Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 622 - Chương 622. Cái Gì Gọi Là Quả Quyết

Chương 622. Cái gì gọi là quả quyết Chương 622. Cái gì gọi là quả quyết

“Dựa theo ghi chép cổ tịch, lúc trước chỉ có một số phụ nữ, trẻ em và người già sức yếu ở lại vực trấn thủ, bọn họ biết rất ít về chuyện cũ.”

“Truyền thừa gián đoạn cũng bắt đầu từ lúc đó, chân tướng và tri thức ngày xưa đều là dựa vào sách vở cổ tịch mới biết được.”

“Thật ra tộc Cổ Thần là cách gọi chung của thần tộc cổ xưa, trong đó có rất nhiều nhánh cùng phe phái, tất cả đều dựa theo tâm ý của bản thân.”

“Cách tốt nhất để phân biệt tộc Cổ Thần bọn ta chính là có thần văn hay không.”

Nói đến đây, thần văn trên người Lâm Bát Vân phát sáng lên, ẩn chứa uy năng dao động.

“Vậy thì vị tộc Cổ Thần có kim văn trên người và đỉnh đầu có sừng ánh kim kia có thể là một mạch khác.” Lâm Bát Vân có chút hiếu kỳ: “Tộc kia có năng lực gì?”

“Nhiều lắm, có vẻ như rất am hiểu về linh hồn, năng lực chưởng khống huyết khí linh khí cũng vô cùng đáng sợ, đồng thời còn có rất nhiều kỹ nghệ như luyện đan, luyện khí, trận pháp, phù lục, v.v.”

“Ngoài ra, dường như tộc Cổ Thần có chút quan hệ với tộc Hoa Thần.” Tiêu Thiên kể rõ một chút chuyện lúc trước cho Lâm Bát Vân.

Ông rất ngạc nhiên khi biết chuyện xảy ra ở vực Bách Hoa, Tử Nhược Yên ở bên cạnh cũng cẩn thận lắng nghe, cảm thấy rất thần kỳ.

“Đó là thần tộc Vạn Vật trong tộc Cổ Thần.” Đột nhiên, một giọng nói vang lên tham gia vào cuộc thảo luận của bọn họ.

Một giọng nói đột ngột vang lên khiến cả đám người Tiêu Thiên nhìn lại, phát hiện trước cửa phòng đã xuất hiện một nam tử.

Hắn trông rất giống Lâm Bát Vân, thân khoác hoàng bào có thêu mây trắng có chút không giống nhau lắm.

Hắn chỉ đứng sau cửa chứ không bước vào phòng.

“Không biết vị đại nhân này có tiện cho ta vào cùng trò chuyện không?” Nam tử mỉm cười, hỏi ý kiến của Tiêu Thiên.

Lời nói của hắn lại khiến cho người đi theo hắn phải kinh ngạc.

Người đi theo kia chính là vị đại tướng đã ngăn cản Lâm Bát Vân lúc trước, hắn lộ vẻ kinh hãi khi nhìn thấy bệ hạ nhà mình lại cung kính như thế.

Chỉ là đi vào phòng để thảo luận thôi mà phải trưng cầu ý kiến của nam tử Nhân tộc kia ư?

Như này thì khiêm nhường quá đi!

“Cha ngươi à?” Tiêu Thiên quay sang nhìn Lâm Bát Vân ở trước mặt.

Lâm Bát Vân gật đầu, giới thiệu: “Tiêu đại nhân, vị này là phụ hoàng của ta và cũng là hoàng đế đế quốc Linh Năng.

“Này, cái gì mà hoàng đế với không hoàng đế, lẩn này ta đến đây với tư cách cá nhân.” Phụ hoàng của Lâm Bát Vân vội vàng xua tay.

Nói xong, ông mỉm cười nhìn Tiêu Thiên, chắp tay tự giới thiệu: “Đại nhân, ta là Lâm Thủ Thành.”

Bên cạnh, vẻ mặt Tử Nhược Yên có chút khác lạ khi nhìn sang bên này.

Vị hoàng đế Linh Năng này vô cùng quả quyết, thái độ cũng rất khiêm nhường.

Nàng vừa nghĩ vừa nhìn phu quân Tiêu Thiên.

“Tất cả những điều này nhất định có liên quan đến Tiêu lang quân, hành động khiến vùng cấm tử vong rối tung lúc trước, hẳn là đã tác động đến hoàng đế đế quốc Linh Năng này rồi.” Tử Nhược Yên thầm nghĩ, mỉm cười và nhâm nhi bánh ngọt.

Cảm giác cũng không tệ lắm.

“Được, nếu là phụ thân của Lâm Bát Vân thì có thể cùng trò chuyện.” Tiêu Thiên khua tay ra hiệu Lâm Thủ Thành đi vào phòng.

“Đa tạ đại nhân.” Nói xong, Lâm Thủ Thành nhìn sang vị đại tướng đi theo ông: “Ngươi đứng trước cửa trông coi, đừng để ai tới gần là được.”

Sau đó, ông quay lại, mỉm cười bước vào bên trong gian phòng.

Vị tướng quân canh gác trước cửa giống như lạc vào thế giới khác, hắn cảm giác như đang mơ, không dám tin khi thấy vẻ khiêm tốn của hoàng đế.

Lâm Thủ Thành bước vào trong phòng, tiến đến bên cạnh con trai mình và ngồi xuống.

“thần tộc Vạn Vật là sao?” Sau khi Lâm Thủ Thành ngồi xuống, Tiêu Thiên nhìn đối phương và hỏi.

Nghe câu hỏi của Tiêu Thiên, Lâm Thủ Thành sốc lại tinh thần, vội vàng đáp: “Đại nhân, thần tộc Vạn Vật chính là tộc Cổ Thần mà ngài vừa miêu tả.”

“thần tộc Vạn Vật là tên gọi chung bao quát vạn vật, là một mạch cực kỳ mạnh mẽ trong các mạch của tộc Cổ Thần.

“Giống như những gì ngài vừa miêu tả, đặc tính của tộc Cổ Thần mạch này chính là không có gì không biết.”

“Chỉ là, dựa theo ghi chép trong cổ tịch thì mạch này đã biến mất từ lâu, thậm chí trước khi truyền thừa của mạch bọn ta bị gián đoạn thì bọn họ đã không còn tung tích gì nữa.”

“Không biết đại nhân đã gặp thần tộc Vạn Vật này ở đâu?”

Ánh mắt Lâm Thủ Thành đầy vẻ tò mò khi hỏi câu này.

Tiêu Thiên cầm ly trà lên, nhấp một ngụm: “Không phải đã gặp mà là ta bắt được một tên đem về phụ trách việc ủ phân trồng cây.”

“Hắn tên là Đế Tân Lộ, nhắc mới nhớ, tên thần tộc Vạn Vật này quả đúng như lời ngươi nói, không có gì là hắn không biết.”

“Sau khi được ta cải tạo lao động, tên nhóc này còn phát triển một sản phẩm đặc biệt tên là phân bón Tân Lộ, rất có hiệu quả gia tăng sản xuất!”

Bình Luận (0)
Comment