Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 401 - Chương 401. Sao Cây Này Lại Trụi Lủi Rồi

Chương 401. Sao cây này lại trụi lủi rồi Chương 401. Sao cây này lại trụi lủi rồi

Rốt cuộc, người mà con trai dẫn tới phủ và đã ra tay cứu ông có lai lịch như thế nào?

“Phụ thân!” Sau khi Hoa Tài Đầu định thần lại, phát hiện phụ thân vẫn đang sững sờ tại chỗ liền vội vàng nhắc nhở nhỏ.

Tiếng gọi của con trai khiến Hoa Kinh Thần bừng tỉnh, ông lập tức hành lễ với Tiêu Thiên: “Đa tạ ơn cứu mạng của ân công!”

“Đều là người một nhà, chỉ là chuyện nhỏ.” Tiêu Thiên xua tay, ý bảo Hoa Kinh Thần không cần khách khí.

Người một nhà?

Hoa Kinh Thần sửng sốt, người một nhà là sao?

Rất nhanh sau đó, Hoa Kinh Thần khẽ lắc lắc đầu.

Đừng nghĩ quá nhiều, đại ơn cứu mạng đang ở trước mắt, ông không cần thiết phải để ý đến tiểu tiết.

“Ân công, ở đây không tiện nói chuyện, chi bằng mời ngài dời bước ra hậu đường, ta sẽ bảo người chuẩn bị bàn tiệc.” Hoa Kinh Thần lên tiếng.

Tiêu Thiên gật đầu: “Cũng được!”

“Mời!” Hoa Kinh Thần dẫn đường cho đám người Tiêu Thiên đến hậu đường.

Hiệu suất làm việc của hạ nhân trong phủ thành chủ rất cao, không mất nhiều thời gian đã có thể bày một ít món ăn phụ lên bàn tiệc.

Tiêu Thiên và Long Khâu Đạo không kiêng kị gì mà tháo mặt nạ xuống.

Vốn dĩ Tiêu Thiên không phải dùng mặt nạ để che giấu vẻ ngoài của mình, chỉ là khi hắn đeo mặt nạ rồi phối hợp với danh hào sẽ khiến cho người khác càng thêm khắc sâu ấn tượng.

Tên khoa học là lộ vẻ cao ngạo.

Đời hay gọi là…

Thích làm màu!

“Phụ thân, con giới thiệu một chút.” Hoa Tài Đầu đứng lên giới thiệu Tiêu Thiên với phụ thân: “Đây là ân nhân đã cứu tính mạng của cả gia đình con, Đại Thiên Tôn Diêm La Tiêu Thiên!”

“Cha biết không, sau khi rời khỏi đây con đã phải trải qua những gì…”

Nghe Hoa Tài Đầu kể lại rõ ràng, Hoa Kinh Thần mới biết con trai mình đã trải qua chuyện gì.

Từ đó, ông càng thêm cảm kích Tiêu Thiên, đồng thời cũng kính sợ sâu sắc.

Sơn vực Huyền Phú, tuyến phòng ngự thứ hai.

Tuy vị giai của thế giới giới vực ngang nhau nhưng vực Huyền Phú Sơn không phải tồn tại vực Bách Hoa bọn họ có thể sánh được.

Tiêu Thiên có thể dùng thực lực tuyệt đối của một người khống chế toàn vực Huyền Phú Sơn là có thể nói lên rất nhiều vấn đề.

“Ân công, lần nữa cảm tạ ngài ra tay tương trợ.” Hoa Kinh Thần đứng dậy cung kính hành lễ, cũng kính rượu Tiêu Thiên.

“Sau này, nếu ngài cần gì cứ việc phân phó.”

Dứt lời, Hoa Kinh Thần nâng cốc uống một hơi cạn sạch.

Tiêu Thiên xua tay, nhìn Hoa Kinh Thần: “Khách sáo rồi. Nguyên nhân ta đến đây lần này, con ngươi cũng đã nói rồi.”

Hoa Kinh Thần gật đầu, nhìn Tiêu Thiên bằng ánh mắt thân thiết nóng rực: “Có ngài trợ giúp, nói không chừng vực Bách Hoa thật sự sẽ được cứu.”

“Chẳng qua, tình huống hiện giờ của vực Bách Hoa không quá giống những gì Hoa Tài Đầu nói trước đây.” Tiêu Thiên chỉ về phía ánh sáng vàng chiếu rọi thiên địa rộng lớn ngoài cửa: “Thế nên, ngươi nói cho ta nghe xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”

Hoa Kinh Thần gật nhẹ đầu, nhìn Tiêu Thiên: “Tất nhiên rồi. Sau khi tiễn chân nhóm người Hoa Tài Đầu không lâu thì toàn bộ vực Bách Hoa đã bị phong tỏa.”

“Cả thế giới giới vực bị trận pháp khổng lồ bao phủ, không thể ra, cũng không thể vào.”

“Chính trận pháp này đã khiến vực Bách Hoa chìm trong ánh sáng vàng, cũng không còn ban đêm nữa.”

Nói đến đây, vẻ mặt Hoa Kinh Thần càng thêm kỳ quái: “Từ khi ánh sáng vàng bao trùm vực Bách Hoa, dị biến cũng xuất hiện.”

“Cổ thụ hoa thần bạo động!”

Tiêu Thiên và Long Khâu Đạo không phản ứng nhiều với câu nói này, bọn họ đã biết ở trung tâm vực Bách Hoa có một cây cổ thụ cực kỳ to lớn.

Hoa Tài Đầu bên cạnh thì hết sức kích động, không thể tin nổi: “Phụ thân nói thật ư? Cổ thụ hoa thần bạo động à?”

“Đúng vậy!” Hoa Kinh Thần gật đầu, lòng còn sợ hãi: “Cha tận mắt nhìn thấy cổ thụ hoa thần đột nhiên bạo động ngay tại hội nghị bách bộ lần trước.”

“Khi đó bọn ta mới biết, hóa ra cổ thụ hoa thần có thể bạo phát ra lực lượng mạnh mẽ đến vậy.”

Hoa Kinh Thần vẫn còn hoảng hốt khi nhắc tới tình huống lúc đó, rõ ràng là ấn tượng rất sâu.

Suy cho cùng, cổ thụ hoa thần đối với vực Bách Hoa bọn họ chỉ là đối tượng để thờ cúng phụng dưỡng, giúp ngưng tụ và thanh tẩy linh khí thiên địa.

Thỉnh thoảng cổ thụ sẽ ban tặng cho thiên tài của tộc họ, trợ giúp bọn họ tiến bước ngày càng xa và thuận lợi hơn trên con đường tu hành.

Cổ thụ hoa thần xưa nay luôn hiền hòa.

Cành nhánh rơi xuống sinh trưởng thành cây con hoa thần cũng thế, chẳng có chút khác thường nào.

“Thẳng đến khi một cường giả xa lạ mặc áo bào đen bỗng nhiên xuất hiện. Hắn có thể khống chế cổ thụ hoa thần!”

“Dưới sự khống chế của hắn, cổ thụ hoa thần bạo phát chiến lực hết sức đáng sợ. Bộ rễ của hoa thần dưới đất vươn dài như dây leo, hóa thành roi sắt kiên cố không gì phá vỡ nổi.”

“Đống lá rụng từ cây biến thành những lưỡi dao vô cùng sắc bén.”

“Gần như chỉ trong thoáng chốc, tộc trưởng và các trưởng lão đều bị bắt cả, nhốt lại trong cổ điện trên cổ thụ hoa thần.”

Bình Luận (0)
Comment