Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 520 - Chương 520. Sáng Mai Sẽ Về Dùng Bữa

Chương 520. Sáng mai sẽ về dùng bữa Chương 520. Sáng mai sẽ về dùng bữa

“Tiểu Tiêu thật là đứa nhỏ ngoan.” Liễu Quế Hương ở bên cạnh gật đầu, sau đó cũng phẫn nộ vỗ đùi: “Nhưng mà Tuyết gia các ngươi làm việc quả thực quá đáng.”

“Ai, Tuyết gia thế đại, sao có thể như thế chứ?” Tuyết Phú Quý thở dài, nhưng giọng điệu lại thay đổi: “Nhưng đại ca kết bái của con rể chúng ta, đã thành đạo quân rồi, ít nhiều chúng ta cũng có một vài lực lượng tự bảo vệ mình.”

“Thật sự không được, ta viết một phong thư, tìm yêu hoàng xin giúp đỡ là được.”

Tuyết Phú Quý vừa mới dứt lời, trên bàn trước mặt, bỗng nhiên được đặt xuống một xiên thịt nướng lớn, mùi thơm chui vào mũi.

“Ngoại công, không cần như vậy, việc này là con trêu chọc tới, cứ giao cho con giải quyết đi.” Tiêu Thiên nhìn Tuyết Phú Quý, nghiêm túc mở miệng.

“Tuyết gia này trăm phương ngàn kế muốn hại con, nếu con còn thờ ơ, thật sự không phải là nam nhân.”

“Hết cách rồi, con vốn không muốn.”

Tuyết Phú Quý và Liễu Quế Hương: “???”

Tuyết Phú Quý và Liễu Quế Hương cũng được xem là người có kiến thức rộng rãi.

Nhưng trong lúc nhất thời, vẫn chưa lấy lại tinh thần trong lời nói vừa nãy của Tiêu Thiên.

Cái gì mà Tuyết gia trăm phương nghìn kế muốn... hại con chứ?

"Ngoại tổ phụ, con chạy không khỏi chuyện này, hết cách." Tiêu Thiên vừa nói, vừa nhìn chằm chằm bờ vai của Tuyết Phú Quý.

[Chủ nhân, phản truy tung đã chuẩn bị xong, hoàn thành truy tung vị trí của Tuyết An Tường.]

Lúc Tiêu Thiên nhìn thấy Tuyết Phú Quý, hệ thống Vượng Tài đã dò xét ấn ký để lại trên người đối phương.

Ấn ký sẽ truy tung vị trí của Tuyết Phú Quý, cho dù ông chạy đến nơi nào, đều bị nắm vị trí trong lòng bàn tay.

Nhưng dưới sự giúp đỡ của hệ thống, Tiêu Thiên đã nắm giữ được chỗ ở của đối phương.

"Tiểu Tiêu, đứa trẻ con đang làm gì vậy?" Tuyết Phú Quý nhìn Tiêu Thiên trước mặt, vội vàng hỏi.

Tiêu Thiên lắc đầu, nhìn Tuyết Phú Quý: "Ngoại tổ phụ, vốn không phải là con muốn làm gì, mà là rốt cuộc Tuyết gia muốn làm gì?"

"Con từ nhỏ cơ khổ không chỗ nương tựa, có thể gọi ông một tiếng ngoại tổ phụ, vô cùng thỏa mãn."

"Nhưng Tuyết gia hùng hổ dọa người, lại ra tay với ông, muốn cướp ông khỏi chỗ con."

"Còn nữa, vì tránh có nhiều đứa trẻ gặp phải cảnh ngộ như con nên đã xây viện phúc lợi, để bọn họ có thể lớn lên không buồn không lo."

"Nhưng đối phương lại muốn nghĩ cách phá hoại chút tốt đẹp đó."

"Tâm tư bọn họ ác độc rõ rành rành, chính là vì phá tâm cảnh của con, khiến tinh thần của con sụp đổ... không đúng..."

Tiêu Thiên chợt phất tay, nheo hai mắt lại.

"Nói không chừng lão tổ Tuyết gia đã sớm tu luyện thành công, có khả năng thông thiên, có thể cảm nhận được tự cổ chí kim."

"Ban đầu, mới đi bắt nhạc phụ nhạc mẫu đã gián tiếp hại chết hai đại cửu tử của con, chỉ sợ là vì phá đạo tâm của Tử Nhược Yên."

"Nếu đạo tâm nàng loạn thì đâu thể nuôi con được nữa?"

"Chỉ là lão tổ Tuyết gia không ngờ tâm tính Tử Nhược Yên kiên định, đạo tâm không loạn, hì hì..."

Lúc Tiêu Thiên phân tích đến đây, Tuyết Phú Quý phía đối diện cũng nghe đến đau lòng.

Bởi vì vẻ mặt lo nghĩ với vầng trán thấm mồ hôi của Tiêu Thiên trước mặt rõ ràng là cực kỳ không có cảm giác an toàn.

"Đứa trẻ con rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì, sao lại nghĩ ngợi lung tung như vậy." Tuyết Phú Quý bước tới trước, vỗ bả vai của đối phương trấn an.

"Tuyết gia rất mạnh, nói không chừng lão tổ Tuyết gia là tồn tại Đạo Giới cảnh nhị thập tam giai." Liễu Quế Hương bên cạnh nhìn Tiêu Thiên, biểu cảm ngưng trọng: "Đứa trẻ ngốc, bọn ta đều biết con thương ngoại tổ phụ."

"Con đừng xúc động, một lời không hợp thì chạy đi tìm Tuyết gia gây phiền phức."

Bọn họ vẫn còn nhớ chuyện trước đây Tiêu Thiên đi đến sơn vực Huyền Phú gây chuyện.

Hai vợ chồng họ thật sự yêu thương Tiêu Thiên, không muốn hắn đặt mình vào nguy hiểm.

"Nói không chừng?" Tiêu Thiên nhìn Liễu Quế Hương, hơi nhíu mày: "Ngoại tổ mẫu, tại sao lại hình dung như vậy?"

"Lão tổ Tuyết gia luôn giấu kín thực lực, bên ngoài chỉ lộ ra chiến lực Đạo Hiển cảnh nhị thập nhị giai, hiện giờ nhiều năm như vậy, thực lực cụ thể thế nào, không ai có thể biết được." Liễu Quế Hương vô ý thức trả lời.

"Ngay cả người nhà các người còn không biết nội tình, lão tổ Tuyết gia đó giấu sâu vậy à?" Tiêu Thiên thở sâu, biểu cảm vô cùng ngưng trọng.

Lão tổ Tuyết gia ẩn giấu sâu như vậy nhất định là lão cẩu âm tàn.

Nói không chừng, thực lực thực sự mạnh mẽ đáng sợ, có khả năng thông hiểu cổ kim như bản thân nghĩ.

Tuy Tuyết Phú Quý nói là không thể, nhưng ai rõ được chứ?

Thế giới này vô cùng kỳ quặc, bách tộc san sát, yêu ma đều có.

Vậy thủ đoạn huyền diệu đó, dựa vào cái gì mà không thể có được?

Bọn họ lại chẳng phải là người có cảnh giới như lão tổ Tuyết gia, làm sao biết được cảnh giới đó có thủ đoạn huyền diệu cỡ nào?

Hơn nữa, Tuyết An Tường tìm ngoại tổ phụ, đánh được một nửa thì bỏ chạy, quá khác thường.

Bình Luận (0)
Comment