Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 549 - Chương 549. Cảm Giác Nghe Lải Nhải Cũng Rất Tốt

Chương 549. Cảm giác nghe lải nhải cũng rất tốt Chương 549. Cảm giác nghe lải nhải cũng rất tốt

Lần này, chắc hẳn là hắn đụng chạm phải động thiên tổ địa Tuyết gia rồi, ta cứ thư giãn một chút đã.

Chiến lực của cháu rể mình quả là mạnh đến mức hơi không hợp thói thường.

Chỉ tùy tiện ra tay cũng có thể dễ dàng giải quyết gọn gàng vấn đề.

Thủ đoạn đơn giản thô bạo mà có hiệu quả, phải biết rằng màn chắm trận pháp phòng ngự trong động thiên này là do đích thân Đại Đức đế tạo ra.

Nếu không thì làm sao lại xuất hiện hư ảnh Đại Đức đế ngăn cách trước màn chắn phòng ngự vừa rồi chứ.

Chỉ có điều, lúc nãy Tiêu Thiên cũng quá là dữ dội, vậy mà lại trực tiếp dùng một quyền đánh nổ hết thảy.

Tuyết Phú Quý đi dạo ở đây, chỉ nhìn trái nhìn phải chứ không động chạm vào đồ vật bên trong rồi bước tới phía trước ngôi nhà gỗ.

Sau khi đi vào, Tuyết Phú Quý nhìn thấy có một ít điển tịch được bảo tồn hoàn hảo ở bên trong ngôi nhà gỗ.

Kỳ thật, đây mới chính là tài phú cực kỳ quý giá ở trong động thiên.

“Quả nhiên là như thế.” Tuyết Phú Quý lật điển tịch ra xem một chút, bên trong đó ngoại trừ ghi lại những hiệu quả trồng trọt ở trong động thiên phúc địa, còn có phương thức canh tác và những hạng mục công việc cần chú ý.

Tri thức mới là thứ quý giá nhất.

Sỡ dĩ thương hội kinh doanh do Tuyết Phú Quý điều hành lại lớn và làm ăn tốt như vậy là vì đồ ông bán có chất lượng rất cao.

Mà rất nhiều tri thức và nội dung, ông đều học từ những thư tịch ở trong động thiên này.

Ví dụ như đan dược phẩm chất cao mà thương hội bọn họ buôn bán có nguyên liệu cao cấp hơn nhiều các thương hội khác.

Tại sao?

Là vì lúc bọn họ trồng dược liệu đã sử dụng nhiều kỹ thuật trong điển tịch mà Đại Đức đế lưu lại.

Phẩm chất dược liệu cao hơn người khác một bậc nên tự nhiên luyện chế đan dược sẽ tốt hơn rồi.

Ngoài ra.

Đại Đức đế là một trong tứ đại đế dưới trướng của Nhân hoàng, trước kia ông có giao hảo với Đại Viêm đế, đương nhiên sẽ có rất nhiều điển tịch liên quan đến vị luyện khí Đại đế này.

Một số kỹ xảo độc môn cũng nằm trong tay Tuyết Phú Quý, ông đã luyện chế ra không ít linh khí thượng hạng, nhờ đó mà tiến hành giao dịch với thế lực khác để mưu cầu quan hệ tốt.

So ra thì những vật trồng ở bên ngoài chỉ là hạng hai với những thứ được trồng trong động thiên này.

Tuyết Phú Quý buông thư tịch trong tay xuống, bước ra khỏi phòng và đi đến chỗ Tiêu Thiên.

“Ta sai rồi, ta biết mình sai rồi.” Nương theo tiếng khóc la vang lên, Tuyết Phú Quý vừa bước ra khỏi nhà gỗ liền nhìn thấy linh hồn động thiên kia vừa la khóc vừa chạy tới.

Sau khi nó đến trước mặt, Tuyết Phú Quý kinh ngạc nhìn đứa bé mây đang quỳ xuống đất và khấu đầu lạy ông.

Khấu đầu xong, linh hồn động thiên mắt đẫm lệ nhìn ông: “Ta không ngờ rằng lúc trước người lại gặp nhiều khổ cực như vậy, lúc nãy là ta không hiểu chuyện nên nói năng lỗ mãng với người.”

“Hy vọng người có thể tha thứ và bỏ qua những sai lầm trước đây của ta.”

Tuyết Phú Quý kinh ngạc đứng yên tại chỗ, nhìn giọng điệu chân thành của linh hồn động thiên đang kêu khóc sám hối trước mặt mình, như thể cách một thế hệ vậy.

Ông không khỏi quay đầu nhìn lại ngôi nhà gỗ, chẳng lẽ ông thật sự chỉ đi dạo qua một vòng thôi sao?

Chẳng lẽ Đại Đức đế đã bày ra thủ đoạn nào đó trong căn nhà gỗ.

Một ngày trong nhà bằng một năm ở ngoài sao?

Đang yên đang lành, tự nhiên linh hồn động thiên này lại biến thành dáng vẻ này rồi!

“Thái độ thành khẩn thêm chút nữa, khóc lóc sướt mướt mà cũng gọi là nhận lỗi ư?” Phía sau, Tiêu Thiên vừa nói vừa đi tới đằng sau linh hồn động thiên.

“Nấc!” Linh hồn động thiên như đứa bé mây nghe thấy động tĩnh và giọng nói phía sau, sợ đến mức nấc cụt, vội vàng dập đầu lần nữa.

“Tuyết gia gia, ta sai rồi, ta thật sự biết lỗi rồi, người tha thứ cho đứa trẻ không hiểu chuyện này đi mà.”

Tuyết Phú Quý nhìn linh hồn động thiên trước mặt rồi lại ngẩng đầu nhìn Tiêu Thiên đang hài lòng gật đầu ở phía sau, lông mày ông run run.

Đứa trẻ Tiêu Thiên này cũng ra dáng đó chứ.

“Được, được rồi, ta tha thứ cho ngươi.” Tuyết Phú Quý phất tay áo, trông dáng vẻ của linh hồn động thiên rất buồn cười nên ông cũng lười so đo chút chuyện nhỏ nhặt này.

Tiếp đó, Tuyết Phú Quý vẫy vẫy tay với Tiêu Thiên, biểu thị muốn dẫn hắn vào trong ngôi nhà gỗ.

Ngay cả sau khi Tiêu Thiên rời khỏi, linh hồn động thiên giống như đứa bé mập mạp vẫn ngoan ngoãn đứng đó, cái bụng nhỏ tròn vo run rẩy.

Nó đứng chán rồi cũng chỉ dám gãi gãi cái mông nhỏ ú nụ của mình chứ không dám rời đi.

Trong ngôi nhà.

Tuyết Phú Quý nói với Tiêu Thiên: “Những thứ này đều là đồ tốt, con nhanh cất chúng lại đi.”

“Nếu con đã hàng phục được linh hồn động thiên này rồi thì cũng thu phục nó luôn đi, đều là đồ tốt cả.”

Tiêu Thiên không nói gì, chỉ yên lặng nghe Tuyết Phú Quý không ngừng huyên thuyên, líu lo với mình.

Bình Luận (0)
Comment