Chương 811: Lão phụ thân quá khổ (2)
Chương 811: Lão phụ thân quá khổ (2)Chương 811: Lão phụ thân quá khổ (2)
Chương 811: Lão phụ thân quá khổ (2)
Ngoài ra, ông còn bắt bọn họ kể rõ vài điều tâm đắc và cảm ngộ sau khi trải qua những chuyện đó.
Tiêu Thiên lo lắng rằng Đế Vũ có phải vất vả quá hay không.
Tuy nhiên, Đế Vũ khẳng định chắc nịch rằng ông không sợ khó khăn hay gian khổ, ông chỉ sợ bị rò rỉ thông tin, sợ có sai sót trong việc tập hợp tình báo.
Ông nhất định dốc hết toàn lực để hoàn thành nhiệm vụ Tiêu Thiên đã bàn giao.
Tiêu Thiên vô cùng cảm động, nắm tay Đế Vũ thật chặt.
Bên cạnh, Chu Nguyệt Hành - con trai Yêu hoàng đi theo và dùng tinh thể lưu ảnh để ghi lại cảnh tượng cảm động này.
Trong phút chốc, mọi người đều cười rất vui vẻ.
Nhưng Tử Đông Lai và Thái Dĩnh Ngộ lại hoàn toàn sụp đổ.
Bởi nếu muốn thu thập tình báo và thông tin đủ hiệu quả như thế này, bọn họ không thể dừng lại trong lúc đang kể rõ mọi việc.
Nghĩ mà xem, từ khi bắt đầu đến khi kết thúc, bọn họ không ngừng kể rõ trải nghiệm của bản thân, thậm chí sau đó còn phải diễn giải cái quân què gì đó về cảm tưởng nè, hoạt động tâm lý nè.
Hơn nữa, họ còn phải giữ tốc độ nói cực nhanh và không thể dừng lại.
Miệng hai người nói nhiều đến mức muốn rách da, nhưng Đế Vũ ở phía đối diện lại ung dung thảnh thơi thưởng thức trà.
Bọn họ miệng đắng lưỡi khô nhìn thấy cảnh này thì làm sao mà chịu đựng nổi cơ chứ.
Sau khi xem xét tình hình bên phía thần trận, Tiêu Thiên tiếp tục đi tìm Long Khâu Đạo.
Lần này xuất hành, hắn cần sử dụng thuyền Hư Không mà mình đã chuẩn bị rất lâu từ trước.
Đồng thời, hắn còn muốn điều chỉnh một chút với thuyền Hư Không.
Ngoại trừ một nhà ba người kia ra, còn có Đại Viêm đế Lưu Mẫn Sinh cũng sẽ đi cùng.
Vốn là một trong tứ đại đế dưới trướng Nhân hoàng, đương nhiên ông sẽ nhận ra Trương Thuận Quân - thống lĩnh thân vệ Nhân hoàng.
Có một lão tiền bối đầy thâm niên như ông ấy ở đây thì sẽ không lo những phiền phức không cần thiết nữa.
Ngoài ra, Chu Nguyệt Hành rất tò mò về vực trấn thủ nên cố chấp đòi đi cho bằng được.
Về việc này, Tiêu Thiên đương nhiên rất hoan nghênh, cảm thấy có người đi theo ghi chép cuộc sống cũng là một chuyện vô cùng tuyệt vời.
Hắn đang bận rộn chuẩn bị chiến hạm hư không cho chuyến hành trình đường dài, ba vị Nữ Đế thì đang bàn giao công việc.
Trong cung điện ở Đế vực Liên minh Nữ Đế, Tử Nhược Yên, Lạc Nữ Ái và Long Khâu Bạch Thanh đang nói về điều gì?
"Phụ hoàng phải chú ý nhiêu hơn đến phương diện xây dựng cơ sở, Tiêu lang quân từng nói: muốn giàu có thì phải xây thêm nhiều con đường." "Câu nói này rất có lý."
"Mặt khác, các phủ đệ mới gia nhập cần phải phối hợp nhịp nhàng, tránh xung đột lẫn nhau."
Bên phía Tử Nhược Yên đang lẩm bẩm cẩn thận cái này cái kia với Tử Đế Tôn.
Còn bên phía Lạc Nữ Ái, nàng nắm lấy cánh tay của phụ thân Lạc Thao Thiên, vừa lay vừa nói: "Cha à, người nhớ trông chừng Nguyên Thủy ma quốc đó."
"Còn nữa, người đừng làm quá tốt, đến khi con gái trở về, mọi người lại nghĩ con rất ngốc."
"Hay là như này đi, người cũng giả bộ rằng bản thân rất ngu ngốc, đến lúc đó người hãy nghe ý kiến của mẫu thân và các hoàng huynh hoàng tỷ."
"Thực sự không được nữa thì người trực tiếp lôi kéo bọn họ chạy tới hỗ trợ luôn cũng được."
So ra thì, Long Khâu Bạch Thanh đơn giản hơn rất nhiều.
Nàng nhìn phụ thân Long Khâu Định Cương: "Cha nên thương lượng nhiều hơn với Lạc thúc và Tử thúc bọn họ, bây giờ Đế vực có tài nguyên phong phú chứ không còn nghèo nàn như trước nữa."
"Đừng để con gái thất vọng."
Sau khi bàn giao coi như tạm ổn, ba vị Nữ Đế quay người và bước ra ngoài đại điện.
Không bao lâu, bọn họ đã biến mất trước mặt ba vị cha già.
Trong điện đường khổng lồ, bầu không khí rơi vào tram mặc thật lâu.
"Nếu... ta nhớ không lầm, hình như ta đã thoái vị rồi thì phải?" Mất cả buổi, Long Khâu Định Cương buộc miệng nói với hai người Lạc Thao Thiên và Tử Đế Tôn: "Chúng ta làm như thế này có ổn không?”
"Còn nói cái gì mà ổn với không ổn, bọn ta đã làm mấy lần rồi." Tử Đế Tôn xua tay, qua loa lấy lệ: "Đến lúc đó, ngươi chiếu cáo thiên hạ là được, không cần phải lo lắng."
"Mấy lần rồi ư?" Long Khâu Định Cương giật mình, nhìn về phía Lạc Thao Thiên: "Vậy chiếu cáo thiên hạ này nên viết như thế nào mới tốt?"
"Hoàng đế đi tuần, thái thượng hoàng giám quốc." Lạc Thao Thiên vuốt trán, thở dài.
Long Khâu Định Vượng sững sờ tại chỗ, mãi sau mới chậm rãi lên tiếng: "Chuyện... chuyện này sao cảm giác cứ như không khác gì tạo phản vậy nhỉ?"
Cuối cùng, đoàn người Tiêu Thiên bọn họ vẫn là xuất phát.
Rực rỡ hẳn lên, lần nữa tiến hành cải tạo chiến hạm hư không, đã rời khỏi Đế vực đi về phía xa sâu trong hư không dưới sự dẫn dắt của Trương Bằng Vân.
Chiến hạm hư không này được Tiêu Thiên mệnh danh là chiến hạm Liên minh Nữ Đế.
Mặc dù lúc đó đặt tên, rất nhiều người đã phản đối tiến hành này, đặc biệt là Long Khâu Đạo cũng tiến hành khuyên nhủ.