"Xem ra huynh trưởng của ngoại tổ phụ sắp hiện ra rồi." Tiêu Thiên gật đầu.
Lưu Kình được xem là người có bản lĩnh, đã thành công có được tình báo từ trong miệng của Tuyết Nhuận Ngọc.
Theo như Tuyết Nhuận Ngọc khai báo, nhiệm vụ của bọn họ chính là tìm vị trí của Tuyết Phú Quý.
Căn cứ vào ý chí là lão tổ truyền xuống, trên người hậu bối Tuyết gia có ấn ký, chính là một loại dị bảo không gian ngưng kết thành.
Lão tổ Tuyết gia đã lợi dụng dị bảo không gian, phát giác được dao động của Tuyết Như Yên, bắt nàng qua đó, tiện thể còn có Tử Đế Tôn.
Dựa vào phương hướng, phạm vi khu vực mà Tử Đế Tôn đến chính là nơi này, bọn họ lập tức tìm được chỗ này.
Ngay từ đầu mọi người đều chia nhau ra hành động, Tuyết An Tường có thể tìm thấy Tuyết Phú Quý, cũng là nghe thấy chữ hoàng triều Đại Viêm từ trong miệng mấy thương nhân.
Dựa vào manh mối trên tình báo, hoàng triều Đại Viêm chính là một trong những nhân tố quan trọng.
Tuyết An Tường tìm được Tuyết Phú Quý, nhưng Tử Ngọc Hân, thê tử của ông lại có thu hoạch khác.
Khí tức của tổ địa Tuyết gia.
Tuyết gia ở Hoàn Sơn giới cũng được xem là gia tộc nổi tiếng, là hậu duệ của Đại Đức đế, một trong tứ đế dưới trướng Nhân Hoàng.
Số lượng tổ địa Tuyết gia rất nhiều, hơn nữa mỗi một tổ địa đều rất đặc thù.
Trên phù hiệu hoàng đình Nhân Hoàng, phía bắc là vòng sóng nước, đại diện cho Đại Đức đế.
Tuyết Phú Quý vẫn biết đôi chút về sự tích của tổ tiên Đại Đế này.
Cũng có liên quan đến tổ địa Tuyết gia.
Đại Đức đế cũng được xem là người lớn tuổi nhất, nhưng sống lâu nhất trong tứ đế bao gồm cả Nhân Hoàng, nhưng lại là người khiêm tốn nhất.
Chuyện thích làm nhất là...
Làm ruộng!
Không sai, cái gọi là tổ địa Tuyết gia thật ra đều là từng động thiên tiểu thế giới mà Đại Đức đế tạo thành.
Đại Đức đế thích ra ngoài rèn luyện, nhưng rèn luyện đến một nơi đều sẽ dừng lại rất lâu.
Tạo ra một mảng động tiên, làm ruộng nuôi cá ở bên trong, trải qua cuộc sống điền viên vô cùng thích thú.
Hơn nữa, sau mỗi lần Đại Đức đế rời khỏi một động tiên đều đóng kín nó lại, hơn nữa còn lập ra mấy cơ quan nhỏ, thiết kế nhỏ không có sức ảnh hưởng.
Chỉ cần sau khi phá bỏ được, vậy thì bảo vật bên trong động tiên đó sẽ là của ngươi.
Động thiên trong tay Tuyết Phú Quý thật ra chính là một tổ địa Tuyết gia, chính là phần thưởng sau khi ông tiến vào bên trong đạt được.
Tuyết Phú Quý một mực không để lộ động thiên này trước mặt người khác, chỉ có thời khắc chạy trốn mới triển khai ra.
Quá khứ, ngay cả khuê nữ Tuyết Như Yên đều không biết, chỉ có thê tử là biết được sự tồn tại của động thiên này.
Theo suy đoán của Tuyết Phú Quý, trên núi Vân Vụ có một tổ địa Tuyết gia.
Chỉ là đế quốc Vân Lai một mực không tiến vào.
Nhưng mỗi lần, lúc Hoàng Đế đế quốc Vân Lai đến tế tổ, đều là nắng hạn lâu ngày gặp được mưa lành, bổ dưỡng cho lãnh thổ toàn bộ đế quốc, năm đến có thu hoạch.
Cho nên đế quốc Vân Lai luôn xem động phủ không vào được trên núi là tế điện tổ địa nhà mình.
Lần trước, khi tế điện động phủ, khí tức tổ địa Tuyết gia lộ ra, bị Tử Ngọc Hân đi ngang qua phát giác được.
Cho nên mới khiến toàn bộ đế quốc Vân Lai nghênh đón tại họa ngập đầu như vậy.
Lúc Tuyết Phú Quý nhắc đến chân tướng, lúc ấy Lưu Kình và Vân Khinh Ngữ bên cạnh nghe thấy, đều có loại cảm giác nói không nên lời.
Tế tự trên đỉnh núi Vân Vụ mang đến lợi ích cực lớn cho đế quốc Vân Lai bọn họ.
Nhưng không ai ngờ cũng mang đến tai họa không giải thích được cho bọn họ.
Soạt! Soạt!
Tiêu Thiên và Tuyết Phú Quý đã lên trên đỉnh núi Vân Vụ, đứng ở phía trước cửa động phủ
Cửa động thiên trên đỉnh núi Vân Vụ chỉ là một cửa đá đơn giản bên trên một vùng đất bằng.
Nhưng giờ phút này, bên trên cửa đá lại lóe ra ánh sáng như ẩn như hiện, chớp lên nhẹ nhàng.
Hình như có cái gì đó sắp phun ra từ bên trong.
Giây tiếp theo, giữa cửa đá chợt có một vòng xoáy vặn vẹo, hai bóng dáng đầy bụi đất bị thổi thẳng ra ngoài, nặng nề nện xuống mặt đất.
Không phải là vợ chồng Tuyết An Tường và Tử Ngọc Hân thì còn có thể là ai?
“Đại nghịch bất đạo, Tuyết Phú Quý, ngươi có biết bản thân đang nói cái gì không?” Tuyết An Tường đối diện, chỉ vào Tuyết Phú Quý, lớn tiếng quát.
“Ngươi muốn nghịch thiên rồi à?”
Trên khuôn mặt ngốc nghếch của Tuyết Phú Quý, hai mắt hơi híp lại, tràn ngập vẻ hung ác: “Ngươi thành thật nói ra vị trí lão tổ bế quan đi.”
“Bằng không, ta lo lắng ngươi được nuông chiều từ bé, chịu không nổi đau khổ này đâu.”
Nói xong, Tuyết Phú Quý đã nắm tay triển khai tư thế.
“Ngươi muốn ra tay với ta?” Tuyết An Tường nhìn động tác của Tuyết Phú Quý, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Nhưng sau đó lại cảm nhận được sự nhục nhã to lớn.
Tên mập chết tiệt này vậy mà không đập tiền, cứ như vậy triển khai tư thế, một dáng vẻ muốn đích thân giao đấu chém giết mình.