Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 926 - Chương 926: Ánh Mắt Thương Hại

Chương 926: Ánh mắt thương hại Chương 926: Ánh mắt thương hạiChương 926: Ánh mắt thương hại

Chương 926: Ánh mắt thương hại

"Mặc dù bọn họ không ra lệnh hành quân nhưng binh sĩ không sẵn lòng tuân theo mệnh lệnh của bọn họ."

"Vấn đề duy nhất chính là trận pháp ở nhiều cứ điểm khác nhau đang vận chuyển hết công suất, hình thành màn chắn phòng ngự, không thể ra vào được."

Long Khâu Bạch Thanh như thể hiểu được, nàng phất tay gọi ra bản đồ chiến thuật, chỉ vào phía trên: "Các ngươi đánh dấu khu vực phong tỏa trận pháp toàn lực mở ra ở đâu đi."

Theo những địa điểm mà các tướng quân đánh dấu, địa giới bị phong tỏa lập tức hiện ra rõ ràng trước mắt Long Khâu Bạch Thanh.

Nàng đã hiểu, Tô Mộc Sinh ở bên cạnh cũng thấy rất rõ.

Trận pháp mở ra phong tỏa liên quan đến việc từ bỏ những cứ điểm trọng yếu ở tầng ngoài cùng.

Đánh mất tiên cơ, kế hoạch dùng các cứ điểm này làm bàn đạp tiến công, e rằng không thể thực hiện được nữa.

Điểm quan trọng nhất chính là cô lập Tô Mộng Ly và ngăn cản đám người Bàn Thạch Yêu Hoàng ở bên ngoài.

Không cách nào quay lại được!

"Tô Mộc Sinh, ngươi phải biết rằng, nếu như người không còn thì không thể tiếp tục làm minh chủ đâu?" Trên mặt đất, Lưu Thôi Bình nhìn lên hình ảnh xuất hiện trên bản đồ chiến thuật và cười điên cuồng.

"Có vẻ như Tô minh chủ của chúng ta vì lo lắng cho tộc nhân nên đã gấp rút tiếp viện?"

"Cũng không biết đã bao lâu rồi các ngươi chưa nhận được tin tức?"

"Ha ha ha...”

Mấy vị tướng quân lộ vẻ hoang mang, bọn họ biết Tô minh chủ gấp rút tiếp viện cho Bàn Thạch Yêu Hoàng Chu Diệu Hoang.

Chẳng lẽ...

Bọn họ hoang mang nhìn về phía Long Khâu Bạch Thanh và Tô Mộc Sinh, lại phát hiện hai người này chẳng biểu lộ chút bối rối nào.

Ngược lại, bọn họ còn dùng ánh mắt cổ quái nhìn Lưu Thôi Bình trên mặt đất.

Giống như đang nhìn một kẻ ngốc vậy.

Mấy vị tướng quân khác thấy vẻ thờ ơ của Long Khâu Bạch Thanh và Tô Mộc Sinh, không khỏi bối rối.

Đã là lúc nào rồi, lửa cháy đến nơi rồi mà bọn họ vẫn còn đứng yên tại chỗ?

"Thống lĩnh, nghe Lưu Thôi Bình nói vậy, chỉ sợ bọn họ thật sự muốn hãm hại Tô minh chủ." Trong đó, một tướng quân Yêu tộc vội vàng lên tiếng.

Hắn cuống quýt đưa tay chỉ vào bản đồ chiến thuật: "Người của hội trưởng lão đột nhiên phái người tới hạ lệnh liên minh, cưỡng ép điều động những trận pháp chiến tuyến này, chỉ sợ rằng bọn họ thật sự muốn ngăn minh chủ ở bên ngoài." "Đúng vậy, Tô minh chủ đã gấp rút tiếp viện Bàn Thạch Yêu Hoàng, vốn dĩ bọn ta còn tưởng rằng không có chuyện gì, nhưng khi nhìn từ góc độ này xem ra...

Những vị tướng quân này rất lo lắng và không ngừng phân tích đủ thứ với Long Khâu Bạch Thanh và Tô Mộc Sinh.

Còn tên Lưu Thôi Bình trên mặt đất, thân thể có chút run rẩy, giống như rất đắc ý.

"Không kịp nữa rồi, cho dù bây giờ các ngươi có hành động thì cũng không thể làm gì được?"

"Vật liệu các ngươi dùng để bố trí trận pháp tại cứ điểm chủ yếu lấy từ trong kho hàng nội bộ của Liên minh bách tộc, một vài trận bàn nội bộ, khắc họa một vài trận pháp nội bộ cấm chế, chẳng lẽ là việc rất khó ư?

"Bên trong trận bàn nâng quyền hạn của liên minh lệnh lên tối cao cũng là chuyện hợp tình hợp lý mà?

"Huống hồ, thế tấn công hiện tại của Tàng Vũ hung hãn, khi các trưởng lão đến tiếp nhận tiền tuyến, nhất định phải nghiêm ngặt phòng thủ, tìm cơ hội phản công, không thể tùy ý buông lỏng phòng ngự”"

"Huống hồ, Tô minh chủ lợi hại như vậy, ở chiến trường anh dũng giết địch cũng là việc nàng nên làm, đồng thời cũng là cơ hội tốt để nàng ta làm gương cho mọi người noi theo."

"Đây cũng là ý tốt của các trưởng lão trong hội trưởng lão và cũng là cơ hội để Tô minh chủ thể hiện bản thân.”

Lưu Thôi Bình không ngừng lải nhải luyên thuyên, mọi người đều có thể nghe rõ giọng điệu cười trên nỗi đau của người khác của hắn.

Biểu cảm của mấy vị tướng quân ở đây lập tức tram trọng.

Hèn hạ vô sỉ

Hội trưởng lão này thật sự không thèm che giấu dã tâm của mình nữa, rõ ràng là muốn hạ chết Tô Mộng Ly mài

"Chẳng trách vào lúc này, hội trưởng lão lại tới sớm như vậy, không phải vì chuyện hái đào mà là muốn diệt trừ nàng." Long Khâu Bạch Thanh hiểu ra, nhìn Lưu Thôi Bình trên mặt đất: "Xem ra, hội trưởng lão các ngươi đã câu kết với bên phía Tàng Vũ rồi chứ gì?"

"Ngụy trang thành linh tộc Huyễn Ảnh, hay là sứ đồ của Khai Thiên điện?"

Lưu Thôi Bình ngã trên mặt đất, nghe Long Khâu Bạch Thanh nói, rồi nhìn vẻ mặt bình tĩnh của đối phương, cảm giác tình huống này không đúng lắm.

Hắn nghiêng đầu, lại phát hiện Tô Mộc Sinh cũng rất bình tĩnh.

Theo lý, sau khi nghe hắn kể rõ tình cảnh của Tô Mộng Ly thì người làm cha là Tô Mộc Sinh phải cảm thấy cực kỳ lo lắng, không thể chờ được mà xông ra cứu con gái mới đúng chứ.

Nhưng vì sao, ông ta lại dùng biểu cảm thương hại để nhìn hắn.

"Tỷ đã nghe rõ chưa?" Lúc này, Long Khâu Bạch Thanh bỗng nhiên vươn tay ra, trên tay cầm một viên ngọc truyền tin.
Bình Luận (0)
Comment