Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 521 - Chương 521. Sáng Mai Sẽ Về Dùng Bữa 2

Chương 521. Sáng mai sẽ về dùng bữa 2 Chương 521. Sáng mai sẽ về dùng bữa 2

Bỗng nhiên hai mắt Tiêu Thiên trở nên nghiêm túc, lẽ nào phía sau còn có kế hoạch đáng sợ gì đang âm thầm khởi động.

Tuyết Phú Quý và Quế Hương nhìn biểu cảm của Tiêu Thiên ngày càng khó coi, hô hấp càng thêm dồn dập, mồ hôi chảy càng nhiều, vô cùng lo lắng.

"Đứa trẻ, con không sao chứ?" Tuyết Phú Quý vỗ Tiêu Thiên, hỏi han ân cần.

"Không được, cái này không được." Tiêu Thiên vội vàng xua tay, thất kinh nhìn Tuyết Phú Quý: "Lão tổ Tuyết gia quá kinh khủng, con hoàn toàn không đoán ra ông ta được."

"Ngoại tổ phụ, con phải đi đánh chết ông ta!"

Tuyết Phú Quý và Quế Hương: Σ(⊙▽⊙ "a

Bốp!

Chung Dương Minh bên cạnh tát nhẹ một cái lên mặt, ông biết ngay mà.

Tiêu Thiên bay lên trời, nhìn về phía Chung Dương Minh: "Ngươi ở đây với ngoại tổ phụ đi, ta đã ướp đồ nướng rồi, ông ấy ăn không đủ thì ngươi nướng thêm tí đi."

"Thân Vương đại nhân, có cần chuẩn bị bữa khuya cho ngươi không, hay là điểm tâm sáng mai?" Chung Dương Minh thở dài, ngẩng đầu nhìn Tiêu Thiên đang chậm rãi bay lên trời.

Tiêu Thiên suy nghĩ một lúc rồi nhìn về phía Tuyết Phú Quý: "Ngoại tổ phụ, ông biết lão tổ Tuyết gia ở đâu không?"

"..." Tuyết Phú Quý vô ý thức lắc đầu, lão tổ bế quan là chuyện cơ mật, loại thứ xuất như ông đâu thể biết được.

Tiêu Thiên tính toán đôi chút: "Vậy con phải đi bắt Tuyết An Tường, đi đi về về có lẽ phải cần chút thời gian, chỉ sợ không kịp dùng bữa khuya rồi."

"Bữa sáng ta muốn ăn cháo, làm cho ta mấy cái bánh rán đi."

Chung Dương Minh gật đầu: "Được, Thân Vương đại nhân đi đường cẩn thận, nhớ kỹ đừng có bất cẩn đụng nát thế giới giới vực đó, tai họa vô tội."

"Yên tâm, ta sẽ cố gắng bay qua cấm địa tử vong trong không gian là được." Tiêu Thiên nói xong, vội bay về phía bầu trời, biến mất ở trước mặt mọi người.

Sau khi Tiêu Thiên rời khỏi, Chung Dương Minh lặng lẽ bắt đầu bày thịt xiên trên lò nướng, nhớ lại cách đốt củi vừa nãy.

Nói ra thì Tiêu Thiên làm chuyện này đúng là rất tuyệt, ông không học được.

"Đợi đã, đứa trẻ muốn làm gì vậy." Lúc này, Tuyết Phú Quý mới tỉnh táo lại, kinh ngạc la lên.

Liễu Quế Hương bên cạnh cũng mới lấy lại tinh thần.

Vừa nãy Tiêu Thiên nói gì chứ, đánh chết lão tổ Tuyết gia?

"Tuyết lão gia tử, không cần lo lắng cho Thân Vương đại nhân đâu." Lúc này, Chung Dương Minh đột nhiên mở miệng khuyên bảo Tuyết Phú Quý: "Nếu hắn nói như vậy rồi thì cứ đợi tin tức là được."

"Chung thừa tướng, thư sinh yếu đuối như ngươi không rõ cái lợi cái hại ở bên trong đâu." Tuyết Phú Quý phất tay, vội vàng nói với thê tử: "Đi, chúng ta phải mau đuổi theo đứa trẻ dẫn về."

Liễu Quế Hương gật đầu, đứa trẻ Tiêu Thiên khinh suất, người làm trưởng bối như bọn họ đương nhiên phải ngăn cản.

Ầm đùng!

Luồng khí tức uy hiếp mang theo cảm giác áp bách cực kỳ đáng sợ chợt vọt lên từ bên cạnh.

Tuyết Phú Quý và Quế Hương cảm giác giống như bị quái vật cực kỳ hung ác nhìn chằm chằm.

Bọn họ quay đầu, hoảng sợ nhìn Chung Dương Minh nho nhã tuấn dật, thể tích đang không ngừng bành trướng, cơ bắp cực lớn trên người đang trong quá trình thay đổi, bắt đầu vặn vẹo.

Cứ như từng cục bướu cực lớn mọc ra trên thân của một con quái vật.

Trong nháy mắt.

Thư sinh yếu đuối trong miệng Tuyết Phú Quý không còn nữa, mà trở thành một quái vật hình người cao gần bảy mét.

Quan bào được đặc chế cứ như làn da bó sát, siết chặt lấy thân ông.

Trên trán của Liễu Quế Hương thấm mồ hôi, bà có thể cảm nhận được cảm giác áp bạch cực lớn mà Chung Dương Minh mang đến cho mình.

"Ta theo Thân Vương đại nhân tập võ hơi có thành tựu, chưa đến một năm đã có được thực lực như thế này." Chung Dương Minh nhìn thấy áp lực của bản thân, lại nhìn hai vợ chồng không động đậy, cơ thể cũng khôi phục lại bình thường.

Tuyết Phú Quý và Quế Hương nhìn Chung Dương Minh hồi phục lại bình thường ở trước mặt thì chớp mắt, rất lâu sau vẫn không thốt nên lời.

"Cho nên sự đáng sợ của Thân Vương đại nhân, sợ là bệ hạ cũng không rõ." Chung Dương Minh tiếp tục nói chậm rãi: "Tuyết lão gia tử, hãy thử thịt xiên mà Thân Vương làm cho ngươi đi, lát nữa hãy nghỉ ngơi thật tốt."

"Sáng mai hắn sẽ trở về."

Tuyết Phú Quý và Liễu Quế Hương rất kinh ngạc.

Hai người hoảng hốt vì những gì Chung Dương Minh vừa làm, sự thay đổi vừa rồi khiến họ cảm nhận được áp lực rõ rệt.

Điều kỳ lạ nhất đó là họ hoàn toàn không cảm nhận được linh khí dao động trên người ông.

Nó chỉ đơn giản là áp lực đến tự chính cơ thể ông, áp chế tinh thần của họ.

"Tập võ?" Tuyết Phú Quý nhìn Chung Dương Minh trước mặt, khẽ hỏi: "Đây... Đây là gì?"

"Thân Vương đại nhân có một phương pháp tu luyện đặc biệt, dựa vào ý chí tuyệt đối của bản thân để phá vỡ cực hạn của cơ thể, tôi luyện ý chí để giác ngộ tinh thần."

“Ví dụ như ta tập võ chủ yếu về sức mạnh, sức mạnh lớn như thần, ý chí khiến cơ thể ta giãn nở để theo đuổi sức mạnh cực hạn.”

Bình Luận (0)
Comment