Khai Quốc Công Tặc ( Dịch Full)

Chương 598 - Chương 242: Cố Nhân (1)

Chương 242: Cố Nhân (1)

Trở lại chỗ ở một thời gian rất dài, nhớ tới những việc đã trải qua ở núi Vương Ốc, Trình Danh Chấn cũng nhịn không được mà lắc đầu tán thưởng.

Hắn đoán không ra Vương Quân Khuếch lấy năm trăm kỵ binh tinh nhuệ hộ tống Lý Mật vào kinh sư rốt cuộc xuất từ ai bày mưu đặt kế. Cũng không đoán ra Từ Mậu Công vốn cùng Lý Mật cả đời không qua lại với nhau, lại lấy danh nghĩa người đó đem ngàn dặm đất đai màu mỡ hiến cho Đại Đường, đến tột cùng mang rắp tâm như thế nào. Nhưng hắn có thể xác định một việc là, Lý Mật sắp chết.

Sau đó chuyện phát sinh thực cũng đúng như suy đoán của hắn, rất nhanh, hình quốc công Lý Mật và Tả Vũ Vệ đại tướng quân Vương Bá Đương cũng bởi vì chịu không nổi triều đình ngờ vực vô căn cứ, vứt bỏ chức quan mà chạy trốn. Ở trong núi Hùng Nhĩ, bị hai người có phẩm cấp thấp hơn so với hai người họ rất nhiều giúp Hữu Dực Vệ tướng quân Sử Vạn Bảo chặn giết, đầu một nơi thân một nẻo.

Mãi cho đến lúc chết, Lý Mật bình sinh bán rẻ vô số bằng hữu đồng nghiệp, từ không biết hai chữ “Trung thành” viết như thế nào vẫn như cũ tin tưởng, chỉ cần mình trở lại Hà Nam, vung tay hô lên, tướng sĩ Ngõa Cương đã đầu nhập vào Đại Đường liền sẽ từ bỏ công danh phú quý đã tới tay, lại liều lĩnh lần nữa tụ tập dưới trướng của mình.

Mặc dù đang ở một khắc này, binh lính đi theo bên cạnh y không đến ba trăm, tướng lĩnh chỉ còn lại có một mình Vương Bá Đương.

Lý Mật chết, khiến triều đình Đại Đường thoải mái thở phào nhẹ nhõm một hơi. Điều đó không chỉ có ý nghĩa từ đó về sau triều đình Đại Đường không cần lại tiếp nhận nguy hiểm do các nơi ở Hà Nam hàng phục rồi phản bội, và còn ý nghĩa từ nay về sau có thể yên tâm bắt đầu dùng đám người Từ Mậu Công, Tần Thúc Bảo, Trình Tri Tiết, La Sĩ Tín và tướng lĩnh liên can quân Ngõa Cương.

Nhờ đám tướng lĩnh này võ nghệ cao cường, kinh nghiệm tác chiến phong phú dung nhập quân Đường, tạo nên sự đền bù cực đại trong quân Đường: thiếu hụt tướng lĩnh cao cấp. Từ đó trở đi, Đại Đường liền phải đồng thời đối mặt hai kẻ thù có năng lực, cuộc chiến thống nhất chính thức đưa ra nhật trình!

Cơ hội trước mặt, hiệu suất vận chuyển của triều đình Lý Đường vẫn là vô cùng cao. Bên này vừa mới chấp thuận cho hai người Từ Mậu Công và Vương Quân Khuếch nhặt xác hậu táng cho Lý Mật, bên kia lập tức hạ chỉ điều chỉnh bố cục chiến lược, đem một đường phòng ngự Thằng Trì hoàn toàn giao ra, điều Tần vương Lý Thế Dân và tướng lĩnh Ngõa Cương dưới trướng liên can bắt đầu Bắc thượng, cùng với Lý Kiến Thành, Lý Húc một đạo, ba đường giáp công Lưu Vũ Chu.

Quân gia nhập có đầy đủ sức lực, ngắn ngủi và yên lặng lập tức phá vỡ hai đường Hà Đông, Hà Bắc. Lưu Vũ Chu đánh không lại thế công của Lý Đường, đồng thời cầu viện về hướng dư nghiệt Đột Quyết và Đậu Kiến Đức. Người Đột Quyết vội vã báo thù lần trước khấu quan không có kết quả, không để ý thực lực bản thân chưa khôi phục, ồ ạt xuôi nam. Đậu Kiến Đức nghe hỏi, cũng lĩnh binh của Khuynh quốc lên Bắc, ý đồ thừa cơ hội các lộ đại quân hỗn chiến, lấy hạt dẻ trong lò lửa.

Lý Thế Tích (Từ Mậu Công) đã được ban quốc họ thấy thế, lập tức phát khởi công kích tấn công mạnh vào hướng đường lui của Đậu Kiến Đức, quân tiên phong tiến thẳng vào ổ của Đậu Kiến Đức. Quân Lê Dương vừa động, Vương Thế Sung ở Lạc Dương lập tức cũng triển khai theo, bắt đầu phái tướng yêu thích dưới trướng Lý Mật trong quân Ngõa Cương là Lưu Hắc Thát lĩnh năm mươi nghìn tinh binh vượt qua Hoàng Hà, uy hiếp Lê Dương.

Một con vật báo động, chư hầu bốn nhà, bảy lộ đại quân. Cách hơn ngàn dặm quan ải giết làm một đoàn, sau lưng ngươi có ta, sau lưng ta có ngươi. Công giết lẫn nhau gần nửa năm, kết quả người Đột Quyết không địch lại tinh nhuệ Bác Lăng, đầu tiên binh bại, lại lần nữa lủi về hướng bắc. áp lực bên cánh giảm bớt, Đại tổng quản U Châu La Nghệ lập tức tự mình dẫn hai ngàn thiết kỵ Hổ Bí xung trận, đám người Đậu Kiến Đức, Cao Khai Đạo, Vương Bạc cầm giữ hai trăm ngàn, lại ngăn không được một kích cắn xé của La Nghệ, bị thiết kỵ đạp thẳng đến trung quân hạ soái kỳ, tổn thất hơn bốn mươi viên tướng lĩnh, đại quân vỡ lui hơn hai trăm dặm mới dừng được bước chân.

Tới lúc này rồi, Đậu Kiến Đức rốt cục nhớ tới chỗ tốt của Vương Phục Bảo. Ở bên bờ sông Chương Thủy, tự mình mặc bạch y đưa ma cho Vương Phục Bảo đã chết đi nhiều năm, đấm ngực dậm chân, khóc rống chảy nước mắt. Sau đó đâm cánh tay minh ước, nhắc lại muốn cùng các lão huynh đệ ngày xưa cùng hưởng phú quý. Từ Mậu Công vừa mới điều quân trở về quyết chiến cùng Lưu Hắc Thát, cánh bắc Vô Danh tướng trấn thủ. Đậu Kiến Đức dẫn hơn một trăm nghìn tàn binh gào thét mà đến, thống lĩnh mã quân dưới trướng giết Từ Mậu Công Khâu Hiếu Cương, bắt giữ Hoài An Vương Lý Thần Thông, phụ thân Từ Mậu Công Từ Cái, Ngụy Chinh cùng muội muội Hoàng đế Đại Đường Đồng An công chúa. Thuận thế công phá Lê Dương.

Lê Dương vừa mất, Từ Mậu Công hai mặt thụ địch, lương thảo bị cắt đứt. Bất đắc dĩ, suất bộ đầu hàng Đậu Kiến Đức. Đậu Kiến Đức mừng rỡ, giữ lại phụ thân của Từ Mậu Công là Từ Cái làm con tin, gia phong Từ Mậu Công là Tả Kiêu Vệ Tướng Quân. Phái y đi liều mạng với kẻ thù cũ La Nghệ. Đồng thời phái Ngụy Chinh đi sứ Lạc Dương, đáp tạ ân tình Vương Thế Sung viện trợ, thuận tiện mời quân Lạc Dương rút về Dĩ Nam Hoàng Hà.

Vương Thế Sung nhận được thư tay của Đậu Kiến Đức, tức giận chửi ầm lên. Mắng đủ rồi, lại không muốn gánh vác ác danh giết hiền, lại đem lễ tặng Ngụy Chinh trở về. Từ đó về sau Đậu Kiến Đức và Vương Thế Sung trở mặt với nhau, tinh lực chủ yếu một lần nữa đặt ở phía nam. Không rảnh ủng hộ Lưu Vũ Chu bất luận cái gì hữu hiệu.

Mấy lộ cường viện bại lại bại, rút lui lại rút lui, tình cảnh Lưu Vũ Chu trở nên gian nan. Đầu tiên là đem thành trì hai quận Lâu Phiền, Tây Hà nhất nhất phun ra, lập tức bị Tần vương Lý Thế Dân bức đến chết để bảo vệ một tuyến sông. Lại gặp mùa rét đậm, Lý Thế Dân phái thuộc cấp kị binh nhẹ băng qua sông, cướp bóc mọi nơi. Khiến Lưu Vũ Chu đỡ trái hở phải, mệt mỏi chống đỡ.

Tiếp theo Vương Quân Khuếch đại bại trước Tống Kim Cương, Tần Thúc Bảo một mình đấu Uất Trì Kính Đức, hai người La Sĩ Tín và Ngũ Thiên Tích liên kết tập kích đêm, hỏa thiêu cửa thành Thái Nguyên. Cũng may nhiệt độ không khí chợt giảm xuống, tuyết rơi nhiều, đám sĩ tốt quân Đường trú đóng ở dã ngoại không thể cầm chắc binh khí công thành, bị bắt lui lại, quân thần mới Lưu Vũ Chu tránh được một hồi tử kiếp.

Loại quyết đấu phấn khích giữa danh tướng với danh tướng, đương nhiên không tới phiên Trình Danh Chấn. Đối với Thái tử Kiến Thành mà nói, việc chiêu nạp lúc trước huých phải cái đinh mềm, không phải vạn bất đắc dĩ, thật sự không cần phải va chạm đến lần thứ hai. Mà đối với Tần vương Thế Dân, dưới trướng vừa mới có được Tần Thúc Bảo, Trình Tri Tiết, La Sĩ Tín, Ngưu Kim Đạt, Ngô Hắc Thát, Trương Lượng và hơn bốn mươi viên thượng tướng trí dũng song toàn, cũng không đáng khiến một cái tổng quản nhà tranh Minh Châu nho nhỏ chú ý. Cho nên Trình Danh Chấn cũng vui vẻ và thanh nhàn, mỗi ngày nhàn nhã, tự tại xem quân báo, nhìn công văn, sau đó cùng Đỗ Quyên hai người cùng ra cùng vào tại chỗ ở, du sơn ngoạn thủy.

Ở những năm chiến loạn, vợ chồng song phương chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, chiến tranh cấp bách, thường thường cả năm trôi qua cũng nói với nhau không được vài câu. Hiện giờ không đánh trận, mỗi ngày ngấy cùng một chỗ, rất nhiều điều muốn nói lại không cần phải nói nữa. Thường thường bên này vừa đưa tới một ánh mắt, bên kia đã bắt đầu động thủ đi làm. Bên này vừa mới nghĩ tới một chủ ý, đối phương lại đột nhiên đã mở miệng, không ngờ suy nghĩ lại giống mình như đúc.

Nhìn thấy nữ nhi cùng con rể phu thê hòa hợp, lão Ba Lạt cảm thấy vô cùng cao hứng. Tiếc nuối duy nhất đó là, bất kể mình cùng bà thông gia sốt ruột như thế nào, Đỗ Quyên không có dấu hiệu mang thai. Vì thế, không ít lần y nói thầm với nữ nhi, từ "Bất hiếu có ba điều", đến "Nuôi dưỡng mới có chỗ dựa vào", có khi khiến Đỗ Quyên nghe mãi cũng nhàm, dậm chân một cái liền đi mất. Lão Ba Lạt kéo chân què mà đuổi theo thật xa, nhìn đến bóng dáng nữ nhi cùng con rể dưới trời chiều vui vẻ mà đi, há hốc miệng, quay đầu đi tìm Hách Lão Đao.

Bình Luận (0)
Comment