Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1074 - Chương 1074: Chói Mắt

Chương 1074: Chói Mắt Chương 1074: Chói Mắt

Hắn thân là tu sĩ Vu tộc, nếu không có điều gì bất ngờ, trong người hắn cũng có bản mệnh trùng cổ.

Chẳng lẽ bảo vật trong lôi vân chỉ có thể hấp dẫn được một minh Thiên Mục Điệp thôi sao?

Tần Tang cũng không có lỗ mãng thả Thiên Mục Điệp ra, mà là đem tằm mập ra trước, phát hiện tằm mập vô cùng thờ ơ, cũng không vcos bộc lộ cảm xúc gì, điều này đã xác nhận suy đoán của hắn.

Sức mạnh của lôi đình trong lôi vân cũng không mạnh mẽ khủng bố như lôi đình ở trong thiên địa tự nhiên, tia chớp được sản sinh ra vô cùng nhỏ nhắn tinh tế, nhưng hắn muốn để thần thức tiến vào điều tra, cũng là si tâm vọng tưởng.

Tần Tang trầm tư trong chốc lát, khởi động chân nguyên, chấn động đám lôi vân kia.

Một lúc sau, mây khói lượn lờ trong huyệt động, tiếng sấm chớp rền rĩ, Tần Tang nhanh chóng dừng tay, bởi vì hắn đã thấy trung tâm của lôi vân, trong đó không có bảo vật hay bất cứ thứ gì khác, chỉ thấy một đám mây khói.

Thấy mình không thể nhìn ra điều gì, Tần Tang đành phải thả Thiên Mục Điệp ra.

Vừa thả Thiên Mục Điệp ra, hắn đã thấy Thiên Mục Điệp khoan thai vỗ cái, biểu tình vô cùng kích động, sau khi bay đến đám lôi vân kia, bắt đầu bay quanh quanh chỗ đó.

Chỉ trong chỗ lát, Thiên Mục Điệp đã lơ lửng ngay phía dưới vị trí trung tâm của đám lôi vân, sau đó bắt đầu vỗ cánh với tốc độ cực nhanh. Thực lực của Thiên Mục Điệp cũng không phải là yếu, sau khi nó vỗ cánh đã sinh ra cuồng phong, khuấy động lôi vân.

Nhưng khác với Tần Tang, cuồng phong mà Thiên Mục Điệp sinh ra lại mang theeo một lực hút cực kỳ kỳ lạ, ngay tại thời điểm lôi vân bị lung lay, một luồng sương khói màu ngà sữa dần dần hình thành trong tầm mắt của Tần Tang.

Luồng sương khói này cực kỳ tinh tế, dưới sự tác động của lực hút dần dần hình thành một cái dây, còn một cái dây khác chắc là xúc tu của Thiên Mục Điệp thò ra .

Thiên Mục Điệp đang hấp thu cái sợi dây làm từ sương khói này!

Trên mặt của Tần Tang lộ vẻ ngạc nhiên, hắn thấy đám lôi vân đó cực kỳ bình thường, đơn giản là do thủy khí ngưng tụ ra mà thôi ,nhưng lại biến thành mỹ vị trong miệng Thiên Mục Điệp, Tần Tang có thể cảm giác rõ ràng được cảm xúc thỏa mãn và vui vẻ kích động của Thiên Mục Điệp.

"Rút cục trong đám lôi vân này chứa thứ gì ."

Tần Tang rơi vào trầm tư, giương mắt nhìn Lục Biện Điệp Cân ở phía xa xa, đành lách mình lướt qua đó.

Lục Biện Điệp Cận phi thường ưu mỹ, sắc thái diễm lệ, lại còn có đầy đủ 6 đóa, thế này cũng đủ để Thiên Mục Điệp tu luyện trưởng thành đến đệ nhị biến đỉnh phong.

Ở trong sách cổ của Ngự Linh Tông, giới thiệu về Lục Biện Điệp Cận cực kỳ đơn giản, chỉ nói đây là một loại linh hoa mà Thiên Mục Điệp cực kỳ ưa thích, có thể dùng nó để bồi dưỡng Thiên Mục Điệp.

Còn về đặc tính của Lục Biện Điệp Cận như thế nào,nó sinh trưởng ra sao, ở đâu, trong sách cũng không có giải thích một cách chi tiết, chỉ nói một cách sơ sơ .

"Bởi vì trong lôi vân có loại sương trắng kỳ lạ này, cho nên nơi này mới có thể sinh ra loại linh hoa như Lục Biện điệp Cận, mà thứ Thiên Mục Điệp thực sự ưa thích mới chính là loại sương trắng này sao ?"

Tần Tang chỉ có thể suy đoán một cách lung tung.

Hắn lấy ra sáu cái hộp ngọc, cẩn thận hái từng đóa một , nhìn mọt lần xung quanh, xác định xung quanh không có bảo vật nào khác, đành quay trở về trung tâm của dòng sông ngầm, chú ý động tĩnh của Thiên Mục Điệp.

Chỉ trong chôc lát, sương trắng ngưng tụ càng ngày càng thô , biến thành hình dạng cảu môt chiếc đũa lớn.

Thân thể nho nhỏ của Thiên Mục Điệp như là một cái động không đáy, cái miệng lớn thông phệ không biết bao nhiêu sương trắng, nhưng dương như vẫn không thấy thỏa mãn mà dừng lại.

Đúng lúc này, từ sâu trong lôi vân truyền ra tiếng sấm rền, ngay sau đó, đột nhiên có một đạo điên j quang lập lòe bên trong đám sương khói màu trắng, sau đó cả hai hòa vào làm một thể.

Nhìn thấy cảnh này, Tần Tang biến sắc, đang muốn ra lệnh cho Thiên Mục Điệp tránh đi, không ngờ rằng Thiên Mục Điệp lại không hề tỏ ra sợ hãi, hơn nữa còn vỗ cánh bay lên cao, động thời sử dụng lực lượng của bản thân hút đám sương trắng và tia chớp kia vào bụng!

Tần Tang trợn mắt há hốc mồm, hắn hoàn toàn không dự liệu được tình huống này xảy ra, hơn nữa cũng không kịp ngăn cản, đành vội vàng bay qua,chú ý biến hóa của Thiên Mục Điệp.

Nuốt lôi đinh vào trong bụng sẽ có hậu quả gì ?

Cho dù chỉ là một tia sấm chớp nhỏ bé,nhưng nó cũng đại biểu cho lực lượng cuồng bạo mạnh mẽ nhất trên thế gian này !

Thiên Mục Điệp lơ lửng giữa không trung, bên trong sương trắng cũng đứt đoạn biến mất, gió êm sóng lặng, dương như nó đã roi vào trạng thái ngủ say.

Tần Tang vô cùng gấp gáp, nhanh chóng câu thông ý thức với Thiên Mục Điệp, tin tức tốt là ý thức của Thiên Mục Điệp vẫn rất ổn định, nhưng khí tức của nó thì không ổn định được như vậy.

Thiên Mục Điệp nằm sấp trên tay Tần Tang, từng sợi sương trắng bao bọc lấy thân thể của nó , thân thể của nó run rẩy, rõ ràng đang thừa nhận sự trùng kích của lực lượng lôi đình.

Hành động tự tung tự tác của Thiên Mục Điệp , làm cho Tàn Tang trở tay không kịp, nhưng hắn lại không thể bỏ mặc không quản, điều duy nhất mà hắn có thể làm bây giờ, là mượn nhờ huyết mạch liên hệ của hắn và nó, sau đó toàn lực quán thâu chân nguyên giúp nó.

Theo thời gian dần trôi, rung động trên người của Thiên Mục điệp dần biến mất, nó đã vượt qua cửa ải khó nhất. Sau đó, khí tức của nó dần dần khôi phục, bình ổn trở lại.

Tần Tang âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tiến tới quan sát một cách tỉ mỉ, lại phát hiện Thiên Mục Điệp sau khi thôn phệ lôi đình chi lực cũng không có biến hóa gì quá lớn. Chỉ có hoa văn trên lông cánh của nó dường như chói mắt thêm vài phần.
Bình Luận (0)
Comment