Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 486 - Chương 486. Tiểu Thuyết Gia Lầm Lỡ Vì Vị Trí Ma Đế

Chương 486. Tiểu thuyết gia lầm lỡ vì vị trí Ma Đế Chương 486. Tiểu thuyết gia lầm lỡ vì vị trí Ma Đế

“Không được xem!” Giọng nói của Lạc Nữ Ái vang lên sau lưng hắn.

Tiêu Thiên bị che mắt bèn dở khóc dở cười. Thân thể của Tô Mộng Ly trước mắt hắn đã nhòe đến mức không thấy rõ hình dạng gì, có nhìn hay không thì khác nhau chỗ nào?

Long Khâu Bạch Thanh bên cạnh lên tiếng: “Vẫn nên nhanh chóng quyết định xem kế tiếp phải làm gì trước đã!”

Nàng vừa nói vừa tiến lên, chặn trước mặt hư ảnh Tô Mộng Ly.

Nhìn Long Khâu Bạch Thanh chặn trước mặt mình, Tô Mộng Ly cũng hơi kinh ngạc.

“Tiểu Bạch Thanh, muội thật là…”

“Đừng lãng phí thời gian vào việc trêu đùa người khác, năng suất lên.” Long Khâu Bạch Thanh lại lên tiếng, ánh mắt chăm chú nhìn vào Tô Mộng Ly đằng trước.

Nàng biết quá rõ thói hư tật xấu của Tô Mộng Ly.

Mặt ngoài thoạt nhìn là một tiểu thư khuê các, tao nhã dịu dàng nhưng trên thực tế lòng dạ rất đen tối, trong bụng chỉ toàn là ý đồ xấu.

Nhìn người ta thì nhìn người ta, sao cứ phải sáp lại gần như thế để làm gì?

Khiến Lạc Nữ Ái cuống cả lên kìa.

“Biết rồi, tình hình của chiến trường hư không Vẫn Viêm như thế, quy mô của quân phòng thủ canh gác ở đó tạm thời không thay đổi, chờ quan sát thêm một đoạn thời gian nữa rồi rút quân vẫn chưa muộn.”

“Bên phía muội tạm thời không cần vội vã trở về, cứ ở lại đó trước đã. Hiện tại vẫn chưa nắm rõ tình hình trong minh, muội ở bên ngoài sẽ tốt hơn nhiều.”

“Tuy nhiên, phần thưởng của trận chiến đại thắng này sẽ nhanh chóng được đưa sang đây.”

“Ngoài ra, ta còn sẽ điều động phần thưởng tốt hơn trong minh, tốt nhất là một số danh ngạch bí cảnh tu hành, xem thử có thể đưa sang đây một ít hay không.”

Nói đến đây, Tô Mộng Ly tạm dừng trong chốc lát rồi tiếp tục lên tiếng: “Chiến trường hư không Vẫn Viêm đại thắng, đã giúp ích rất lớn để ta có thể giữ vững vị trí trong minh.”

“Đây là lễ vật để bày tỏ lòng cảm ơn của ta đối với các ngươi, ta sẽ đưa một ít Thanh Mộc đạo quả của đế quốc Vạn Yêu đến đây, mỗi người một quả.”

Thanh Mộc đạo quả!

Long Khâu Bạch Thanh hơi kinh ngạc, một chỏm tóc không nhịn được dựng lên: “Tỷ nỡ sao?”

“Tại sao không nỡ chứ?” Tô Mộng Ly cười khẽ mấy tiếng, hư ảnh quay mặt về phía Tiêu Thiên: “Luyến tiếc đạo quả thì không thể dụ dỗ được một nam nhân lợi hại như vậy đâu.”

“???”

Tất cả mọi người ở đây đều ngơ ngác, nhất là Tiêu Thiên trố mắt kinh ngạc nhìn sang bên kia.

Bên kia, Tô Mộng Ly có thể rõ ràng thấy biểu cảm của hắn. Nàng thấy đối phương kinh ngạc và cả Lạc Nữ Ái còn sốt ruột đến mức giậm chân.

“Ngươi định dụ dỗ ai hả?” Lạc Nữ Ái cắn răng, nổi giận đùng đùng tiến về phía hư ảnh kia.

Bên kia, Tô Mộng Ly đã vô cùng thỏa mãn híp mắt, vẫy tay: “Vậy thì, hẹn gặp lại vào lần sau.”

Soạt!

Lực lượng của trận pháp tan biến, hư ảnh của Tô Mộng Ly đã biến mất.

“Hừ, con hồ ly này thật đáng ghét.” Lạc Nữ Ái phàn nàn, quay sang nhìn về phía Tử Nhược Yên.

“Ngươi nhìn ta làm gì?” Tử Nhược Yên cảm nhận được tầm mắt của nàng nhưng không ngẩng đầu lên, chỉ nhìn chằm chằm vào sách ngọc tràn ngập dao động trận pháp trong tay.

Trên trang sáng lấp lánh ánh sáng của linh khí ghi chép một số dữ liệu được thống kê trong lãnh thổ của Đại Viêm hoàng triều trong khoảng thời gian gần đây.

Trận pháp được khắc trong sổ sách cũng có thể đưa tin ở khoảng cách xa, vô cùng tiện lợi.

“Ngươi không tức giận à?”

“Tất nhiên là không tức giận. Đối với loại hồ ly chết tiệt, ít nhiều gì cũng hơi bị tâm lý biến thái và rảnh rỗi sinh nông nỗi đó, chẳng lẽ trẫm lại phải tức giận với một kẻ như vậy sao?” Tử Nhược Yên khẽ hừ một tiếng: “Cũng chỉ có mình ngươi dễ dàng trúng phép khích tướng của nàng ta mà thôi.”

Tất cả mọi người đều im lặng nhìn về phía Tử Nhược Yên.

Ngươi nghe mà xem ngươi vừa nói cái gì.

Thế mà dám bảo là không tức giận.

“Ừm… Hai vị nhạc phụ, rốt cuộc các ngài tin vào lời nói của con…” Lúc này, Tiêu Thiên nói sang chuyện khác, quay sang nhìn về phía Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên đứng bên cạnh.

Bốp!

Tử Đế Tôn vỗ mạnh lên đùi Lạc Thao Thiên, chỉ vào đối phương nói: “Đại ca, bảo vật của đất trời không ngừng cường hóa thân thể, đánh vỡ cực hạn, hình thành một tiểu thiên địa, ý tưởng của huynh quá tuyệt vời.”

Ông liên tục khen ngợi không dứt miệng.

Trước khi đến đây dùng trận pháp truyền tin với Tô minh chủ, họ đã thảo luận cùng nhau, làm cách nào để giúp Tiêu Thiên nghĩ ra một cái cớ để che giấu sức mạnh thần thông của hắn.

Cuối cùng, vẫn là Lạc Thao Thiên ra quyết định.

Nếu muốn lời nói dối nghe có vẻ chân thật thì phải nói thật bảy phần, nói dối ba phần.

Tiêu Thiên thật sự xuất thân từ thế giới giới vực thể tu, thật sự là thể tu, cũng thật sự đánh vỡ cực hạn thân thể, cứ bắt tay vào từ chỗ này.

Sau đó bịa chuyện!

Cứ nói thân thể của hắn mạnh đến mức vô địch, có thể xé rách không gian bằng tay không, cứ thế cứ thế mà bịa chuyện!

Bình Luận (0)
Comment