Chương 1075: Phiền Toái Nhỏ
Chương 1075: Phiền Toái Nhỏ
Không ngờ rằng,sau khi ổn định trở lại ,Thiên Mục Điệp lại lần nữa vỗ cánh, tiếp tục bay lên trên, sau đó lại mở cái miệng lớn thôn phệ lôi đình và sương trắng một lần nữa.
Ánh mắt tần tang lấp lóe, lần này hắn không có ngăn cản , để mặc cho Thiên Mục Điệp muốn làm gì thì làm.
Lần này,trạng thái của Thiên Mục Điệp càng thêm nhẹ nhàng,mở miệng thôn phệ sương trắng và lôi đình cũng nhanh hơn.
mãi cho đến khi luồng sương trắng cuối cùng chui vào bụng của nó, Thiên Mục Điệp bay về lòng bàn tay của Tần Tang, nằm ở chỗ này, sắc mặt có vẻ ủ dột. Lúc này, lông cánh của nó bắt đàu phát sáng.
Điều kỳ lạ là ở giữa hoa văn của nó lại có ánh sáng màu bạc lấp lóe.
Quang mang càng ngày càng sáng, đồng thời lại có sương trắng tràn ngập, cuối cùng nó biến thành một cái lôi kén, bao trùm Thiên Mục Điệp. Thiên Mục nằm ở bên trong lôi kén, rơi vào trạng thái ngủ say thật sâu.
Tần Tang đừng ngoài xem xét cả quá trình thay đổi, nhưng hắn cũng không nhúng tay vào, hắn chỉ một mực quan sát trạng thái của Thiên Mục Điệp mà thôi.
Tần Tang có thể khẳng định, lần này Thiên Mục Điệp ngủ say không phải là để lột xác, mà có quan hệ với một loại trạng thái cực kỳ hiếm thấy được ghi chép trong văn tự của Vu tộc, đó chính là linh trùng biến dị!
Ban đầu, thần thông của linh trùng đều rất thô sơ đơn giản.
Nhưng sau đó có người phát hiện, sau khi linh trùng đạt được một loại cơ duyên nào đó,nó sẽ có cơ hội phát sinh biến dị.Xác suất biến dị của linh trùng vô cùng nhỏ, nhưng trong lịch sử dài đằng đẵng của Vu tộc, việc này cũng không phải là quá hiếm thấy.
Linh trùng biến dị chỉ là trường hợp xuất hiện ngẫu nhiên, không thể nào phục chế,dù sao mỗi con linh trùng có thể gặp phải cơ duyên khác nhau , làm sao giống nhau cho được,nhưng Tần Tang cũng không nghĩ tới có thể gặp được cơ duyên như vậy ở chỗ này.
Xác nhận lại một lần nữa, Tần Tang phát hiện lôi kén cực kỳ ổn định,cho dù hắn thu vào khí hải cũng không cần lo lắng nó sẽ nổ tung ở bên trong.
Tuy nhiên, kết quả biến dị cũng không thể nào đoán trước được, nó có tốt cũng có xấu, tốt thì có khả năng thu hoạch được một loại thần thông mới, nhưng xấu cũng có thể làm cho huyết mạch thần thông bị ảnh hưởng, từ đó biến thành phế vật.
Cũng may loại dị biến này cuối cùng cũng không ảnh hưởng đến quá trình lột xác của Thiên Mục Điệp.
Nếu là do Thiên Mục Điệp chủ động thôn phệ, hơn nữa lại còn là lôi đình chi lực cực kỳ hiếm thấy, kết quả cuối cùng hẳn là sẽ không quá kém.
"Chẳng lẽ sẽ thu được một loại thần thông mới, biến thành Thiên Mục Lôi Điệp sao?"
Tần Tang rất mong đợi.
Lôi vân còn đang ứ đong trên phía hang động, thế nhưng bộ phận sương trắng tinh túy nhất của nó đã bị Thiên Mục Điệp thôn phệ mất rồi. Tần Tang nhìn xung quanh một lần nữa, xác định không bỏ sót bất kỳ bảo vật gì nữa, thu hồi Phi Thiên Dạ Xoa,men theo đường cũ trở về.
Sau khi hắn rời khỏi Hồng Diệp đảo, trở nên ung dung hơn nhiều.
Tần Tang quay trở về Lục Oanh Đảo , chờ sau khi một chiếc thuyền buôn đến ,hắn lên thuyền đi thẳng đến nơi mà hắn đã chọn từ trước —— Ngũ Nguyên Đảo.
Ngũ Nguyên Đảo thực ra là năm hòn đảo nhỏ, cũng chẳng cách xa nhau là bao, các tu sĩ dứt khoát lấy Ngũ Hành đặt tên cho 5 hòn đảo này, ví dụ như là Kim Nguyên, Mộc Nguyên, rồi sau đó, năm hòn đảo này hợp thành Ngũ Nguyên đảo.
Tu sĩ của năm hòn đảo này thay phiên nhau canh giữ nơi này, ở địa phận Hải Vực này cũng xem như có một chỗ đứng ổn định.
Sở dĩ các tu sĩ tách ra trấn giữ năm hòn đảo nhỏ này là bởi vì nơi này thường xuyên xuất hiện thú triều, xuất phát từ nguyên lý thỏ khôn đào ba cái hang, một khi một trong năm hòn đảo nhỏ này xuất hiện thú triều, tu sĩ ở trên bồn hồn đảo còn lại có thể chạy đến tiếp ứng , chờ khi thú triều tan dần đi, bọn họ có thể dễ dàng chiếm lại địa bàn.
Nghe thì có vẻ nguy hiểm, nhưng can cứ theo thương hội điều tra, tu sĩ Ngũ Nguyên Đảo đối phó với thú triều nơi đây cực kỳ thông thạo, thương vong do thú triều để lại cũng không lớn như các hòn đảo khác, tu sĩ tình nguyện lưu lại trên Ngũ Nguyên đảo cũng không ít.
Trong lúc thuyền đi xa.
Mỗi ngày, Tần Tang vừa tu luyện vừa chú ý đến động tĩnh biến hóa của Thiên Mục Điệp. Dù sao Thiên Mục Điệp cũng là bản mệnh trùng cổ của hắn,cho dù có lôi kén bao bọc bên ngoài ,Tần Tang cũng có thể cảm ứng được trạng thái củ Thiên Mục Điệp một cách mơ hồ.
Lôi đình chi lực trên lông cánh càng ngày càng nồng đậm , cứ theo xu hương này mà tiếp diễn, rất có khả năng nó sẽ biến dị thành Thiên Mục Lôi Điệp.
Thế nhưng từ đầu đến cuối Thiên Mục Điệp vẫn không có dấu hiệu thức tỉnh.
Xem ra quá trình biến dị sẽ kéo dài đằng đẵng.
. . .
Kim Nguyên Đảo.
Tần Tang đi xuống hải thuyền, nhìn cảnh trí kỳ lạ trên đảo, sắc mặt lộ ra vẻ kỳ dị.
Diện tích Kim Nguyên Đảo không nhỏ, nhưng đa phần đều là hoang sơn dã lĩnh, mấy khối đá trên bờ dùng cách thời Phương Quốc đắp nên , gọi nơi này là thành trì còn không bằng gọi nó là thôn xóm.
Phòng ốc nhà cửa trong thành đều là những khối đá cây gỗ xếp lên vô cùng thô sơ, đơn giản, hai con đường lớn giao nhau nhìn có vẻ vô cùng thô kệch.
Thứ làm người ta chú ý nhất là mười mấy cây cột đá bên ngoài thành, mỗi một cây đều cao đế sáu bảy trượng, to chừng hai người ôm, trên mỗi cây cột đá đều được khắc phù văn một cách chằng chịt.
"Chẳng lẽ những cột đá này là đại trận hộ đảo sao?"
Tần Tang có chút cạn lời rồi, đại trận hộ đảo lại thô sơ như thế, hơn nữa lại đứng sừng sững ở nơi này.
Cột đá không phải là được làm từ linh tài kỳ dị nào, chỉ là những tảng đá đơn thuần, chỉ cứng rắn hơn những tảng đá bình thường một chút, một khi mở ra đại trận, chắc chắn không thể kiên trì được bao lâu.