“Lạc đại ca, tin tưởng ta, nhất định đừng đừng gọi nữa, ngươi sẽ hối hận!” Có chút kinh hoàng trong mắt Tử Đế Tôn: “Ngươi còn gọi nữa, ta cũng rất mất mặt!”
“Tất cả mọi người đều xong rồi!”
Trước đó, khi Lạc Thao Thiên hô tiếng đầu tiên, Tử Đế Tôn đã không kịp ngăn cản lại.
Tiếng thứ hai này, ông tuyệt đối phải chặn được.
“Lạc đại ca, huynh thật sự nhận sai rồi ư, ha ha ha ha.” Tử Đế Tôn cố ý bật cười lớn, nhìn chằm chằm Lạc Thao Thiên: “Lúc trước, người đã cứu huynh, giúp huynh rõ ràng là Yến La Trấn Thiên Tôn, Chu Thần Thông đến từ dãy núi Chi Sơn.”
“Không ngờ rằng, mấy ngày nay chém giết quá khiến huynh hồ đồ rồi ư.”
Tử Đế Tôn cười vui vẻ, không ngừng nói tía lia.
Tiếng cười nói của Tử Đế Tôn tràn ngập đất trời, quân trấn thủ ở hậu phương chiến trường hư không Vẫn Viêm đều kinh ngạc nhìn nhau.
Thật ra, những ngày này bọn họ đã mơ hồ đoán ra được tên tuổi người này.
Những gì mà Thánh Ma đại đế nói với vị Nhân tộc đại đế gấp rút tiếp viện này, hình như không được đúng lắm.
Chẳng lẽ ngày xưa Thánh Ma đại đế Lạc Thao Thiên chiến đấu vất vả quá nên bị choáng váng đầu óc sao?
“Ô…ưm?” Lạc Thao Thiên bị che miệng, trừng mắt nhìn Tử Đế Tôn.
Rốt cuộc, Tử lão đệ bị gì vậy, huynh đệ đang ở phía trước, tại sao không để cho mình nhận người ta chứ.
Thay đổi rồi!
Lão đệ này đã thay đổi rồi, đệ ấy đã biết ghen tị rồi.
Vậy mà đệ ấy còn nghĩ rằng ta có huynh đệ mới thì sẽ lạnh nhạt với hắn.
Trước kia, Tử Đế Tôn đâu phải như vậy.
Ma khí trong cơ thể Lạc Thiên Thiên dâng trào, ông muốn nói chuyện đàng hoàng với Tử Đế Tôn một chút.
Liếc thấy Lạc Thao Thiên còn muốn giãy dụa, Tử Đế Tôn hạ giọng và đơn giản nói rõ nguyên do cho vị đại ca tốt của mình.
“Đừng vùng vẫy nữa, thằng ranh con này là trượng phu của con gái ta, đồng thời cũng là nam nhân mà con gái huynh nhìn trúng đó!!”
“Nói cách khác, tiểu tử này chính là con rể huynh, cũng xem như một nửa con trai huynh rồi đó! ”
“Đại ca à, huynh kết bái huynh đệ cùng với con trai, huynh thật biết cách chơi à!”
“Đã vậy còn muốn hô to lên cho mọi người đều biết mới tốt sao?”
Lạc Thao Thiên vốn đang kịch liệt giãy dụa, khi nghe lời này thì toàn thân cứng đờ, như thể bị đông cứng vậy.
Giọng nói của Tử Đế Tôn vang vọng bên tai ông, mãi không tiêu tán, đồng tử co rút lại, ông lộ vẻ mặt khó tin nhìn bóng lưng phía trước.
Chí Thiện Diêm La Thiên Tôn, Tiêu Thiên.
Huynh đệ tốt của ông, tam đệ mới nhận của ông, ân nhân cứu mạng ông.
Kết quả lại chính là nam nhân của con gái bảo bối.
Con rể?
Trong đầu Lạc Thao Thiên hiện lên cảnh tượng bọn họ phân biệt, còn nghĩ tới những lúc ông cảm khái với thê tử mình về lão đệ này.
“Người huynh đệ này của ta đúng là một người đàn ông của gia đình, đệ muội thật có phúc lớn.”
“Người chăm sóc cho người nhà như thế này thật là hiếm thấy.”
“Tâm Nhứ à, đến lúc đó chúng ta gặp lại Tiêu lão đệ thì nàng có thể giao lưu tình cảm cùng với đệ muội rồi…”
Nghĩ đến đây, Lạc Thao Thiên không khỏi nhìn lại biểu cảm có chút ngơ ra của thê tử, rồi lại nhìn đứa con gái đang chết lặng tại chỗ.
Giao lưu tình cảm?
Ta giao lưu ngươi…
Cảm nhận được đại ca ở trong lòng đã an tĩnh lại, Tử Đế Tôn cũng thở dài, lắc đầu.
“Đúng là nghiệp chướng mà!”
Ở phía trước, Tiêu Thiên trầm mặc quay lưng lại với mọi người, siết chặt hai tay nhìn tộc Huyết Văn ở trước mặt hắn.
“Quá tuyệt, thủ đoạn của các ngươi cao minh hơn nhiều so với ta tưởng tượng đó.” Ánh mắt Tiêu Thiên xuyên qua mặt nạ quỷ, lóe lên quang mang tinh hồng sắc.
“Thượng binh phạt mưu, công tâm vi thượng.”
“Thật ra, kế sách mà ngươi đang sử dụng lúc này là để khiến cho ta bị mất mặt. Ngươi biết rằng ta hơi yếu, không cách nào chống lại được.”
“Nên ngươi định gây mâu thuẫn nội bộ trong gia đình ta, để cho ta không còn mặt mũi nhìn nhạc phụ và bỏ đi, đúng không?”
“Mưu kế hay, thật khiến người ta muốn tán thưởng.”
Tiêu Thiên thì thầm, trong tay hắn bỗng nhiên xuất hiện một loại quả, trên quả này có đường vân vảy rồng, còn có hương hoa thoang thoảng.
Hắn đột nhiên đưa tay ra, nhét quả hoa thần vảy rồng vào miệng Chiến Khắc Cực.
Sau đó, hắn đẩy nhẹ để Chiến Khắc Cực lùi về sau.
Bùm!
Trong nháy mắt, khí cơ đáng sợ bạo phát trong cơ thể Chiến Khắc Cực.
Lực dược kinh khủng trong quả hoa thần vảy rồng mà hắn nuốt vào lập tức bắn ra, khiến toàn thân Chiến Khắc Cực hồi phục triệt để thương thế.
Trạng thái của hắn trực tiếp đạt đến tư thái đỉnh cao.
“Đây…” Đám người phía sau đều lộ vẻ mặt kỳ lạ khi nhìn thấy cảnh này.
Tiêu Thiên đang làm cái gì vậy, tự nhiên lại đi giúp kẻ địch hồi phục thương thế.
“Ngươi làm cái gì vậy hả?” Chiến Khắc Cực cảm nhận được thể nội hồi phục lại trạng thái đỉnh cao, thậm chí tuổi thọ ban đầu cũng được khôi phục lại rất nhiều.
Hắn giật mình, không biết thuốc trong hồ lô của nam nhân vừa rồi bộc phát ra thực lực đáng sợ này là thứ gì.