Kinh Vô Hình phun nước bọt trộn lẫn máu, cắt ngang lời nói của Tiêu Thiên: “Ta căn bản không phải muốn giết Long Khâu Đạo, mục tiêu thật sự của ta là ngươi, chỉ là nhận nhầm!”
“Lão nương là sát thủ hệ trẻ đứng đầu bảng sát thủ của tộc Vụ Nhẫn, tên ngốc như ngươi...”
Răng rắc!
Xương cốt cả người Kinh Vô Hình bị sức lực mà Tiêu Thiên phát ra hoàn toàn chấn nát, khí tuyệt bỏ mình.
“Chết đến nơi còn nói hưu nói vượn đánh lừa mọi người bằng những tin đồn.”
“Cho ngươi cơ hội mà không biết quý trọng.”
“Không giữ ngươi được!”
Sức mạnh của Tiêu Thiên khủng bố như vậy?
Sức lực xuyên qua toàn thân Kinh Vô Hình, sau đó hoàn toàn đoạn tuyệt sinh cơ.
Thức hải rơi vào chấn động, linh hồn mất đi.
Lúc ấy thi tâm ma của Long Khâu Đạo xử lý quả thực rất phiền toái, linh hồn lớn mạnh khiến Tiêu Thiên không thể nào xuống tay.
Nhưng linh hồn còn ở trong thân thể thì đơn giản hơn rất nhiều.
Kinh Vô Hình sắp chết vẫn trừng to hai mắt, từng màn cưỡi ngựa xem hoa.
Giống như nhìn thấy từng đối tượng ám sát cả đời này của nàng đi tới trước mặt.
“Ngươi không phải một sát thủ... Xứng đáng với chức vụ!”
Ưm!
Ảo giác trước khi chết, cho Kinh Vô Hình...
Đả kích vô song!
“...” Long Khâu Đạo nhìn khí tức của sát thủ này biến mất, thân thể nhẹ nhàng chấn động, trừng hai mắt chết không nhắm mắt, trầm mặc không nói.
Đối với kẻ địch phản diện kiểu này, ngươi vĩnh viễn có thể tin tưởng Tiêu đại nhân, có thể khiến đối phương trừng phạt đúng tội.
Chẳng qua, lời nói trước khi chết của Kinh Vô Hình.
Khiến cả hiện trường rơi vào trong bầu không khí xấu hổ quỷ dị.
Hai cha con Hoa Kinh Thần và Hoa Tài Đầu thành thật đứng ở bên cạnh, cũng không nói chuyện.
Yên lặng nhìn đóa hoa trên đầu, tự mình chơi với mình.
Long Khâu Đạo cũng không dám lên tiếng, trong lòng chỉ thầm hận miệng của Kinh Vô Hình này quá nhanh.
Ngươi chết thật thoải mái, ngược lại bọn ta sắp gặp tai ương.
Im lặng thật lâu.
Tiêu Thiên dẫn đầu mở miệng, phá vỡ sự im lặng: “Vừa thấy người này, tâm tư không đơn giản, trước khi chết còn muốn cắn ngược một ngụm, nghe nhìn lẫn lộn.”
“Nếu thật sự tin nàng, ngươi lơ là đề phòng, bị sát thủ hủy diệt thân thể này là trúng kế rồi.”
“Hơn nữa, còn có thể khiến phát hiện mà chúng ta điều tra, xảy ra lệch hướng.”
“Các ngươi nói phân tích của ta đúng không?”
Tiêu Thiên nói xong, mặt mang theo nụ cười nhìn ba người.
“Tiêu đại nhân, ngài phân tích rất có đạo lý.” Long Khâu Đạo không khỏi gật đầu, lời nói chính nghĩa: “Không chỉ có như thế, trước khi chết nàng nói lời này, chứng tỏ là cố ý chọc giận ngài.”
“Cứ như vậy, bí mật mà nàng gánh vác mới có thể vĩnh viễn che giấu, nàng dụng tâm hiểm ác, thậm chí còn tệ hơn.”
“Chúng ta tuyệt đối không thể trúng kế.”
Long Khâu Đạo càng nói tình cảm càng mãnh liệt, ngôn ngữ âm vang có lực, nói năng có khí phách.
Hoa Kinh Thần bên cạnh cũng sợ ngây người.
Điều này được luôn?
Long khâu tiền bối không hổ là lão nhân bên cạnh Tiêu ân công.
Lời nói này phát huy vượt xa trình độ!
“Ta tài sơ học thiển, nếu không có Tiêu ân công nói ra âm mưu trong đó, chỉ sợ ta sắp chẳng hay biết gì.” Hoa Tài Đầu đột nhiên mở miệng, chợt bừng tỉnh, chắp tay với Tiêu Thiên: “Cảm ơn ân công chỉ điểm bến mê.”
Hoa Kinh Thần nhìn đứa con, chịu chấn động lớn.
Sao con trai của mình lại thế này?
Nháy mắt tiếp theo, ông đột nhiên phản ứng lại, vội vàng hướng Tiêu Thiên mở miệng: “Ta cũng cảm thấy như vậy!”
Nói xong Hoa Kinh Thần nhẹ nhàng lau mồ hôi.
Ánh mắt dừng trên người Kinh Vô Hình trên mặt đất, trong lòng chấn động.
Thực lực Tiêu ân công thật đáng sợ.
Cường giả như thế lại bị Tiêu Thiên đạp chết dễ như trở bàn tay.
Ông nhớ rõ sát thủ của tộc Vụ Nhẫn này, lúc trước trong hội nghị bách tộc, trưởng lão hình phạt tiền nhiệm của bộ tộc bọn họ mới xuất quan.
Cường giả Đạo cảnh nhị thập giai.
Lúc xuất quan chém giết, chính là bị nàng đột ngột ra tay, ám sát bỏ mình.
Kết quả, tới trong tay Tiêu Thiên lại yếu ớt không chịu nổi như thế.
Xì xì...
Nhưng vào lúc này, động tĩnh kỳ quái vang lên, cắt ngang bầu không khí có chút xấu hổ.
Mọi người đều nghiêng đầu, rõ ràng phát hiện thi thể Kinh Vô Hình trên mặt đất, giống như băng tuyết tan rã, lại hóa thành khí tức hắc hồng, tan vào trong mặt đất.
Quỷ dị đến cực điểm.
Tiêu Thiên hít sâu, rồi đột nhiên thả ra áp chế của mình, đồng tử thoáng co rút lại.
Thị lực lấy được giải phóng, giữa trời đất nháy mắt đã xảy ra biến hóa.
Bất cứ chỗ nào có thể nhìn thấy, tất cả đều bị phân chia, biến thành khu vực đã đủ mọi màu sắc.
Mặt đất dưới chân vốn kiên cố cũng biến thành đường trắng đen.
Tiêu Thiên có thể nhìn thấy rõ ràng, khí tức huyết sắc sau khi thân thể Kinh Vô Hình tan rã, rơi vào chỗ sâu dưới nền đất, bị bộ rễ xanh biếc ẩn náu phía dưới, hoàn toàn hấp thu.
Hơn nữa, còn có tranh đoạt.
Khi Tiêu Thiên ngẩng đầu nhìn bốn phương tám hướng, cấu tạo thân thể Long Linh của Long Khâu Đạo, cấu tạo của Hoa Tài Đầu và Hoa Kinh Thần cũng bị cắt thành đường.