Chương 866: Tuyết Phú Quý nguy hiểm
Chương 866: Tuyết Phú Quý nguy hiểmChương 866: Tuyết Phú Quý nguy hiểm
Chương 866: Tuyết Phú Quý nguy hiểm
"Đều ổn, yên tâm đi." Trương Thuận Quân v6 vai Lưu Mẫn Sinh, trấn an đối phương: "Chí ít vào thời khắc ấy, chúng ta đã thắng rồi."
"Vậy thì tốt." Lưu Mẫn Sinh thở phào nhẹ nhõm, toàn thân thả lỏng, khuôn mặt nở nụ cười.
Hai người cứ như vậy lơ lửng trên tinh không hắc ám, trầm mặc không nói gì.
Một lúc lâu sau, Lưu Mẫn Sinh mới lên tiếng lần nữa: "Sau đó, rõ ràng chúng ta đã thắng rồi, tại sao Tử Cực Vô Địch lại giải tán hoàng đình, hắn đã đi đâu rồi."
Trương Thuận Quân trả lời ông: "Nhân Hoàng đại nhân giải tán hoàng đình và phân thành bốn điện Đông, Nam, Tây, Bắc cùng trấn thủ bốn phương."
"Bản thân ngài cũng dẫn theo rất nhiều lão hỏa kế, phi thăng thượng giới rồi."
"Tranh đấu giữa Tàng Linh và Tàng Vũ có vẻ như không đơn giản như vậy, theo Nhân Hoàng, thượng giới cũng có phân tranh."
"Nhân Vương đại nhân gửi tin từ thượng giới xuống kêu gọi Nhân Hoàng đại nhân."
Nghe đến đây, Lưu Mẫn Sinh hiểu ra.
Bố vợ đã đích thân lên tiếng, sao Tử Cực Vô Địch có thể không phi thăng thượng giới cho được?”
"Xem ra, tình hình ở thượng giới cũng ổn, nếu không bọn họ sẽ không nóng lòng để Tử Cực Vô Địch phi thăng, ngay cả việc ở hạ giới cũng chưa sắp xếp xong." Lưu Mẫn Sinh lẩm bẩm.
Trương Thuận Quân gật đầu theo, ánh mắt ngắm nhìn nơi xa: "Không biết Nhân Hoàng đại nhân ở thượng giới ra sao rồi."
Dung hợp Đế vực rất thành công, người của vực trấn thủ tiến vào cũng rất thuận lợi.
Hòa hợp lẫn nhau.
Trương Thuận Quân và Lưu Mãn Sinh đang nói chuyện, vừa giao lưu vừa ngắm nhìn phong cảnh.
Long Khâu Đạo thì bắt đầu làm việc, rơi vào bận rộn.
Tiêu Thiên thì tiếp tục ăn uống với Chung Dương Minh, rất thoải mái.
Ngoại trừ Nữ đế cung của Liên minh Nữ Đế không ngừng truyền đến âm thanh chiến đấu so tài.
Tất cả đều vô cùng yên tĩnh và hài hòa.
Nhưng phía bên kia lại không bình tĩnh được như vậy.
Phủ Tuyết thị, Hoàn Sơn giới.
Trong thế giới giới vực trung vị, trên mặt đất bao la đã bị trận pháp cực lớn hoàn toàn bao phủ.
Mà giới quan trên màn chắn thế giới của thế giới giới vực này cũng bị phong tỏa hoàn toàn.
Trong thế giới giới vực bị phong tỏa có một thành trì nguy nga lóe ra trận pháp phòng ngự, mặt trên mơ hồ hiện lên thân quang.
Rõ ràng là trận thần.
Trong không trung xa xa có bóng dáng rậm rạp chằng chịt không ngừng thử tiến công trận pháp thành trì, nhưng cả nửa ngày cũng không cách nào công phá được. Trên tường thành thành trì có rất nhiều bóng dáng, không chỉ là binh sĩ, còn rất nhiều tồn tại vừa nhìn đã biết không phải là thành viên chiến đấu, đều cầm các loại binh khí.
Bọn họ đều khẩn trương nhìn ra bên ngoài, trong mắt hiện ra lệ quang.
"Lão hội trưởng, đừng đánh nữa!"
"Mau trở lại, ngươi mau trở lại."
"Thống lĩnh, ngài mau tỉnh lại đi."
Tiếng huyên náo khiến Tuyết Kiến Đức nằm trên mặt đất máu me đầy mặt, rơi vào hôn mê chậm rãi mở hai mắt ra.
Lúc ông tỉnh lại, cũng ho khan kịch liệt, phun ra máu tươi.
Sau khi đứng dậy, ông mới phát hiện bên cạnh xuất hiện một nam nhân hết sức đẹp không biết từ lúc nào đang dùng linh khí chữa thương cho mình.
Ánh sáng màu lục bao phủ bản thân khiến ông thoải mái rất nhiều.
"Tại sao?" Tuyết Kiến Đức không phản ứng kịp, người trước mắt là ai, một đại lão gia sao còn đẹp hơn đám nữ nhân vậy.
"Ca, ngươi tỉnh rồi!" Bên cạnh truyền đến tiếng mừng rỡ, chính là thất lão Tuyết Lăng Bắc.
Tuyết Kiến Đức chậm rãi lấy lại tinh thần, lúc này phủ Tuyết thị đang đàm phán hòa bình với thế lực khác của Hoàn Sơn giới.
Địa điểm ở ngay trung tâm của thế giới giới vực này.
Nơi này là Hoàn Sơn giới, là vùng đất hạch tâm của thế lực các phương Hoàn Sơn giới, cũng thuộc về nơi giao lưu.
Rất nhiều thế lực đều bố trí sản nghiệp, các loại thành trì ở nơi này, ăn ý lẫn nhau, về phương diện chém giết chiến hỏa đều không lan đến nơi này.
Vì vậy, mặc dù là trung tâm thế giới giới vực, nơi này vẫn hết sức phồn vinh.
Bản thân Tuyết Kiến Đức thì dẫn theo Tuyết Lăng Bắc tiến đến thế lực ngũ đại bá chủ Hoàn Sơn giới, ngoại trừ Tuyết gia thì còn đàm phán với bốn phương khác.
Nhưng trong lúc tiến hành đàm phán, bỗng nhiên có một thế lực lạ mặt bắt đầu ra tay với bọn họ, muốn một lưới tóm hết bọn họ.
Tuyết Kiến Đức đâu chịu đựng được, tất nhiên là bạo khởi phản kháng, dẫn theo quân Tuyết gia hiện giờ hăng hái phản kháng.
Bốn thế lực cấp Bá Chủ khác của Hoàn Sơn giới cũng đồng tâm hiệp lực, cùng chém giết.
Nhưng đáng tiếc, tôn tại đột nhiên tập kích bọn họ có thực lực quá mạnh mẽ.
Cường giả trong tay bọn họ rất nhiều.
Cuối cùng, Tuyết Kiến Đức bọn họ cũng hết cách, chỉ có thể lùi lại giữ thành trì này.
Lúc này mọi người trong thành trì, chính là thương hội Quế Hương của Tuyết Phú Quý, thành trì này cũng được xem là nơi dừng chân của thương hội bọn họ.
Trận pháp bên trong thành trì vô cùng mạnh mẽ, trước đây thương hội Quế Hương cũng đập không ít tài nguyên mới xây dựng ra trận pháp như vậy.