Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 612 - Chương 612. Tử Bánh Bao Đáng Ghét

Chương 612. Tử bánh bao đáng ghét Chương 612. Tử bánh bao đáng ghét

Tử Đế Tôn rốt cuộc cũng nhìn ra nhạc phụ của mình đột nhiên có được thực lực mạnh mẽ, rất ngứa tay, căn bản là không kìm nén được bản thân.

Muốn nghĩ hết mọi cách ra tay, thi triển thực lực hiện giờ.

Ông bất đắc dĩ thở dài, khoảng thời gian này vẫn là không nên lảng vảng ở trước mặt lão nhân gia ông mới được.

Trận này ông có sức lực mới, có lẽ sẽ nghĩ cách so tài với mình.

Hôm sau, trên triều đình.

Lúc Tử Đế Tôn xuất hiện bên trên ngai vàng, thật sự là khiến đám quần thần ngây ra.

Bọn họ biết sự tồn tại của Thái Thượng Hoàng, chỉ là sao lần này lại là Tử Đế Tôn ngồi ở ngai vàng, bệ hạ đâu?

"Xảy ra chút tình huống, Hoàng Đế đã đi thăm dò tình hình, tất nhiên là do người cha già ta đến đây gánh vác rồi." Tử Đế Tôn đối mặt với quần thần, tất nhiên là phải nghiêm túc đôi chút.

Nhưng Tử Đế Tôn nói xong lại phát hiện nét mặt của quần thần cổ quái, dường như trong ánh mắt có chút không tin tưởng.

Nhìn Tử Đế Tôn trên ngai vàng, khóe miệng co giật.

Một đám ranh con, ông đây là Hoàng Đế khai quốc đó, có biểu cảm chóa má gì vậy.

Ông nhẫn nhịn, ba ngày sau.

Tử Đế Tôn lau trán nhìn tấu chương trước mặt, tê cả da đầu.

Ông cũng không biết trước đây con gái làm được như thế nào, xử lý chính vụ quốc sự phức tạp như vậy một cách ngay ngắn rõ ràng, còn không trì hoãn tu hành.

Kỳ lạ, thời gian mình làm Hoàng Đế không có nhiều chuyện đến vậy.

"Không được, ngoại tổ phụ, chỗ này phê duyệt sai rồi." Tiêu Ngư Nhi ngồi xếp bằng bay lên ngọc tỷ trấn quốc, linh khí màu vàng kim trước mặt ngưng tụ hình thành, hóa thành một tấu chương hơi mờ ảo, lơ lửng trước mặt đối phương.

Tử Đế Tôn híp mắt nhìn cháu ngoại tiện nghi đang lơ lửng, thở dài.

Khó quá...

Sao thế giới này lại thay đổi nhanh như vậy?

Phê duyệt tấu chương nên là triều đình của Liên minh Nữ Đế.

Lần này là Liên minh Nữ Đế của hoàng triều Đại Viêm và Nguyên Thủy ma quốc tạo thành cùng thương thảo quốc sự.

Trước khi đi, Tử Đế Tôn rất lúng túng, dù sao nghĩ đến bản thân là trưởng bối, ở xử lý công việc với tiểu bối là Lạc Nữ Ái.

Cảm giác rất khác thường.

Hơn nữa, Tử Đế Tôn nghĩ mãi không ra, tại sao hoàng triều Đại Viêm và Nguyên Thủy ma quốc liên hợp lại gọi là Liên minh Nữ Đế.

Đến lúc đó ông ngồi ở đó sẽ rất mắc cỡ.

Một lúc lâu sau.

Tử Đế Tôn ngồi ngay ngắn trên ngai vàng trong đại điện triều đình Liên minh Nữ Đế, trừng mắt to mắt nhỏ với Lạc Thao Thiên ngồi trên ngai vàng Nguyên Thủy ma quốc bên cạnh.

Chuyện gì vậy?

Đám quần thần phía dưới cũng có biểu cảm kỳ lạ.

Không thấy Nữ Đế trên triều hội Liên minh Nữ Đế, mà chỉ thấy cha của Nữ Đế.

Lạc Thao Thiên ngồi trên ngai vàng, nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Tử Đế Tôn, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu: "Một lời khó nói hết."

"Hây..." Tử Đế Tôn cũng thở dài một hơi, vỗ vào vai của nghĩa huynh.

Ông có nghe qua nha đầu Lạc Nữ Ái làm Hoàng Đế.

Có phong cách riêng.

Nghe nói nếu không phải trước đây con gái mình giúp đỡ, chỉ sợ sẽ quá đáng hơn.

...

"Ngươi phân xử đi, thân là Ma Đế của Nguyên Thủy ma quốc, ta đã làm rất tốt rồi." Lạc Nữ Ái xụ mặt, rầu rĩ không vui: "Rút lui nhường cho ông ấy lại không vui, đâu có người cha nào như vậy."

Long Khâu Bạch Thanh cầm túi giấy dầu, lặng lẽ nhét gà rán ở bên trong vào miệng, nhai kỹ nuốt chậm, vốn không phát biểu gì cả mà chỉ yên lặng nghe lấy.

"Có lúc, đâu có thời gian nghe bọn họ nói những thứ này, giảng những thứ này, phạm phải sai lầm, xem rồi chẳng phải là được à."

"Mấy ngày nay cứ muốn bồi dưỡng ta thành một Hoàng Đế hợp lệ, nói Tử bánh bao là minh quân, ít nhất phải có một nửa trình độ như nàng."

"Nếu không sẽ khiến ông không ngẩng đầu nổi trước mặt của cha Tử bánh bao."

"Đúng là phiền chết đi được!"

Sau khi Lạc Nữ Ái nói xong, chợt nắm lấy Long Khâu Bạch Thanh, nâng lên không trung, bay nhanh về phía xa xa.

Tốc độ của nàng rất nhanh, không bao lâu đã đến trên không của hoàng cung Đại Viêm, sau khi đáp xuống.

Đôi chân dài trực tiếp đi thẳng về phía Ngự Thư phòng.

"Ngươi đến đây làm gì?" Long Khâu Bạch Thanh lần nữa nhét miếng gà rán trong túi giấy dầu trong tay vào miệng, nhìn Lạc Nữ Ái một cách kỳ lạ.

Lạc Nữ Ái xoay người, một tay chống nạnh, đôi chân dài dưới làn váy tím phát sáng bóng loáng dưới ánh mặt trời, sáng chói đến mức khiến Long Khâu Bạch Thanh híp mắt.

"Tìm Tử Nhược Yên thiên vị, bù lại đôi chút, tránh cho cha già suốt ngày nói mãi không ngừng."

"Hơn nữa, chắc chắn Tiêu ca ca đang phê duyệt tấu chương ở nơi này với nàng ta, đã ba ngày ta không nhìn thấy hắn rồi."

Lạc Nữ Ái nói đến đây, một tay khẽ vuốt khuôn mặt của mình, sau khi cười mấy tiếng, khuôn mặt đỏ ửng lên muốn vọt vào trong phòng.

Nhưng Lạc Nữ Ái vừa xông vào trong Ngự Thư phòng, lại phát hiện trong phòng không một bóng người, có vẻ hơi quạnh quẽ.

Bình Luận (0)
Comment