Không thể nào, thể tu Tàng Linh đều là những kẻ thất bại, đồ lụi bại, không có tiền đồ và hi vọng cơ mà.
Tại sao lại có thể làm được đến mức này?
Một bên khác, Lạc Thao Thiên ở phía sau đang từ từ lấy lại bình tĩnh, sau khi thấy màn biểu diễn ở phía xa thì không khỏi thán thưởng: “Không thể không nói, Tiêu lão… khụ khụ, thực lực tiểu tử này rất mạnh.”
“Lúc ở sơn vực Huyền Phú, ta xem như biết được một chút, nhưng lần này là lần đầu tiên ta tận mắt chứng kiến, tiểu tử này còn mạnh hơn cả trong tưởng tượng của ta nữa.” Tử Đế Tôn cũng nhìn về phía xa, bình luận.
“Không có linh khí.” Lạc Thao Thiên nói ra trọng điểm.
Tử Đế Tôn gật đầu: “Theo cách nói của Yên nhi nhà ta, hắn được triệu hoán từ thế giới giới vực hạ vị đến bằng bùa triệu hoán. Hắn chính là thể tu đã từng nuốt chửng dị bảo thiên sinh địa bảo và phá vỡ cực hạn.”
“Thể tu phá vỡ cực hạn, dị bảo?” Lạc Thao Thiên cau mày, nhìn Tiêu Thiên ở trước mặt: “Đây không chỉ đơn giản là phá vỡ cực hạn nữa rồi.”
“Đạo cảnh phân thành Hạ Tam Thiên, Trung Tam Thiên và Thượng Tam Thiên. Chiến Khắc Cực này đã là người ở đạo cảnh Thượng Tam Thiên rồi.”
“Chỉ dựa vào lực lượng nhục thân mà đánh cho người đạt đạo cảnh Thượng Tam Thiên không thể đánh trả.”
Tử Đế Tôn khoanh tay nhìn về phía xa: “Không có gì lạ cả. Năm xưa, trong đội ngũ thuộc hoàng đình Nhân hoàng mà Nhân hoàng ỷ vào có những lực sĩ hoàng đình.”
“Chính là sử dụng phương pháp tắm thuốc, cùng với bí pháp tôi luyện mà phá vỡ được cực hạn, nghiền ép thể tu tiềm lực.”
“Dựa vào lực lượng cường đại nhục thân đã có thể trực tiếp chống lại đạo cảnh Thượng Tam Thiên.”
“Chỉ có điều yếu cầu đối với tư chất nhục thân rất cao nên độ khó tạo ra cũng rất lớn, lực sĩ hoàng đình trong ghi ghép của hoàng đình có tổng cộng không quá ba mươi sáu người.”
Lạc Thao Thiên đang lơ lửng ở bên cạnh, nghe thấy điều này thì tấm tắc lấy làm kỳ lạ: “Nói như vậy, hắn nhờ cơ duyên trùng hợp mà đạt thành trình độ lực sĩ hoàng đình ư?”
“Cũng tương tự, chỉ là nếu nghiền ép tiềm lực thân thể như vậy, dù thực lực rất cường đại nhưng đó không phải là con đường tu hành đúng đắn, chứ đừng nói thực lực gần như không cách nào tăng lên.”
“Rât nhiều phương diện đều kém xa người tu hành chân chính, chỉ là trình độ phá vỡ cực hạn của hắn cao hơn một bậc so với các lực sĩ hoàng đình năm xưa.”
Tử Đế Tôn nói đến đây, nhẹ nhàng lắc đầu, tỏ vẻ đáng tiếc.
“Đối với ta, tiềm lực hay không tiềm lực, tương lai tiến bộ hay không tiến bộ đều không quan trọng. Chỉ cần tiểu Ái thích và hạnh phúc thì ta đều ủng hộ và tán thành.” Lạc Thao Thiên nhẹ gật đầu: “Ta sẽ không giống đệ, cảm thấy hắn không có tiền đồ liền coi thường hắn.”
“???” Tử Đế Tôn trợn trừng mắt nhìn Lạc Thao Thiên: “Đại ca, ta không có.”
“Đệ không có ư, ý tứ trong những lời đệ vừa nói không phải đã rất rõ ràng sao, đệ vẫn luôn gièm pha hắn.” Lạc Thao Thiên vừa nói vừa nhìn về phía trước: “Mà ta thì có thể phát hiện ra ưu điểm trên người hắn!”
“Đánh rắm, hắn là phu quân cưới hỏi đàng hoàng của Yên nhi, huynh cùng lắm chỉ là trên danh nghĩa mà thôi.” Tử Đế Tôn nóng mắt, sao ông có thể để cho Lạc Thao Thiên nói hươu nói vượn được chứ: “Ta là nhạc phụ danh chính ngôn thuận, huynh là nhạc phụ hờ.”
“Nhạc phụ hờ? Đệ nói thêm một câu nữa thử xem?”
“Đại ca à, dù ta là đệ đệ thì loại chuyện bất chấp đạo lý, ta không làm được.”
“Ta không thèm nói đạo lý ư? Tử Đế Tôn, mấy ngày không gặp, đệ không biết thế nào gọi là tôn ti trật tự rồi à.”
“Lạc Thao Thiên! Huynh còn biết tôn ti trật tự nữa à? Huynh là trưởng bối mà không biết nhường ta một chút, lại còn ở đây nói năng lung tung gì đâu không?”
Bang!
Trán của Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên cụng vào nhau, ánh mắt hai người tóe lửa.
Toàn thân Lạc Thao Thiên được bao bọc bởi Thánh Ma diễm, tử quang lấp lóe: “Huynh đệ chúng ta cũng lâu rồi chưa so tài nhỉ?”
Tử Đế Tôn nhếch miệng cười, kim quang bao quanh toàn thần: “Đến đây, huynh vẫn như trước kia, ta mà sợ huynh ư.”
Đùng!!
Giữa không trung.
Tử Đế Tôn cùng Lạc Thao Thiên đột nhiên gầm thét, bắt đầu đấu với nhau, đánh đến mức khiến toàn bộ thiên địa đều vang vọng tiếng bùng nổ.
Phiên bản trận chiến của hai người cha già song Đế bắt đều diễn ra trên không trung.
Hậu phương.
Tử Nhược Yên cùng Lạc Nữ Ái nghẹn họng nhìn trân trối về nơi xa, hai ông già nhà mình đang bình thường sao tự dưng lại đánh nhau rồi.
Ngược lại, Long Khâu Bạch Thanh yên lặng ở bên cạnh, lạnh nhạt nói: “Đúng là con gái như nào thì cha như nấy, ông bà nói cấm có sai.”
Bốp!
Phía trước, Tiêu Thiên bỗng nhiên vươn tay ra bóp mặt Chiến Khắc Cực.
Lúc này, toàn thân Chiến Khắc Cực bị đánh đến mức không có chút khí lực nào, hắn chỉ có thể dựa vào thiên phí cường hoành của bản thân, chậm rãi khôi phục thương thế.
Tiêu Thiên dừng tay, không đơn thuần là đánh đủ rồi, mà bởi vì hắn phát hiện có động tĩnh ở sau lưng mình.