Chương 1031: Nguyên Anh Động Phủ
Chương 1031: Nguyên Anh Động Phủ
- Phiền đạo hữu có thể mời được Tần đạo hữu thì tốt quá, xem ra chuyến đi lần này không có gì phải quá lo lắng rồi.
Thanh sam nho sinh nhìn về phía Tần Tang rồi cười cười đầy vẻ thiện ý.
Sắc mặt của Tần Tang hơi ngập ngừng, chắp tay nói:
- Đạo hữu quá khen rồi, Tần mỗ còn chưa biết Phiền đạo hữu mời ta đến đây để làm chuyện gì, nên ta cũng chưa hoàn toàn đáp ứng.
Tu sĩ mập lùn luôn miệng nói:
- Nếu Tần đạo hữu không ngại,xin vào trong đảo ngồi chờ một lát, chờ các vị đạo hữ khác đến đông đủ, tại hạ sẽ giải thích rõ ràng cho mọi người cùng biết, chỉ cần đạo hữu đáp ứng, điều kiện mà ta đã hứa hẹn với đạo hữu, chắc chắn sẽ thực hiện được.
Tần Tang ngẫm nghĩ rồi ngự kiếm bay tới, mắt lộ ra tinh quang, xác định trên đảo không có gì bất thường, Tần Tang lách mình đáp lên trên một tảng đá ngầm, duy trì khoảng cách với đám người kia.
Thanh sam nho sinh hàn huyên với Tần Tang vài câu, thấy thần sắc lạnh lùng của Tần Tang, có vẻ như không muốn nói với hắn, hắn cũng không nói nhiều thêm nữa.
Một lát sau,lại có ba tu sĩ liên tục bay, hơn nữa tất cả đều là tu sĩ hắn đã từng gặp qua trong phường thị.
Biểu cảm của Tần Tang thờ ơ lạnh nhạt,hắn phát hiện những người này đều là cường giả bên trong những tu sĩ Kết Đan sơ kỳ, mỗi một người đều có thực lực không hề yếu kém chút nào, xem ra toan tính của tên tu sĩ mập lùn kia không nhỏ chút nào.
- Phiền đạo hữu, người mời nhiều người chúng ta đến đây như vậy, cuối cùng là muốn làm việc gì, bây giờ người có thể nói được chưa ?
Đêm đã khuya, có vài tu sĩ cảm thấy không kiên nhẫn nổi lên tiếng nói.
Tên tu sĩ mập lùn cũng chỉ cười trừ nói :
- Tiền đạo hữu đừng vội, còn một vị đạo hữu nữa chưa tới, có lẽ cũng sắp tới nơi này rồi, đến lúc nó Phiền mỗ tuyệt đối sẽ nói hết cho quý vị, không giấu diếm chút nào.
Khi hắn đang nói chuyện, một đạo thân ảnh thanh hồng từ xa bay tới, cũng dừng lại phía ngoài đảo, thân ảnh của một lão giả gầy gò hiện ra.
- Vạn đạo hữu đến rồi !
Thần sắc tu sĩ mập mạp cực kỳ vui mừng, ngay lập tức chạy ra ngoài nghênh đón.
- Họ Phiền kia, ngươi nói muốn mời ta đên đây để cùng đi tìm kiếm bảo vật, bây giờ lại tụ tập nhiều người ở đây như vậy,cuối cùng người có ý đồ gì ?
Tu sĩ mập lùn cũng luôn mồm giải thích, lão giả gầy gò kia mới bán tín bán nghi mà đi vào.
Lúc này, trên đảo đã có bảy vị tu sĩ Kết Đan kỳ tụ tập, có thể tạo nên một cái hội giao dịch nỏ rồi ấy chứ.Mọi người đều nhìn tên tu sĩ mập lùn, ai cũng muốn biết tên tu sĩ họ Phiền này cuối cùng có mục đích gì.
Không cần nghĩ cũng biết,hắn thuyết phục nhiều người tới đây như vậy, tên tu sĩ mập lùn chắc chắn phải bỏ ra cái giá rất lớn, bức tranh mà hắn muốn tìm, chắc chắn cũng phải xứng với mức thù lao này.
Tu sĩ mập lùn ho nhẹ một cái, cũng không giấu giấu diếm diếm gì nữa, nghiêm túc nói:
- Hôm nay Phiền mỗ mời chư vị tới đây,mục đích chính là là muốn các vị giúp ta phá vỡ một đạo cấm chế.
- Cấm chế ?
- Cấm chế gì vậy ?
- Chẳng lẽ là cấm chế lưu lại từ thời thượng cổ, không lẽ là thượng cổ bí cảnh trong truyền thuyết ở Yêu Hải, đã bị đạo hữu phát hiện rồi sao ?
- Cấm chế đó ở đâu vậy ?
. . .
Chỉ trong chốc lát, hầu hết tu sĩ ở đây đều bị tu sĩ họ Phiền khơi gợi hứng thú, liên tục truy hỏi.
Cho dù là lão giả gầy gò nãy giờ tỏ vẻ lạnh lùng cũng cảm thấy cực kỳ kích động.
Sau khi tu sĩ hai tộc tiến vào Yêu Hải, bới vì yêu tộc thế lực cường đại, Đại Hoang Đảo và Thiên Vu đảo của nhân tộc suýt chút nữa bị thú triều công phá, sau này khi đã ổn định được tình hình, nhân tộc cũng chỉ có thể chiếm giữ một phần hải vực cực kỳ nhỏ ở trong Yêu Hải, hơn nữa lúc nào cũng nằm dưới sự uy hiếp của thú triều, chứ đừng có nói là có thể xông xáo trong Yêu Hải để tìm kiếm thượng cổ bí cảnh.
Có người nghi ngời nói rằng,trước khi Yêu Hải bị phát hiện, nơi này chính là thiên hạ của yêu thú, không có tu tiên giả nào từng đi qua, do đó họ mới không thể tìm thấy dấu vết của tu sĩ thời thượng cổ để lại.
Sau khi bọn họ nghe thấy tu sĩ họ Phiền muốn mời bọn họ đến phá giải cấm chế, họ cũng cảm thấy cực kỳ bất ngờ hơn nữa cũng cực kỳ hứng thú.
Tu sĩ mập lùn khoát tay lia lịa, nói:
- Các vị đạo hữu hiểu lầm rồi,tại hạ cũng phải tìm thấy thượng cổ bí cảnh gì cả,chỉ là Phiền mỗ phát hiện ra một động phủ,hơn nữa Phiền mỗ hoài nghi nơi đó có thể là động phủ của một tu sĩ tiền bối lưu lại . . .
- Động phủ của tu sĩ tiền bối ?
Mọi người ngạc nhiên nhìn nhau.
Lão giả gầy gò lạnh lùng mỉa mai nói:
- Loại động phủ tạm thời này nhan nhản khắp nơi, ai sẽ ngu ngốc để lại thứ gì đó tốt chứ, chẳng lẽ người không sợ đi một chuyến phí công vô ích sao ?
Thanh sam nho sinh nhíu mày trầm tư một hồi,sau đó trầm giọng nói:
- Đạo hữu tình nguyện trả một cái giá lớn như thế để mời chúng ta xuất thủ, có lẽ cũng đã phát hiện ra điều gì đó rồi phải không ? Không biết đó là động phủ của vị tiền bối nào ?
Tu sĩ mập lùn gật đầu nói:
- Không giấu gì các vị, thực ra cấm chế của động phủ có ba tầng, tại hạ cũng đã xem xét kỹ càng, cho dù có thể phá vỡ hai tầng đầu tiên, thì tầng thứ ba cho dù ta có sử dụng biện pháp gì cũng không thể lay động được nó, vốn định trở về mời bằng hữu trợ giúp, không ngờ lại xảy ra sự việc này, bọn họ đều bị vậy khốn tại Hồn Thiên đảo không ra được.Ta đành phải ra hạ sách này, nhân dịp cửa hàng khai trương, mời các vị đến đây trợ giúp. Hơn nữa,cho dù tại hạ chỉ có thể phá được hai tầng cấm chế đầu tiên nhưng tại hạ cũng phát hiện ra một vài thứ, chứng minh được thân phận của chủ nhân động phủ đó không tầm thường. Tại hạ mạo hiểm trả giá đến táng gia bại sản cũng muốn đánh cược một lần.