๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Mộc Phong Nhi giật mình, nghĩ rằng đại nhân đã biết chuyện này từ lâu, nhưng vẫn cung kính đáp: "Là đường thúc của thuộc hạ, nhưng... chưa đến ba đời."
"Nếu có người muốn giết Mộc Thiết, ngươi sẽ làm gì?"
Mộc Phong Nhi hoảng hốt, há hốc mồm nhìn Phạm Nhàn, một lúc lâu không nói nên lời.
Phạm Nhàn cười nói: "Chỉ là ví dụ thôi. Như thế này, nếu Mộc Thiết có thù với ta, muốn dùng cái chết của mình kích động lòng căm hận của ngươi với ta... ngươi có vì thế mà giết ta không?"
Mộc Phong Nhi liên tục lắc đầu, không dám nói gì.
Phạm Nhàn chán nản lắc đầu, thở dài một tiếng, lại cúi xuống, nghĩ rằng sao trên đời này lại có người ngoan cố đến thế.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Lúc Phạm Nhàn lên đường trong đêm, quay về kinh đô tường trình tình hình Đông Di với Hoàng đế bệ hạ, thì vị Hoàng đế Bắc Tề kia đã trở về Thượng Kinh thành yên tĩnh. Những mái ngói đen xanh vẫn đẹp lung linh, dù cô đã rời cung điện một thời gian, nhưng dưới sự phối hợp chặt chẽ của Thái hậu và quan viên trung thành, không ai thấy chút gì bất thường.
So sánh ra thì, hoàng tộc Bắc Tề xưa kia vẫn bị triều Nam Khánh cho là bất hòa, thực ra lại đoàn kết chặt chẽ hơn nhiều so với Nam Khánh.
Hoàng đế Bắc Tề trầm ngâm nhìn màn đêm ngoài cung điện, quay lại nhìn cô gái xinh đẹp đang đọc sách phía sau, đột ngột hỏi: "Hai người chỉ ở trong phòng nửa khắc, không lẽ hắn ta nóng vội đến thế, hay là nàng xuân tình nồng nàn, khó lòng kiềm chế?"
Sau khi trở về cung, tuy Tiểu Hoàng đế vẫn sủng sái Lý Quý phi, nhưng lời nói dần chua cay. Tư Lý Lý lớn lên từ nhỏ cùng với cô, tất nhiên hiểu rõ tính tình, nhẫn nhịn nửa tháng không giải thích được, hôm nay mới cười nói: "Bệ hạ, ta biết ngài ghen rồi, khỏi phải thể hiện rõ ràng như vậy."
Ngày ấy khi Phạm Nhàn nói câu đó, sắc mặt Tiểu Hoàng đế đã khó coi, nghe lời Tư Lý Lý hôm nay, cô không nhịn được hừ lạnh một tiếng.
Tư Lý Lý đứng dậy, đi đến sau lưng cô, má tựa vào vai gầy, hai tay ôm lấy, nhẹ nhàng vuốt ve bụng dưới, thì thầm: "Lời của Phạm Nhàn rất đơn giản, nếu ngài có thai, ắt chỉ có thể là ta có, dù ai trong hai ta có thai, cũng phải báo cho người cha kia một tiếng."
Tiểu Hoàng đế im lặng, đột nhiên hỏi: "Không biết cái gã mặt trắng kia sống vui vẻ ra sao ở Đông Di thành."
Tư Lý Lý không trả lời câu đó, chỉ nghĩ, Tiểu Phạm đại nhân là nam nhân phóng khoáng nhất, nhưng dính vào nhiều chuyện thế này, chắc hẳn sẽ trở thành nam nhân phiền muộn nhất.
o O o
Nam nhân phiền muộn nhất thế gian sau bao vất vả cuối cùng vội vã trở về kinh đô, xe ngựa màu đen nhanh chóng vượt qua hai lớp kiểm tra của quân phòng vệ và mười ba Thành Môn ti, tới trước cửa thành Hoàng cung.
Phạm Nhàn hít một hơi dài, nhảy xuống xe, không đoái hoài tới đám quan lại hân hoan vây quanh, chỉ nghĩ thầm, lần này vào cung thỉnh cầu chức tước với Hoàng đế bệ hạ, nhất định phải cầu được!
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Sau biến cố kinh đô Khánh Quốc ba năm trước, các vị chủ nhân trong cung đã chết rất nhiều, mối quan hệ trong cung đơn giản hơn, bầu không khí nghiêm trang, thẳng thắn hơn. Hoàng hậu đã mất, có vẻ Hoàng đế bệ hạ không có ý định tấn phong Hoàng hậu mới. Thái hậu đã mất, không còn bà lão ngồi trên cao nhìn xuống các phi tần. Thục Quý phi hờ hững đón nhận cái chết của con trai ruột, chỉ ăn chay cầu nguyện trong thâm cung lạnh lẽo, nhưng Hoàng đế bệ hạ không đày cô vào lãnh cung đã xem là ân điển rất lớn.
Hiện giờ nữ nhân có tiếng nói lớn nhất trong cung hiện giờ chính là mẫu thân của Tam hoàng tử là Nghi Quý tần và mẹ của Đại hoàng tử là Ninh phi. Hai vị nương nương này đều bị tổn thương trong biến cố cung đình, có tình nghĩa kề vai chiến đấu nên cùng hợp tác xử lý sự việc trong cung, ngược lại cũng coi là hài hòa.
Về phía truyền ngôi dễ gây ảnh hưởng nhất đến bầu không khí hậu cung, hiện tại cũng khó gây ra vấn đề lớn. Mặc dù Hoàng đế bệ hạ chưa lập hoàng tử nào làm Thái tử, nhưng người sáng suốt đều biết, hoàng tử có khả năng nối ngôi cao nhất là Tam hoàng tử Lý Thừa Bình.
Mặc dù vị Tam hoàng tử này còn quá nhỏ tuổi, chỉ mới mười ba, mười bốn tuổi, nhưng là người duy nhất có thể uy hiếp địa vị của hắn là hai "huynh trưởng". Đại hoàng tử thì ai cũng biết không hề có tham vọng kế vị, hơn nữa dòng máu nửa nữ nô Đông Di của hắn cũng khiến việc kế vị gặp rất nhiều khó khăn.
Đối thủ cạnh tranh tiềm ẩn khác tất nhiên là Phạm Nhàn. Nhưng Tiểu Phạm đại nhân chỉ là con tư sinh, hơn nữa hắn là tiên sinh của Tam hoàng tử. Điều then chốt nhất làt theo như động tĩnh suốt nhiều năm qua, Tiểu Phạm đại nhân hoàn toàn không hứng thú với chiếc ghế kia.