, không có vết lửa cháy bùng nổ, cực kỳ bình thản.

Cũng chính nhờ thế mà mảnh đất hoang vu, cằn cỗi này mới có thể duy trì mức tối thiểu cho sinh linh sống lay lắt.

Nhưng chờ đến khi bọn họ di chuyển tới mảnh đất này mới nhận rõ được mùi máu tươi cực đậm.

Bên trên khoảng đất ấy có không biết bao nhiêu thi thể ngổn ngang, chất đống.

"Người Man…" Tuyết Như Yên từng sinh hoạt ở Nam Hoang vực thời gian dài, vừa thấy những thi thể này đã nhận ra ngay.

Bà kinh ngạc nhìn về phía Tử Đế Tôn: "Người Man không phải do đế quốc Đông Viêm bắt tới làm đối tượng ma luyện hoàng triều Đại Viêm à?"

"Không sai!" Vẻ mặt Tử Đế Tôn nặng nề, nhảy xuống khỏi hư không trên chiến hạm.

Ông đi tới doanh địa lâm thời này, nhanh chóng xuyên qua.

Nơi này xây dựng xem như không tệ, quy mô đơn giản, khá giống một cái trấn nhỏ.

Đáng tiếc đã không có bất cứ hơi thở sự sống nào.

Ngay giữa thành trấn được lâm thời dựng lên, Tử Đế Tôn còn thấy một người quen cũ.

Mà vị người quen cũ này đang trợn trừng mắt ngước nhìn bầu trời, trái tim bị nhũ băng ngưng tụ từ máu tươi xuyên thủng.

Giả Tu - Thánh sư Man quốc.

"Cách thức ra tay hoàn toàn giống với kẻ đánh lén chàng khi trước." Tuyết Như Yên ngưng trọng nhìn Tử Đế Tôn.

Tử Đế Tôn gật đầu, nhìn chăm chú thi thể của Giả Tu: "Không sai, vừa khiến ngừi trọng thương, vừa hấp thụ lực lượng linh hồn đối phương."

"Sợ là Giả Tu bị người sống sờ sờ rút cạn linh hồn."

Nói đến đây, Tử Đế Tôn đi tới, cúi người vuốt mắt cho Giả Tu.

"Hung thủ chính là cường giả xa lạ mà các con gặp lúc trước à?" Liễu Quế Hương đi tới cạnh nữ nhi dò hỏi.

Tuyết Như Yên gật đầu: "Vâng. Huynh trưởng chàng ấy kết bái trước kia là đại đế Thánh Ma, vị này giúp chúng ta nuôi dưỡng một vài cấp dưới mạnh mẽ."

"Nhưng những người này bỗng nhiên bị ám sát, hút cạn linh hồn."

"Lúc tiến hành điều tra, chàng ấy chạm trán với cường giả do đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các lưu lại, thấy bọn họ ra tay nên giao thủ." Tuyết Như Yên nói, khẽ nheo mắt lại: "Đối phương rất quái quỷ. Nếu khiến mình bị thương, linh hồn sẽ bị hấp thu."

"Lúc ấy tình huống nguy cấp, con không có cách khác, chỉ đành điều động lực lượng huyết mạch."

"Lão tổ cũng thông qua lực lượng huyết mạch nhận ra khí tức huyết mạch của Tử Đế Tôn, cách không ra tay."

"Lúc chúng con bị bắt đi, con túm cả kẻ địch kia theo cùng."

"Nhưng trên đường hắn giãy dụa, rơi ra khỏi thông đạo không gian, sợ là quay lại nơi này."

Tuyết Phú Quý nhìn thảm trạng xung quanh, thở dài nhìn nữ nhi và nữ tế: "Hai con có nhìn ra điểm đặc thù nào của kẻ địch, đủ để nhận ra thân phận đối phương không?"

"Tuy không thấy rõ mặt, nhưng nhìn ra được cặp sừng dưới mũ trùm đầu của đối phương." Tử Đế Tôn đứng dậy nhìn về phía nhạc phụ.

"Là sừng màu vàng kim!"

“Sừng màu vàng?” Tuyết Phú Quý hơi cau mày, “Ngoài chuyện này ra, còn có đặc điểm nào khác không?”

“Không có sự khác biệt lớn với chúng ta, chỉ là đỉnh đầu có thêm một sừng màu vàng, có đường vân, là kim vân lấp lánh.” Nói đến đây, Tử Đế Tôn hít sâu một hơi, “Còn rất mạnh nữa.”

“Cho dù lúc trước cảnh giới của hắn bị trấn áp trong Thánh Long thủ hộ lĩnh vực, nhưng vẫn có thể lấy một địch hai.”

“Ta hợp sức với Như Yên cũng không thể làm gì được hắn.”

Nghe thấy lời nói của con rể, Tuyết Phú Quý nhắm mắt, cẩn thận nhớ lại.

Ba người ở bên cạnh cũng nhìn ông, không nói gì, đợi đối phương suy nghĩ.

Tuyết Phú Quý vào Nam ra Bắc, không chỉ là Hoàn Sơn giới, mà còn từng đến những Hư Không giới khác, kiến thức sâu rộng.

Nói không chừng, ông có thể nhận ra thân phận của chủng loại này.

“Ta thật sự không nhớ có một chủng tộc giống như vậy, hai chủng tộc tương tự thì lại có đặc trưng không giống.” Tuyết Phú Quý lắc đầu rồi nhìn con rể, “Mặc dù tộc Kim Giác cũng có sừng vàng trên đầu, nhưng một cơ thể có hai đầu, dáng người tròn trịa.”

“Tộc này giỏi tìm mạch và khai thác mỏ, nhưng năng lực chiến đấu lại không tốt.”

“Còn về tộc Kim Phù cũng có sừng vàng trên đầu, chiến lực mạnh mẽ, nhưng làn da toàn thân màu xanh, có đường vân màu vàng, bọn họ giỏi dùng trận pháp, bùa chú để chiến đấu, có chút khác biệt với miêu tả của con.”

Tuyết Phú Quý nói xong thì nhanh chóng xua tay: “Ừm, con rể này, cha không thể giúp con tìm được manh mối rồi.”

Tử Đế Tôn vội vàng mở miệng: “Cha, ngài đừng nói như vậy, chỉ là con khá ngạc nhiên, vậy mà cha cũng chưa từng gặp chủng tộc này.”

Tuyết Phú Quý mỉm cười: “Ha ha ha, các chủng tộc lớn nhỏ quá nhiều, ta chẳng qua chỉ mới gặp 167 dị tộc khác nhau trong lúc kinh thương, và cũng chỉ nghe nói biết đến 394 chủng tộc.”

“Nhưng mà Hư Không vạn giới có hàng ngàn vạn chủng tộc, sao ta có thể nhận ra hết được.”

Bình Luận (0)
Comment