Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 473 - Chương 473. Bị Coi Như Món Đồ Chơi Mà Chà Đạp 2

Chương 473. Bị coi như món đồ chơi mà chà đạp 2 Chương 473. Bị coi như món đồ chơi mà chà đạp 2

“Không có gì, ta chỉ lo lắng nếu không chữa trị cho ngươi hồi phục đến trạng thái tốt nhất, tới lúc đó ta lỡ tay đánh chết ngươi thì sao.” Tiêu Thiên nheo mắt lại, siết chặt hai nắm đấm: “Hiện tại, ta dùng một phần vạn lực đạo trạng thái chiến đấu, quả thật có hơi lớn.”

Bùm!!!

Tiêu Thiên lập tức biến mất tại chỗ, rồi đột nhiên xuất hiện góc xéo phía trên Chiến Khắc Cực. Toàn thân hắn quay tròn, chân vung lên mạnh mẽ quất tới.

Víu!!

Thân hình Chiến Khắc Cực bị đá bay đi, kèm theo đó là tiếng xé gió chát chúa xẹt ngang không trung rồi rơi mạnh xuống mặt đất.

Ầm ầm!

Thân thể Chiến Khắc Cực giống như ngôi sao chổi va chạm lên mặt đất, thổ địa chiến trường hư không chấn động nhẹ rồi đột nhiên sụp đổ, tạo thành một cái hố khổng lồ.

Đất xung quanh phồng lên như sóng nước, rồi lại lún xuống và cuồn cuộn lắn ra bốn phía,

Chiến Khắc Cực đang nằm bẹp ở chính giữa cái hố khổng lồ trên mặt đất.

“Ui!” Hắn khẽ rên lên, đường vân huyết sắc toàn thân đều nhen lửa, lập tức bị ngọn lửa huyết sắc thiêu đốt xung quanh.

Xoạt!

Chiến Khắc Cực còn chưa kịp phục hồi thì bóng hình của Tiêu Thiên đã xuất hiện ngay trước mặt hắn.

Hắn gần như đưa tay ra theo bản năng, siết chặt nắm đấm, tích tụ ngọn lửa huyết sắc lên nắm đấm và hung hăng đánh lên trên.

Đùng!

Phản ứng đầu tiên của Chiến Khắc Cực chính là sửng sốt, nắm đấm của hắn vậy mà lại chạm tới đối phương.

Ngay chính giữa trán của đối phương.

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, cơn đau đớn dữ dội ập tới.

Rắc rắc!

Chiến Khắc Cực cảm nhận rõ ràng xương cốt của mình vỡ vụn.

Hắn đánh trúng điểm yếu là đầu của đối phương nhưng kết quả lại là nắm đấm của hắn vỡ nát.

Trong lúc Chiến Khắc Cực đang hoảng hốt thì bị Tiêu Thiên một tay nhấc bổng lên, nhẹ nhàng ném đi.

Trong nháy mắt, cơ thể Chiến Khắc Cực đang ngưng trệ trong không trung, Tiêu Thiên đột nhiên lên gối, húc thật mạnh vào bụng của hắn.

Xoạt!

Bị đầu gối của Tiêu Thiên húc mạnh, Chiến Khắc Cực bay lên không trung, trong nháy mắt đã vượt qua độ cao mà mọi người có thể nhìn thấy được.

Bang!

Lực bộc phát và hành động bắn vọt lên không trung với tốc độ cao của Tiêu Thiên khiến mặt đất dưới chân hắn lại sụp đổ, phạm vi của cái hố lại lần nữa mở rộng.

Ngay lúc Chiến Khắc Cực còn đang không ngừng bay lên cao thì Tiêu Thiên lại lần nữa xuất hiện ở nơi cao hơn, hai tay hắn siết chặt nắm đấm, hung hãn nện một cú lên người Chiến Khắc Cực.

Lần này, ngọn lửa huyết sắc trên người Chiến Khắc Cực có hơi phân tán.

Trong lúc Chiến Khắc Cực rơi xuống lần nữa và còn chưa kịp tiếp xúc với mặt đất, liền bị Tiêu Thiên xuất hiện một bên đạp bay tiếp.

Cũng chính từ lúc đó trở đi, Chiến Khắc Cực không còn đụng tới mặt đất nữa.

Cả người hắn giống như bao cát bị Tiêu Thiên đá qua đá lại trên không trung.

Trong tầm mắt của mọi người, cảnh tượng đó giống như một tia lửa xẹt qua xẹt lại, vô cùng rực rỡ.

Khi nhìn thấy màn này, Võ Linh quân đều run rẩy, ý chí chiến đấu dần dần tiêu tán.

Bởi vì chuyện này đả kích rất lớn đến bọn họ.

Đó là Chiến Khắc Cực!

Thống soái trấn thủ một phương chiến trường, người có thể địch lại hai kẻ địch là Thánh Ma đại đế Lạc Thao Thiên cùng với Hoàng đế Nhân tộc cường đại có ấn Nhân hoàng mà không hề rơi vào thế hạ phong.

Hắn cũng là một thiên tài chiến đấu đã đạt thành tựu chém giết cả vạn người trên chiến trường hư không trong quá khứ.

Phải biết rằng, vạn người mà hắn chém không phải là hạng tép riu.

Mà là vạn tên đối thủ cùng cảnh giới với hắn!

Nhưng hiện tại…

Hắn lại bị người ta chà đạp như thứ đồ chơi vậy.

Trước đó, Chiến Khắc Cực chém giết với Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên cũng xem như có qua có lại, trận đánh diễn ra rất đặc sắc.

Nhưng Chiến Khắc Cực của hiện tại, căn bản không có bất cứ năng lực phản kháng nào.

Tiêu Thiên liên tục đá túi bụi Chiến Khắc Cực ở trên không khiến hắn bay tán loạn khắp nơi.

Có rất nhiều Võ Linh quân trên chiến trường hư không Vẫn Viêm đi theo Chiến Khắc Cực từ rất lâu rồi.

Trong mắt bọn họ, Chiến Khắc Cực như là trụ cột tinh thần trong lòng họ.

Bọn họ có thể chấp nhận Chiến Khắc Cực bất đắc dĩ chiến bại, đồng thời bọn họ cũng nguyện ý bạo tạc tinh thể máu thiêu đốt để chết cùng một chỗ với hắn.

Dù có chết thì cũng là chết trận.

Với sự kiêu ngạo của tộc Huyết Văn, bọn họ có thể dâng tính mạng của mình cho cuộc chiến.

Nhưng trước mắt thì sao?

Cách mà Tiêu Thiên đá văng Chiến Khắc Cực chỉ đơn giản là đang ngược đãi hắn, hoàn toàn xem hắn như bao cát vậy.

Thứ đối phương đánh không chỉ là Chiến Khắc Cực mà còn có cả sự kiêu ngạo trong lòng bọn họ nữa.

“Vẫn không có bất kỳ dao động linh khí nào, rốt cuộc Nhân tộc này là như thế nào?” Bên dưới, Huyết Duệ ngẩng đầu nhìn lên không trung, giọng điệu khẽ run rẩy.

Thể tu?

Bình Luận (0)
Comment