Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 919 - Chương 919: Ta Có Một Kế Hoạch

Chương 919: Ta có một kế hoạch Chương 919: Ta có một kế hoạchChương 919: Ta có một kế hoạch

Chương 919: Ta có một kế hoạch

Bởi vì lúc thấy Tiêu Thiên nhìn chằm chằm vào bàn tay gấu của mình, hắn còn lẩm bẩm tiếc nuối và nuốt nước miếng liên tục.

Chu Nguyệt Hành loáng thoáng đoán được suy nghĩ của Tiêu Thiên, sợ hãi vô cùng.

"Ta thấy con xưng hô như vậy, con rất thân với ngài ấy hay sao?" Chu Diệu Hoang nghe xưng hô của nhi tử với Tiêu Thiên thì ngạc nhiên vô cùng.

Chu Nguyệt Hành khẽ gật đầu, thuật lại sơ lược quan hệ giữa mình và Tuyết Phú Quý.

Lúc này, Chu Diệu Hoang mới biết mình cũng quen huynh đệ tốt của nhi tử nhà mình.

Khiên Yêu Hoàng mà mình cho nhi tử để phòng thân trước kia đã bị tên phá gia bại của đưa cho đối phương rồi.

Chu Diệu Hoang xúc động vô cùng.

Thế sự vô thường, ai mà ngờ vận may lúc trước của nhi tử nhà mình lại có thể cứu mạng mình và Tô minh chủ hôm nay chứ?

"Lại nói, đại nhân đó vội vàng đi đâu vậy?" Chu Diệu Hoang kỳ quái hỏi nhi tử.

Chu Nguyệt Hành cảm thấy quái dị trước sự tò mò của phụ thân, mất một lúc lâu sau mới nói: "Chẳng phải trước đó Võ Linh quân đã quy hàng chuộc tội, cứu về một số người rồi sao?"

"Nó tự mình quay lại gặp mặt những người đã được giải cứu, an ủi bọn họ."

"Suy cho cùng lân này người chúng ta mang ve đều là những người trong chư thiên vạn giới được điều động tạm thời đến giúp đỡ chúng ta."

Chu Diệu Hoang nghe thì lờ mờ, không hiểu nhi tử nói vậy là có ý gì.

Tại sao nhi tử lại nhấn mạnh đại quân gấp rút tiếp viện đến từ các thế lực khắp nơi trong chư thiên vạn giới?

Trước mắt chiến cuộc chiến trường hư không cực lớn đang diễn ra rất nghiêm trọng.

Thật ra có rất nhiều người trong chư thiên vạn giới đến đây cứu viện, ít nhất người ngoài đều biết đạo lý môi hở răng lạnh.

Cộng thêm có liên mạch bách tộc dẫn đầu, từng chủng tộc trong chư thiên vạn giới đều phái người đến đây.

Mặt khác, rất nhiều anh hùng có lý tưởng đều chủ động đến đây tham chiến.

Ngoài ra, một số người can cường muốn đến chiến trường tôi luyện bản thân, chiến trường càng nguy hiểm càng tốt.

Nói tóm lại, những người này trù tính lập nên Dũng Tự quân.

Họ đứng ra hỗ trợ theo mệnh lệnh của liên minh bố cáo, tự lập thành một đội linh hoạt bất ngờ.

Nếu đội quân linh hoạt này nằm trong tay kẻ vô dụng, không quản lý được lực lượng thì sẽ chỉ tổ làm người ta đau đầu.

Nhưng khi ở trong tay Long Khâu Bạch Thanh, đó lại là lưỡi đao sắc bén, có thể tạo ra hiệu quả bất ngờ không thể nào tưởng tượng nổi. Bởi vì quá linh hoạt, nên đội Dũng Tự quân không ở lại đóng quân sau khi được giải cứu.

Họ được dẫn về một cứ điểm chuẩn bị nhận lệnh, chỉnh đốn lại đội ngũ, tiếp tục chấp hành nhiệm vụ.

Ngoài ra, một vài người quyết định rời khỏi chiến trường, kết thúc lộ trình này.

Bởi vì rất nhiều người vì nhiệt huyết tình nguyện tiên phong đến đây, giờ tận mắt chứng kiến chiến trường tàn khốc thì đều sợ sệt.

Có người bị thương, trong thời gian ngắn không thể lành lại, cần quay về dưỡng thương.

Có người tôi luyện thành công, cần bế quan lĩnh ngộ những thứ đã thu hoạch được.

Nhưng điểm chung của họ đó là không bình tĩnh nổi.

Họ đều là những người gặp nhiều biết nhiều, gió tanh mưa máu nào cũng từng gặp rồi.

Nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ chứng kiến cảnh mình bị Võ Linh quân của Tàng Vũ đánh bại và giờ được cứu ra.

Họ cũng chưa từng nhìn thấy người trước mặt đắm chìm trong thần quang, mang theo mặt nạ quỷ dị, xuất hiện trong hoàn cảnh vô cùng thần thánh và giáng lâm trước mặt bọn họ.

"Các ngươi nên cảm ơn đi, nhờ có Đại Thiên Tôn Diêm Vương Tiêu Thiên đại nhân hỗ trợ nên các ngươi mới được cứu!" Tiếng hò reo của Mộc Mục khiến bọn họ kinh ngạc ngẩng đầu, giống như gặp ma.

Phần đông Võ Linh quân của Tàng Vũ đều hành lễ với Tiêu Thiên, đồng loạt gọi Tiêu đại nhân.

Tình cảnh quái dị trước mắt khiến mọi người rung động vô cùng, từng người từng người đều chấn động từ sâu trong linh hồn.

Tại sao trên đời lại xảy ra chuyện như vậy?

Đám người Tàng Vũ, chiến sĩ tam huyết nhất mạch lại trở thành đồ hèn nhát, ngoan ngoãn trước mặt mọi người.

Đây là thế giới mà họ biết sao?

"Đại Thiên Tôn Diêm Vương, Tiêu Thiên...

Rất nhiều người đều nỉ non gọi tên hắn. Bọn họ nhìn người đeo mặt nạ quỷ, khắc ghi tên hắn, nhớ kỹ hình dáng của hắn.

Giữa không trung, Tiêu Thiên chắp tay sau lưng, mỉm cười dưới lớp mặt nạ.

Hắn đã nghe thấy rồi.

Có người bên dưới lẩm bẩm gọi tên mình, đồng thời đọc to biệt danh của mình.

Ánh nắng hy vọng đã xuất hiện trước mặt mình.

Hắn đã suy nghĩ đúng rồi, miễn là hắn không thụ động bỏ cuộc, cố gắng thêm một chút nữa thì sẽ thay đổi được biệt danh của mình.

Hắn đã hỏi thăm rõ ràng, những Dũng Tự quân đến từ các thế lực trong khắp chư thiên vạn giới có thân phận rất phức tạp, họ có thể truyền tin tức ra bên ngoài, có điều...

Tiêu Thiên nhìn mấy trăm nghìn người rải rác bên dưới, chư thiên vạn giới như biến thành hạt cát trong sa mạc, tảng đá bị ném vào biển cả, chỉ có bọt sóng lăn tăn nổi lên không đáng nhắc tới.
Bình Luận (0)
Comment