Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 522 - Chương 522. Phản Truy Tung Thất Bại

Chương 522. Phản truy tung thất bại Chương 522. Phản truy tung thất bại

Chung Dương Minh vừa nói vừa nhẹ nhàng phất tay, không khí bỗng chấn động, mạch máu và gân xanh trên cánh tay nổi lên, cả cánh tay cũng bắt đầu phình to.

"Ví dụ như thống lĩnh cấm vệ Lưu Diễm, ý chí của nàng là thủ hộ, cơ thể tự thành thiên địa, tinh thần lang thang khắp đất trời, kêu gọi linh hồn trượng phu đã mất…" Chung Dương Minh nói đến đây bỗng im bặt rồi lắc đầu.

Hai phu thê Tuyết Phú Quý và Liễu Quế Hương nghe vậy thì đồng loạt sửng sốt, không thể tưởng tượng nổi.

Có chuyện này nữa sao?

Luyện võ?

Hệ thống tu luyện kiểu mới?

Họ thật sự không ngờ Tiêu Thiên còn có khả năng này, đúng là khiến người ta kinh ngạc và vui thay.

“Nếu thằng bé đã quyết định rồi thì chúng ta sẽ tin tưởng nó, vả lại Chung Thừa tướng cũng đã nói sáng mai sẽ quay về.” Liễu Quế Hương nhìn trượng phu và nói.

Bà nghĩ Tiêu Thiên chỉ ra ngoài dạo chơi rồi về.

Tuyết An Tường vừa đi thì đã mất hết manh mối, Tiêu Thiên tìm ông kiểu gì?

Chứ đừng nói chi đến việc muốn đánh chết lão tổ Tuyết gia. So với các giới khác, tuy Hoàn Sơn giới cách nơi này không quá xa xôi.

Nhưng cũng không gần, muốn đến phải mất kha khá thời gian.

Một đêm thì đi được đến đâu?

Liễu Quế Hương đã từng tận mắt chứng kiến bản lĩnh của Tiêu Thiên khi ở chiến trường hư không Vẫn Viêm, khi đó hắn đã đánh cho Chiến Khắc Cực Đạo cảnh thượng tam thiên trở tay không kịp.

Với thực lực như vậy, dù Tiêu Thiên có chạm mặt với Tuyết An Tường thì người chịu thiệt sẽ là đối phương, không cần lo lắng.

Sau khi ăn hết xiên thịt mà Tiêu Thiên đã nướng cho mình, Tuyết Phú Quý bỗng đứng dậy: “Ta đi vệ sinh đã.”

Dứt lời, ông bèn đi sang một bên, vừa đi vừa lắc đầu: “Tiêu Thiên đứa trẻ này…”

Vừa đến viện bên cạnh, Tuyết Phú Quý nhìn xung quanh, sau khi phát hiện không có ai thì mới lẳng lặng chuồn khỏi cung Thân Vương.

Sau khi ra khỏi cung, ông bay lên không trung rồi triệu hồi thuyền Hư Không, ra khỏi Đế vực Liên minh Nữ Đế và bay vào hư không hắc ám.

Tuy thuyền Hư Không hơi nhỏ nhưng giá cả rất đắt, tốc độ nhanh miễn bàn.

Mặt khác, Tuyết Phú Quý bước vào vị trí quan trọng trong trận pháp trên thuyền Hư Không, lấy ra một tinh thể màu tím lóe lên ánh điện rồi đặt vào đó.

Ong!

Sấm sét yếu ớt dâng lên, chỉ thẳng về một hướng.

Bên kia là vị trí của Tuyết An Tường.

Trước giờ Tuyết Phú Quý luôn là người cẩn thận, hôm đó khi ông cho nổ phích lịch lôi Thần Tinh, không đơn giản chỉ là nổ người mà còn cho thêm nguyên liệu vào trong đó.

Nhằm để truy tìm dấu vết.

Tuyết Phú Quý đã chuẩn bị đâu vào đấy để phòng lúc cấp bách, cuối cùng giờ đã phát huy tác dụng.

Luyện võ thực lực rất mạnh.

Có lẽ thế.

Nhưng những thứ đó không thuyết phục được Tuyết Phú Quý, Chung Dương Minh thể hiện khả năng đặc biệt của mình không có nghĩa là Tiêu Thiên sẽ được an toàn.

Như những gì thê tử đã nói, Tiêu Thiên rất mạnh, ở chiến trường hư không Vẫn Viêm, hắn đã từng phá vỡ cực hạn của bản thân và đánh Đạo cảnh thượng tam thiên không ngóc đầu dậy nổi.

Dẫu vậy, Tuyết Phú Quý vẫn không yên lòng.

Trong mắt ông, Tiêu Thiên vẫn chỉ là một đứa trẻ, lối tư duy cũng lạ đời.

Nói câu khó nghe, trông hắn không được thông minh cho lắm.

Hơn nữa trước đó Tuyết An Tường đã từng tấn công mình, nhìn như không thể bắt được mình nhưng thật ra do đối phương không nỡ.

Theo ông được biết, lão tổ Tuyết gia đều đã chuẩn bị át chủ bài trên người của con nối dòng đích xuất.

Lúc Tuyết Phú Quý ra tay cũng đã chuẩn bị tốt lá bài tẩy của mình, muốn ngọc nát đá tan với Tuyết An Tường.

Vì vậy, Tiêu Thiên càng mạnh đến đây thì Tuyết Phú Quý càng lo lắng đến đấy.

Bời vì nếu hắn không đủ mạnh, ít ra cũng biết đường chạy trốn khi đánh không lại.

Nhưng bây giờ đứa trẻ này đã mạnh đến vậy nên rất có thể sẽ kích hoạt át chủ bài do lão tổ lưu lại, sau đó bị giết chết.

Tuyết Phú Quý cảm thấy có lỗi với gia đình mình, là một trượng phu nhưng cứ nấp sau lưng thê tử.

Để thê tử chiến đấu phía trước, che mưa chắn gió giúp mình.

Nên ông mới quyết định lén đuổi theo Tiêu Thiên, không thông báo cho Liễu Quế Phương biết.

Mặt khác, ông làm phụ thân nhưng không bảo vệ được nữ nhi của mình.

Ngày trước Tuyết Như Yên bị ép hôn, hy sinh vì cái gia tộc vô tình này, thế nên bà mới lẻn chạy đi.

Mình là ngoại công nhưng không cho con cháu bất cứ cơ hội nào cả.

Thế nên Tuyết Phú Quý mới không do dự đuổi theo.

Ông phải bảo vệ Tiêu Thiên bình an vô sự.

Chỉ vì hai tiếng “ngoại công” của Tiêu Thiên.

Vèo!

Ánh mắt Tuyết Phú Quý toát lên vẻ kiên quyết, điều khiển thuyền Hư Không đặc chế bay thẳng theo dấu vết truy tung, con thuyền lao đi với tốc độ cực nhanh trên đường thuyền hư không.

Cùng lúc đó.

Trên hư không hắc ám cách Tuyết Phú Quý rất xa.

Một bóng người tỏa ra làn sóng dữ dội, không thể thấy rõ bóng hình đang lao nhanh về một hướng,

Bình Luận (0)
Comment