Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 403 - Chương 403. Chân Tướng Chỉ Có Một

Chương 403. Chân tướng chỉ có một Chương 403. Chân tướng chỉ có một

Thân là người ám sát mạnh mẽ, không thể lỗ mãng, trước khi chưa nắm chắc tuyệt đối thì không thể tùy tiện ra tay.

Kinh Vô Hình ẩn núp bên trong bóng tối, không ngừng nghe dân chúng nói chuyện với nhau.

Không chỉ như vậy, hắn còn lẻn vào trong doanh địa nghe ngóng quân sĩ thủ thành nói chuyện.

Ỷ vào thiên phú của chủng tộc, sát thủ đứng đầu của tộc Vụ Nhẫn là Kinh Vô Hình cứ như vậy dựa vào bóng đêm, lặng lặng lắng nghe.

Dưới tình huống không ai phát giác, trong đầu hắn đã hoàn mỹ xây dựng, lần nữa tái hiện ra tình hình lúc ấy.

Có thể thu thập tình báo thuận lợi đến vậy cũng là nhờ vào hành động trước đó của Tiêu Thiên, lên giọng làm màu.

Động tĩnh của cây hoa thần còn đánh tan nhận thức của toàn bộ bách tính thành Lạc Ninh.

Dẫn đến bọn họ nhiệt tình thảo luận, càng có nhiệt huyết.

Dường như mỗi một người đều đang thảo luận chuyện về phương diện này.

Sự việc càng xôn xao càng có sức bộc phát, càng dễ kích thích nghị luận của người khác.

Đương nhiên, cũng để Kinh Vô Hình có được tình báo dễ dàng hơn.

"Lẽ nào, Tiêu Thiên có năng lực đặc thù khống chế cây hoa thần giống chủ nhân?"

"Hoặc là nói, có được thứ hoặc thủ đoạn nào đó có thể khắc chế cây hoa thần."

Bóng đêm càng đậm, Kinh Vô Hình vẫn hành tẩu bên trong bóng tối, tổng kết tình báo hôm nay đạt được.

Đối với thực lực của kẻ địch, Kinh Vô Hình đoán sẽ còn tăng lên hai cấp bậc.

Chỉ sợ thời gian ra tay sắp bộc phát, bảo đảm sẽ không xảy ra chuyện.

Khó trách lại dùng đến bí thuật.

Hơn nữa.

Kinh Vô Hình ngẩng đầu lên nhìn cây hoa thần cách đó không xa.

Bên kia, cây hoa thần vẫn đang đung đưa nhẹ nhàng, cành cây thỉnh thoảng chạm vào tán cây.

Dường như đang phát sầu vì mình trụi lụi?

Cảnh tượng này trông rất mắc cười, nhưng Kinh Vô Hình lại không dám xem thường cây hoa thần.

Tuy không bằng cổ thụ hoa thần, nhưng cây cũng có chiến lực không tầm thường.

Nếu Tiêu Thiên thật sự có thể khống chế cây hoa thần, nói không chừng sẽ trở thành tai hại bản thân ám sát.

Tuyệt đối không được ám sát trong thành, vì đang ở trong phạm vi của cây hoa thần.

Cho nên...

"Vẫn là phải lẻn vào trong phủ thành chủ, ra tay với Tiêu Thiên." Lúc Kinh Vô Hình lên tiếng, chậm rãi cất bước, tiến lại gần phủ thành chủ phía trước.

Vẫn đi lại ở trong bóng tối, nhưng trạng thái của Kinh Vô Hình thay đổi long trời lở đất so với trước đó.

Tâm lặng như nước, không chút gợn sóng.

Kinh Vô Hình không ngừng điều chỉnh dao động khí tức, tiết tấu hô hấp của bản thân.

Lúc tiến lại gần phủ thành chủ, cứ như đổ vào thiên địa, hòa làm một thể với bóng tối.

Người ám sát hoàn mỹ, biến mất tăm.

Kinh Vô Hình bình tĩnh bước qua từ bên trong bóng tối, bước chân nhẹ nhàng mà nho nhã.

Thủ vệ của phủ thành chủ hoàn toàn không cách nào phát hiện được tung tích của hắn.

Kinh Vô Hình tiến vào phủ thành chủ, hắn nhẹ nhõm như trở về nhà của mình vậy.

Hắn đi đến phủ đệ, hai cánh tay nhẹ nhàng đung đưa, cốt nhận màu đen bẩm sinh đâm rách da thịt, không gây ra bất kỳ tiếng động nào.

Linh khí lưu chuyển bên trong xương cốt không ngừng tích góp sức mạnh.

Rất chậm, còn im hơi lặng tiếng.

Đây là tộc Vụ Nhẫn, tộc ám sát thiên địa yêu quý!

Bên trong phủ thành chủ, tiếng nói cười trên bữa tiệc đã thu hút Kinh Vô Hình tới gần.

Hắn ẩn núp trong bóng tối đi đến khu vực hậu đường, liếc nhìn đám người đang ngồi vây quanh ở bàn bên cạnh.

Đám người ngồi vây quanh bàn hoan hô nói cười, nói chuyện với nhau rất vui vẻ.

Kinh Vô Hình hơi khom người, tích góp sức mạnh, ánh mắt nhắm chuẩn lấy Nhân tộc trẻ tuổi đang chuyên tâm dùng bữa.

Mặc dù đã tháo mặt nạ, nhưng Kinh Vô Hình nhận định.

Nhân tộc trẻ tuổi đó tuyệt đối là Đại Thiên Tôn Diêm La Tiêu Thiên.

Ở trong đầu hắn, bên trong hình ảnh phác họa tình báo, tồn tại có sừng rồng đó chỉ là tùy tùng mà thôi.

"Cái chết không có đau đớn chính là nhân từ lớn nhất đối với ngươi." Kinh Vô Hình nhắm chuẩn lấy Tiêu Thiên, trong đầu đã miêu tả ra cảnh tượng tương lai.

Lực lượng đại đạo tóe ra, hắn sẽ chấn động đến không gian, mượn lực lượng không gian để gia tốc, mượn đạo âm ảnh để che giấu động tĩnh.

Lưỡi đao lướt qua yết hầu của kẻ địch, diệt sinh cơ và linh hồn của đối phương.

Mà hắn thì mượn sức mạnh tuôn trào này phá không, nghênh ngang rời đi, bay nhanh trong bóng đêm, biến mất ở thành Lạc Ninh.

Không để lại dấu vết.

Cho dù phía sau cường giả Nhân tộc trẻ tuổi còn có người, muốn truy xét, cũng không thể nào tra ra được.

Tử vong.

Sắp đến...

Đợi đã!

Ánh mắt đỏ thắm của Kinh Vô Hình trợt co rụt lại.

"Không đúng, quá dễ dàng rồi." Linh hồn của Kinh Vô Hình đang phát run, hoảng sợ một trận.

Hắn dựa vào cái gì mà vừa đến thành Lạc Ninh, lại có thể có được nhiều tình báo đến vậy.

Chủ nhân suy đoán, người xông vào vực Bách Hoa là cường giả Đạo cảnh nhị thập giai.

Kinh Vô Hình đương nhiên cho rằng, tình báo về đối tượng Tiêu Thiên lấy được chính là cường giả đó.

Bình Luận (0)
Comment