Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 444 - Chương 444. Sẽ Không Để Bọn Họ Tiến Thêm Một Bước 2

Chương 444. Sẽ không để bọn họ tiến thêm một bước 2 Chương 444. Sẽ không để bọn họ tiến thêm một bước 2

Sắc mặt Vũ Tâm Nhứ khẽ biến, thực lực của bà không lớn mạnh bằng trượng phu.

Lạc Thao Thiên bay lên trời, ý thức khuếch tán ra ngoài phạm vi có thể tra xét sẽ càng thêm rộng lớn.

Nhìn biểu cảm của trượng phu Lạc Thao Thiên, nghe ý tứ của câu nói này, chỉ sợ lần này người tới chỉ nhiều không ít hơn lần đại nguy cơ trước đó

“Nếu không phải là thực lực của ta tăng mạnh một cách khó hiểu, chỉ sợ ta cũng phải quay đầu bỏ chạy.” Lạc Thao Thiên nói xong, không nhịn được nắm chặt hai nắm tay.

“Chúng ta chuẩn bị chiến đấu đi, hung hiểm của chiến đấu lần này, đã vượt qua rất xa cực hạn mà chúng ta có thể tiếp nhận.”

“Chỉ hy vọng viện quân bên phía Long Khâu Bạch Thanh có thể nhanh chóng đến, trước lúc đó phòng tuyến tuyệt đối không thể thất thủ.”

Nhìn thái độ của trượng phu, Vũ Tâm Nhứ cắn chặt răng: “Nếu thật sự không địch lại, chi bằng trực tiếp từ bỏ, lui về giữ tuyến phòng ngự thứ hai.”

“Dù sao không phải mấy năm nay tuyến phòng ngự thứ hai ăn rất nhiều tài nguyên sao, cũng không thể để bọn họ luôn hưởng phúc ở phía sau.”

Nhưng lời này của Vũ Tâm Nhứ lại bị Lạc Thao Thiên cắt ngang: “Không được, nếu chúng ta thật sự lui giữ, sinh linh ở thế giới giới vực giữa chiến trường hư không Vẫn Viêm và tuyến phòng ngự thứ hai sẽ đồ thán.”

“Hơn nữa, đừng trông cậy vào đám phế vật ở tuyến phòng ngự thứ hai đó.”

Vũ Tâm Nhứ mím môi, ngóng nhìn trượng phu: “Nhưng nếu là như thế, chàng...”

Bà biết tính cách của đối phương, nếu thật sự là như vậy, chỉ sợ đối phương sẽ tử chiến không lùi.

“Bản thân bộ tộc chúng ta chính là một mạch hoàng đình Nhân Hoàng, trước kia Võ Linh quân gió êm sóng lặng, chúng ta còn có thể làm như không thấy.”

“Hiện giờ nếu đã cần chúng ta thì nghĩa bất dung từ.”

“Tổ huấn có thể nói là không chết không ngừng với Võ Linh quân, với đối phương ở chiến trường hư không.”

“Nàng cũng biết, một khi bị thua, một khi thật sự mặc kệ bọn họ xuyên qua chiến trường hư không, thế giới giới vực không chút sức chống cự kia sẽ gặp tai ương ngập đầu cỡ nào.”

Nói đến đây, hai tay Lạc Thao Thiên chống lên phía trên tường thành của phòng tuyến, ngóng nhìn phía xa: “Bản đại đế... sẽ không để bọn họ tiến thêm một bước nào.”

Phía trên bức tường phòng tuyến của chiến trường hư không Vẫn Viêm.

Cả người Lạc Thao Thiên khoác áo giáp màu đen thẫm, vác cự liêm đen nhánh, nhìn phía xa.

Vũ Tâm Nhứ bên cạnh ông đã thay một bộ áo giáp sát người, trong tay cầm theo một trường tiên kim loại, phần đuôi còn khóa lưỡi đao ngắn.

Không chỉ như thế, hai phi tử cùng với mười tám người con trai con gái của ông đều mặc áo giáp cầm binh khí, trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Cả hoàng tộc đều đứng lặng ở phía trên tường thành, nhìn đại quân dần dần tập kết ở xa xa.

Võ Linh quân!

Một đám người đông nghìn nghịt, trải rộng cả phía trước phòng tuyến.

Với cảm ứng của Lạc Thao Thiên, Võ Linh quân phía trước chia làm hai nhánh đại quân, một trái một phải.

Mỗi bên trên trăm vạn, ước chừng hai trăm vạn đại quân xếp ngang phía trước phòng tuyến.

Tướng sĩ thủ quan cả phòng tuyến khổng lồ, cũng chẳng qua mới có tám mươi vạn!

Phòng tuyến kéo dài trấn thủ chủ yếu là cửa ra vào giới quan phía sau chiến trường hư không Vẫn Viêm này.

Tám mươi vạn, trông có vẻ đủ rồi, trên thực tế quá ít.

Không có cách nào, ở chiến trường hư không Vẫn Viêm, quả thực chính là máy xay thịt chiến trường tàn nhẫn.

Thánh cảnh thập giai cũng chẳng qua chỉ có thể làm một lãnh đạo ở nơi này.

Có thể gom lại hơn tám mươi vạn chiến sĩ thập giai, đã là cực hạn của bọn họ.

Ông!

Phía trên tường thành thủ quan kéo dài, màn chắn trận pháp phù văn nở rộ ra, đã phóng lên cao, bao trùm về phía sau.

Màn chắn phòng ngự to lớn bao phủ tường thành cùng với khu vực phía sau.

Màn chắn kéo dài tới đụng vào vách tường thế giới phía sau, sau khi đóng kín, lúc này mới ngừng phát ra động tĩnh.

“Thống lĩnh chỉ huy, toàn bộ trận pháp trấn thủ phòng tuyến đã mở ra.” Phía sau, một chiến sĩ Song Giác ma tộc nhanh chóng xông qua, quỳ một gối báo cáo tình huống.

Lạc Thao Thiên gật đầu, đồng thời thân hình chậm rãi bay lên, linh khí lưu chuyển nơi cổ họng.

Phát ra thanh âm to, vang vọng trên không cả phòng tuyến.

“Chư vị, đại quân của Võ Linh quân đã đến gần, số lượng cực kỳ đông, trước đó chưa từng có.”

“Đây sẽ là một trận ác chiến, nhưng chúng ta không thể lui, đây là đạo tranh!”

“Nếu để Võ Linh quân vượt qua giới quan phía sau chúng ta, bọn họ không chỉ tàn sát người nhà các ngươi, xâm chiếm lãnh địa của các ngươi, thậm chí sẽ phá vỡ tất cả ảo tưởng của các ngươi.”

“Bọn họ sẽ không cho người nhà các ngươi chạy trốn, bọn họ sẽ không để bất kì sinh linh nào của chư thiên vạn giới sống sót!”

“Bọn họ sẽ hủy diệt mọi thứ, cắn nuốt mọi thứ nhìn thấy, nhét vào trong túi.”

“Nhưng các ngươi yên tâm, có bản đại đế ở đây, đối phương muốn bắt chúng ta, cũng không đơn giản như vậy.”

Bình Luận (0)
Comment