Có ý gì?
Xem thường ông à!
Rốt cuộc con heo mập chết tiệt trước mặt này lấy đâu ra tự tin lại dám giao đấu với mình!
“Tiểu Tiêu, con lui ra phía sau một chút, giao cho ngoại công là được.” Lúc này Tuyết Phú Quý quay đầu lại dặn dò Tiêu Thiên.
“Ngoại công, cẩn thận một chút.” Tiêu Thiên nhẹ nhàng gật đầu, lui sang bên cạnh.
Tử Ngọc Hân đối diện hơi híp mắt, nhìn một màn này như có suy nghĩ.
Bà đã chú ý tới Tiêu Thiên hậu bối trẻ tuổi có gương mặt xa lạ này từ nãy, trong nhất thời đắn đo không chắc chắn về thân phận.
Khi bà nghe được đối thoại, nhìn thấy người này gọi Tuyết Phú Quý là ngoại công nhưng dáng vẻ không có nửa phần tương tự.
Cộng thêm nội dung trong tình báo mà bà biết đến, Tử Đế Tôn có một đứa con gái cũng là huyết mạch đế hoàng chính thống của Nhân tộc, đã làm om sòm ở Hoàn Sơn giới.
Có vẻ, Tiêu Thiên này là con rể của Tử Đế Tôn đó, vậy thì gọi Tuyết Phú Quý một tiếng ngoại công cũng hợp tình hợp lý.
Nhìn Tuyết Phú Quý lên tiếng kêu Tiêu Thiên đứng xa một chút, dáng vẻ rất cẩn thận.
Đối phương có địa vị không thấp trong lòng tên mập chết tiệt này.
Tử Ngọc Hân suy nghĩ xong bèn trao đổi ánh mắt với trượng phu bên cạnh.
Tuyết An Tường cũng nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ bản thân ông cũng đã chú ý tới chi tiết này.
Nhưng hai vợ chồng bọn họ lại căn bản không biết bản thân đã hoàn toàn hiểu lầm đối thoại của ông cháu này.
Tiêu Thiên lui sang bên cạnh lại mở miệng: “Ngoại công, cứ việc thoải mái chiến đấu.”
“Yên tâm, ngoại công có thể làm được.” Tuyết Phú Quý không nhịn được gật đầu, cho Tiêu Thiên một ánh mắt hãy tin ông.
Trong quá trình quen thuộc sức mạnh cũng là một quá trình mà Tuyết Phú Quý nhận thức thực lực của bản thân.
Ông đã có nhận thức nhất định đối với chiến lực của bản thân.
Lúc này mới kêu Tiêu Thiên hơi lui về bên cạnh để ông luyện tập.
Bằng không, đứa cháu rể này vừa ra tay chỉ sợ đã trực tiếp đánh chết hai người.
Vù!!
Tiếng xé gió đột nhiên hiện ra.
Tuyết An Tường vốn đứng lặng tại chỗ đột nhiên bộc phát ra tốc độ, sức mạnh đại đạo hiện lên, trường kiếm trong tay đã hiện ra sương lạnh.
Thừa dịp lúc Tuyết Phú Quý quay đầu lại nói chuyện với Tiêu Thiên, ông trực tiếp đánh bất ngờ làm khó dễ.
Trong tay Tử Ngọc Hân bên cạnh cũng hiện ra một thanh trường kiếm, phía trên có thanh phong bắt đầu khởi động, tản ra sự sắc bén.
Hai ngón tay của bà vỗ nhẹ lên thân kiếm, tích tụ lực thanh phong, hai mắt nhìn chằm chằm trên người Tuyết Phú Quý.
Chỉ cần khi sức mạnh đại đạo của trượng phu hiện lên, kiếm khí hàn băng bắt đầu khởi động ra, bao phủ toàn thân đối phương.
Bà sẽ chém ra một kiếm, song kiếm hợp bích.
“Đang chiến đấu còn dám lơ là, đệ đệ ngu ngốc à.” Trong miệng Tuyết An Tường tràn đầy sự đùa cợt, gió lạnh trên kiếm đã gào thét không thôi, bao vây bóng dáng hai người trong đó.
Tiên hạ thủ vi cường!
Lần trước khinh địch, Tuyết An Tường đã bị lão đệ thần tài này nổ cho đầu óc rối tung rối mù, không biết phương hướng.
Trước mắt đối phương chủ động tìm tới cửa, nói lời cuồng ngôn còn triển khai tư thế muốn ra tay với mình.
Tuyết An Tường xem thường Tuyết Phú Quý nhưng không thể không thừa nhận đối phương quả thật có tài kinh thương kiếm tiền.
Cũng không phải tên ngốc không thực lực còn muốn đi tìm cái chết!
Ông ta dám đứng ở trước mặt mình, nói ra lời khoác lác như vậy chứng tỏ ông ta có tự tin và con bài chưa lật.
Chỉ là cụ thể tại sao ông không nhìn thấu.
Nếu không nhìn ra, không nhìn thấu vậy tiên hạ thủ vi cường!
Chiếm trước tiên cơ, lúc đối phương chưa kịp vận dụng con bài chưa lật, bắt lấy ông triệt để.
Ông! Ông! Ông!
Kiếm ý gió lạnh mang theo uy năng không tầm thường nháy mắt thổi quét về Tuyết Phú Quý phía trước, linh khí phòng ngự trên người ông đã nở rộ ra hào quang.
Tầng tầng màn chắn bảo hộ đã bao phủ chặt chẽ Tuyết Phú Quý, lần lượt thay đổi từng lớp.
Trong chớp mắt ước chừng hiện ra chín màn chắn phòng ngự.
Đối ứng với y bào trên người, vòng ngọc trên cổ tay, năm miếng ngọc giới và vòng cổ, đai lưng của Tuyết Phú Quý đều chói lọi hào quang linh khí.
“Ồ!” Tiêu Thiên bên cạnh nhìn thấy cũng không nhịn được hô lên, thật sự bị một màn trước mắt làm cho kinh ngạc.
Suy cho cùng ngoại công cũng là thần tài, nhìn như vậy.
Phú quý bức người nha.
Chẳng qua, cường độ của những màn chắn phòng ngự linh khí này vẫn kém rất nhiều.
Tuy sau khi luyện võ với mình, chiến lực của Tuyết Phú Quý tăng lên một trình độ cực kỳ đáng sợ.
Cảnh giới linh khí tăng lên hai giai, đạt tới Thiên Địa cảnh thập tứ giai.
Nhưng cường độ duy trì màn chắn vẫn kém hơn một bậc.
Trên màn chắn phòng ngự do linh khí ngưng tụ thành hiện ra lớp sương, giống như một tầng áo giáp băng cứng bao trùm phía trên.
Vù!
Trong nháy mắt, Tử Ngọc Hân bên cạnh đã xuất kiếm.
Kiếm khí hiện ra thanh quang chói mắt, vượt qua khoảng cách, nháy mắt đi tới trước mặt Tuyết Phú Quý.