Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 487 - Chương 487. Tiểu Thuyết Gia Lầm Lỡ Vì Vị Trí Ma Đế 2

Chương 487. Tiểu thuyết gia lầm lỡ vì vị trí Ma Đế 2 Chương 487. Tiểu thuyết gia lầm lỡ vì vị trí Ma Đế 2

Tiêu Thiên hơi sững sờ, sao càng nói càng nghe là lạ vậy?

“Không phải, hai vị nhạc vụ, đúng là thân thể của con rất mạnh, thực lực nằm hàng khủng bố.” Tiêu Thiên chỉ vào bản thân, nghiêm túc nói: “Nói một câu bất kính, nếu hai vị đánh nhau với con thì không thắng được đâu.”

Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên đưa mắt nhìn nhau, gật đầu với vẻ đương nhiên.

Tử Đế Tôn nhún vai: “Con nói thế chẳng phải là vô nghĩa hay sao? Tất nhiên là bọn ta không thắng được rồi, thân thể đánh vỡ cực hạn của con quả thật là rất mạnh, có vấn đề gì đâu?”

Lạc Thao Thiên cũng tận tình khuyên nhủ: “Đứa trẻ này, đâu phải chúng ta không thấy con đánh Chiến Khắc Cực đâu, bây giờ tất nhiên là chúng ta không đánh thắng con được, sao con lại nghi ngờ bản thân chứ? Con phải tự tin vào chính mình.”

Tiêu Thiên: “…”

“Nói chứ, vẫn còn một lỗ hổng.” Lạc Thao Thiên bỗng quay sang nhìn Tử Đế Tôn: “Đoạn dính đến bảo vật của trời đất với đoạn gặp gỡ nữ nhi của đệ, phải bổ sung thêm một chút.”

Tử Đế Tôn nói ngay: “Vậy ư? Mời đại ca cứ nói.”

Lạc Thao Thiên trầm ngâm, vừa thong thả bước đi vừa nhìn về phía Tiêu Thiên, bỗng đôi mắt sáng lên: “Nghĩ ra rồi! Tiêu Thiên xuất thân từ thế giới giới vực thể tu, thuở nhỏ cơ cực, sống bằng cách chém giết với người khác.”

“Cho nên mới có thể rèn luyện được tài nghệ chiến đấu kinh tài tuyệt diễm, có điều lại có quá nhiều kẻ thù.”

“Những kẻ thù ấy tính kế bao vây giết chết hắn, Tiêu Thiên đánh không lại mọi người nên chạy trốn một đường, cuối cùng rơi vào tuyệt cảnh, lại cơ duyên xảo hợp chiếm được thiên địa kỳ trân rồi ăn vào bụng.”

“Thân thể phá vỡ cực hạn, từ đó xây dựng tiểu thiên địa của bản thân, không gian rung động, trùng hợp đáp lại bùa triệu hồi ở nơi xa xôi.”

“Khi Tiêu Thiên mở mắt ra lần nữa thì gặp được nữ nhi của đệ.”

“Một câu chuyện mới bắt đầu.”

Bốp bốp bốp…

Tử Đế Tôn đứng bên cạnh vỗ tay liên tục: “Đại ca, quá hay.”

“Đó là tất nhiên. Lộ tuyến cốt truyện bồi dưỡng đệ hồi trước là do đích thân ta thiết kế đấy.” Lạc Thao Thiên chỉ vào bản thân, đồng thời nháy mắt với Tử Đế Tôn.

Tử Đế Tôn ngầm hiểu, quay sang nhìn Tiêu Thiên, đấm một phát vào ngực hắn: “Nhớ kỹ câu chuyện này, sau này đừng để lộ tẩy.”

“Không phải, con thật sự bị một đám người bao vây tấn công rồi được triệu hồi đến đây, lời nói của các ngài chính là chân tướng mà.” Tiêu Thiên rất kích động, vội vàng lên tiếng.

Chung quanh lâm vào yên tĩnh.

“Thiên phú!” Tử Đế Tôn chỉ vào Tiêu Thiên.

“Hắn diễn còn giống hơn đệ hồi xưa, nhập diễn cũng nhanh hơn.” Lạc Thao Thiên vui sướng nhìn về phía Tử Đế Tôn.

Hai huynh đệ vừa nói vừa rời đi.

Lúc sắp rời đi, Lạc Thao Thiên còn xoay người lại, đấm lên ngực của mình rồi chỉ vào Tiêu Thiên, giơ một ngón cái.

Tiêu Thiên ngơ ngác đứng tại chỗ, thật lâu sau…

“Ha ha.”

Tiệc mừng công được tổ chức vào buổi tối, ngay trong Viêm Thành.

Bầu không khí nhiệt liệt, đặc biệt là quân phòng thủ vốn đang ở chiến trường hư không Vẫn Viêm, mỗi người đều hưng phấn la hét uống rượu.

Bọn họ trả giá quá nhiều trên chiến trường này, lần này cuối cùng cũng đạt được thành quả.

Thắng lợi, như cam tuyền.

Mỗi một người đều giải tỏa cảm xúc của mình ở yến hội trong thành trì này.

Đương nhiên, còn có không ít người cũng ăn đến mức bật khóc.

Bởi vì bọn họ phát hiện hương vị đồ ăn trong tiệc mừng công, thật sự là quá tuyệt vời.

Sau khi mọi người tìm hiểu mới biết được, hóa ra lúc trước Tiêu Thiên xuất hiện trên chiến trường, đánh đại tướng tộc Huyết Văn đến nỗi hắn ta không thể đánh trả.

Hắn tự mình lấy ra những nguyên liệu nấu ăn này trong không gian trữ vật, cung cấp cho bọn họ thưởng thức.

Ngoài ra, hắn còn lấy không ít rượu ra, để bọn họ uống cho đã.

Nghe những người vực Thánh Ma ở trong viện quân đến lúc sau nói, những thứ này đều là sản phẩm của núi Thanh Viêm.

Cực kỳ trân quý, có tiền cũng không mua được.

Đối với những thứ này, Tiêu Thiên rất yêu thích, quý trọng.

Nhưng lúc này đây, hắn cũng vô cùng hào phóng lấy ra rất nhiều, chia sẻ cho mọi người.

Hành động của Tiêu Thiên, khiến chỏm tóc ngố của Long Khâu Bạch Thanh cũng ngạc nhiên đứng dựng lên.

Theo hiểu biết của nàng về Tiêu Thiên, người này rất keo kiệt với phương diện ăn uống, lần này lại hào phóng đến như vậy

Còn câu trả lời của Tiêu Thiên, cũng khiến Long Khâu Bạch Thanh vô cùng xúc động.

Lúc đó đã vào đêm, dưới bầu trời đầy sao, Viêm Thành đèn đuốc sáng trưng.

Trên đường, Tiêu Thiên chỉ vào những người quân phòng thủ phía trước, từng người kề vai sát cánh, uống rượu ăn thịt cười lớn: “Nhìn thấy nụ cười của bọn họ không?”

“Không phải ta hào phóng, mà là bọn họ xứng đáng.”

Lúc đó Long Khâu Bạch Thanh cũng nở một nụ cười hiếm thấy.

Nàng trấn thủ ở chiến trường hư không Vẫn Viêm một khoảng thời gian, hiểu rõ sự hy sinh của những quân phòng thủ này.

“Đúng vậy, bọn họ xứng đáng.” Long Khâu Bạch Thanh cũng nhẹ giọng lẩm bẩm.

Bình Luận (0)
Comment