Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 547 - Chương 547. Đứa Nhóc Nghịch Ngợm

Chương 547. Đứa nhóc nghịch ngợm Chương 547. Đứa nhóc nghịch ngợm

“Đúng vậy!”

Phía đối diện, Tuyết Nghĩa Thiên hoảng hốt nhìn thấy thân thể linh hồn Tiêu Thiên ngáp một cái rồi ngã ngửa ra sau.

Nữ tử tóc dài màu hồng kia liền ngồi quỳ xuống, đặt đầu Tiêu Thiên lên đùi nàng rồi ngẩng đầu nhìn Tuyết Nghĩa Thiên.

“Tiếp theo, ngươi cứ ngoan ngoãn đợi ở đây, đừng nghĩ đến việc phản kháng.”

Tuyết Nghĩa Thiên cắn răng, toàn thân hắn đã bị trấn trụ chết cứng, căn bản không thể động đậy.

Mà thân thể linh hồn Tiêu Thiên ở trước mặt lại cường hãn đến mức đạt đến trình độ ngoại hàng rồi.

Đừng nói là tự bạo mà ngay cả ông muốn động đậy một chút cũng không làm được.

Ông giống như bị một phương pháp định thân nào đó khống chế khiến lực lượng quanh người đều không thể phun trào.

“Tại sao, rốt cuộc người này có lai lịch như thế nào?” Tuyết Nghĩa Thiên không thể tin nổi mà gào thét trong lòng.

Nhục thân cường hãn kinh khủng thì đã đành, tinh quang linh hồn lại vô tận như vũ trụ mênh mông, trên đời này lại có chuyện không thể tưởng tượng được như này sao?

Nội tâm Tuyết Nghĩa Thiên vô cùng khủng hoảng.

Rất hiển nhiên, đối phương nhốt hóa thân của ông ở đây là muốn tìm ra vị trí của bản tôn ông.

Phong kín ông chính là phòng ngừa đánh rắn động cỏ.

Bản tôn, gặp nguy rồi!

Ngoại giới, Tuyết Phú Quý vẫn lo lắng nhìn Tiêu Thiên ở trước mặt ông.

Lúc nãy đối phương nhắm mắt lại có lẽ là để cho ý chí trở về thức hải.

Ông rất lo lắng, có phải là đã phát sinh vấn đề gì ở bên trong thức hải hay không?

Sau một lát.

Tiêu Thiên bỗng nhiên mở mắt ra, Tuyết Phú Quý nhìn kỹ thì nhận ra ánh mắt đối phương thanh minh, không mảy may có vấn đề gì.

“Ông ngoại, không sao rồi.” Tiêu Thiên mỉm cười.

Tuyết Phú Quý vẫn cảnh giác: “Tiểu Tiêu, cái danh hào Thiên Tôn Diêm La của con lúc trước còn hai chữ gì nữa nhỉ?”

“...” Tiêu Thiên giật giật khóe miệng, nhìn chằm chằm Tuyết Phú Quý hồi lâu: “Ông ngoại, cái danh hào này thật sự rất xấu hổ, không cần phải nhớ đâu.”

“Trông có vẻ không thành vấn đề nữa rồi.” Tuyết Phú Quý thấy Tiêu Thiên không rơi vào bẫy mình nghe nhìn lẫn lộn, đồng thời trông bộ dạng ngượng ngùng của Tiêu Thiên, ông có thể khẳng định mình nghĩ đúng rồi.

Tiêu Thiên xoa xoa trán, phương pháp phán định của ông ngoại thật là khiến người ta không còn lời nào để nói.

Giải quyết xong hóa thân Tuyết Nghĩa Thiên, Tiêu Thiên và Tuyết Phú Quý đi về phía trước.

Theo Tuyết Phú Quý, khi bọn họ đến gần đồng ruộng phía trước thì linh hồn động thiên sẽ hiện lên.

linh hồn động thiên, ngoài việc duy trì sự tồn tại của động thiên thì đồng thời còn là giám khảo được Đại Đức đế lưu lại để khảo nghiệm.

Dưới sự chứng kiến của linh hồn động thiên, nếu ngươi thông qua khảo nghiệm mà Đại Đức đế lưu lại thì chủ nhân của động thiên tổ tiên Tuyết gia sẽ là ngươi.

Tiêu Thiên rất tò mò, không biết sẽ có khảo nghiệm như thế nào ở bên trong động thiên.

Có khi nào nó cũng khảo nghiệm liên quan đến vấn đề nông nghiệp không?

Ngay khi Tiêu Thiên và Tuyết Phú Quý dần đến gần, bên trong động thiên quả nhiên bắt đầu phát sinh dị biến.

Phía trước bắt đầu có mây mù lượn lờ, nó dần dần hóa thành một gò đất tròn vo.

Nhìn giống như một đứa bé mây vậy, trông nó rất dễ thương.

Sau khi đứa bé mây xuất hiện, trên khuôn mặt mập mạp là một đôi lông mày đang nhíu lại: “Nhanh như vậy đã có người đến khảo nghiệm rồi.”

“Thật là…”

Bên này, Tuyết Phú chắp tay lại và lên tiếng: “Vị tiền bối linh hồn động thiên, vừa nãy…”.

Tuyết Phú Phú còn chưa nói dứt câu thì linh hồn động thiên bỗng nhiên hét lên và bay tới chỗ cái hố bên cạnh.

Trong đó chính là Tuyết An Tường và Tử Ngọc Hân đã bị Tuyết Phú Quý giết chết.

“Đây chẳng phải là người tham gia khảo nghiệm lần trước ư, sao lại chết rồi?” Đứa bé mây giật nảy mình, vội vàng phất tay, một đám sương mù nổi lên.

Trên đó huyễn hóa ra cảnh tượng Tuyết Phú Quý đánh chết hai người bọn họ.

“Ai da, sao ngươi lại có thể tàn nhẫn như vậy ở đây!” Linh hồn động thiên cúi đầu nhìn hai người Tuyết An Tường và Tử Ngọc Hân trợn trừng hai mắt, rõ ràng là bọn họ chết không nhắm mắt, lớn tiếng kêu la.

Linh hồn động thiên vội vàng xoay người, nhìn trừng trừng vào mặt Tuyết Phú Quý: “Không được, ngươi đã mất đi tư cách khảo nghiệm.”

“Việc này…” Tuyết Phú Quý lấy làm kinh hãi, vội vàng nói: “Tiền bối linh hồn động thiên có điều không biết, hai người này đã làm rất nhiều việc ác chứ không phải thật sự ta muốn như vậy.”

Sau đó, Tuyết Phú Quý kể lại tường tận những việc đã xảy ra cho linh hồn động thiên nghe.

“Không thể được, không thể được, ta không thích thế.” Linh hồn động thiên lắc đầu, khuôn mặt mũm mĩm đầy vẻ chán ghét: “Bọn họ xấu xa thì liên quan gì đến ta.”

“Ta không thích việc ngươi có hành động bạo lực ở đây, cho nên ngươi đã mất đi tư cách khảo nghiệm.”

Tuyết Phú Quý sửng sốt rồi lập tức trầm giọng: “Dựa theo quy củ của tổ tiên Đại Đức đế, bất kỳ ai tiến vào động thiên liền có thể tham gia khảo nghiệm, mặc dù ngươi là linh hồn động thiên nhưng không thể tùy ý làm bậy được?”

Bình Luận (0)
Comment