Chương 1097: Phong Bạo Và Thánh Địa
Chương 1097: Phong Bạo Và Thánh Địa
Khi bọn hắn đến Đông Môn Đảo, đã có rất nhiều cao thủ tụ tập trên đảo.
Độn quang đáp xuống đất, còn chưa đi vào trong thành, Tần Tang đã cảm nhận được khí tức mạnh mẽ bên trong thành, chắc chắn trong đó có khá nhiều tổ sư Nguyên Anh!
Tất cả mọi người vô ý thức thu liễm lại, cực kỳ khiêm tốn.
"Đi thôi, chúng ta ở trong thành nghỉ ngơi một thời gian, sau đó thì đi vào phong bạo."
Hạng Nghĩa cưỡi ngựa, đi vào trong thành.
Tần Tang quay đầu nhìn thoáng qua, nước biển ở phía Đông Đông Môn Đảo dường như u ám hơn những nơi khác một chút, trên mặt biển bao la xuất hiện một vạch đen vắt ngang qua đó, từ nam đến bắc, không thể nhìn thấy điểm cuối.
Nơi đó chính là phong bạo mà người người nghe thấy đều hoảng sợ.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn nghe người ta nói vể sự đáng sợ của phong bạo, càng vào trong thì bão càng lớn, may là vị trí của Thất Sát Điện cũng không nằm sâu trong phong bạo.
Với tu vi của bọn họ thì vẫn có thể kiên trì đi đến Thất Sát Điện.
Mọi người thuê một viện lạc bên trong thành, Hạng Nghĩa cảnh cáo bọn họ tốt nhất đừng đi ra ngoài gây chuyện, đừng làm liên lụy đến người khác. Lúc này những tu sĩ ở trên đảo nếu không phải là cao thủ, thì chính là người có bối cảnh không phải dạng vừa, vô cùng phức tạp, đều không dễ chọc vào, có không ít người kiêu căng, ngạo mạn cố ý dây vào rồi mang họa sát thân.
Tần Tang rất tò mò, từ lúc ở Đại Hoang Đảo đến nay, Hạng Nghĩa vẫn không dẫn bọn họ đến gặp những đội ngũ khác của Đông Cực Minh.
Đông Cực Minh lớn như vậy, không thể nào chỉ có tám người bọn họ được.
Tất cả các đội ngũ đều không liên lạc với nhau, tình huống này quả thực có chút quỷ dị, xem ra lần này Đông Cực Minh toan tính khá nhiều, không biết đó là bảo vật gì mà Đông Cực Minh phải làm to chuyện như vậy.
Tần Tang không suy nghĩ sâu xa, cũng không muốn đi truy hỏi đến cùng.
Hắn vì Truyền Tống Cổ Trận mà đến đây, hắn không muốn bản thân bị cuốn vào vòng tranh đấu này.
Trong lòng của hắn vô cùng rõ ràng, bản thân hắn chỉ vì muốn đổi lấy một cơ hội đi vào Thất Sát Điện nên mới đồng ý hỗ trợ Hạng Nghĩa, không phải là tới đây để bán mạng. Một khi gặp phải nguy hiểm, hắn sẽ tìm đường lui trước.
Những người khác chắc chắn cũng có cách nghĩ như vậy.
Tần Tang đóng lại cửa phòng, ngồi trầm mặc một lúc, sau đó đột nhiên lấy ra một bộ cờ, bày ở trong phòng, đồng thời một lúc thi triển mấy tầng cấm chế.
Sau khi xác định không có sơ hở, Tần Tang mới lấy Đông Minh Hàn Diễm ở trong hộp ngọc ra, do dự một lúc, cuối cùng vẫn mở hộp ngọc ra.
Những năm gần đây, hắn vẫn luôn suy nghĩ nên xử lý Đông Minh Hàn Diễm như thế nào.
Nếu luyện loại hàm diễm hiếm thấy trên đời này thành hỏa châu thì quá lãng phí, nếu như không thể thu về mình thì sẽ luôn cảm thấy tiếc nuối.
Nhưng thử thuần hóa rất nhiều lần, đều thất bại. Ấn ký của Đông Minh Thượng Nhân đã hòa làm một với hàn diễm, thậm chí bản thân hàn diễm được sinh ra là nhờ vì Đông Minh Thượng Nhân.
Chỉ là tu vi của hắn vẫn quá thấp nên một cơ hội cũng chẳng có.
Phải tiến vào Thất Sát Điện ngay lập tức, việc này liên quan đến tương lai hắn, vì vậy không thể tiếp tục chần chừ thêm nữa.
Hư Thiên Lôi là bảo vật trấn phái của Hư Linh Phái được vị Kim Đan kia cảm thấy tâm đắc nên đã để lại, đương nhiên không thể có phương pháp luyện chế Hư Linh Phái, nhưng đã từng đề cập tới vài câu.
Tần Tang đã từng giữ một viên Hư Thiên Lôi, cũng đã nghiên cứu rất lâu.
Điều quan trọng nhất là mặc dù Đông Minh Hàn Diễm tàn bạo, nhưng ở trước mặt Cửu U Ma Hỏa lại cực kỳ dịu dàng, ngoan ngoãn, vấn đề khó giải quyết nhất cũng đã có thể xử lý êm xuôi, đây chính là ưu thế của Hư Linh Phái.
Chỉ cần Tần Tang không phạm sai lầm, thì không cần lo lắng vấn đề phản phệ.
Có rất nhiều cơ hội, có thể tham khảo Hư Thiên Lôi, luyện chế Đông Minh Hàn Diễm thành hỏa châu.
Tần Tang ngồi ở trung tâm Thập Phương Diêm La Trận, lấy Đông Minh Hàn Diễm ra, thôi động Cửu U Ma Hỏa bao phủ bên ngoài Đông Minh Hàn Diễm sau đó mới cẩn thận phá toàn bộ cấm chế bên ngoài hàn diễm.
Hàn diễm vẫn kiêu ngạo như cũ, nhưng cũng đã đầu hàng dưới Cửu U Ma Hỏa.
Hai loại linh hỏa này khi gặp nhau trực diện sẽ phân hóa cao thấp rõ ràng. Xem ra năm đó Khôi Âm lão tổ nhờ vào Thập Phương Diêm La Trận mà chế ngự Tiểu Hàn Vực không phải là nói khoác.
Khi đối mặt với Đông Minh Hàn Diễm, người ta sinh ra một cảm giác không thể xuống tay được.
Cũng may là Tần Tang đã sớm tính toán đâu vào đấy, tập luỵện vô số lần, im lặng một lúc, Tần Tang nhẹ nhàng nắm chặt tay lại, Cửu U Ma Hỏa rung động, rồi từ từ nén vào trong.
Đông Minh Hàn Diễm không thể chống lại liền bắt đầu rút lui, tốc độ của hỏa cầu càng ngày càng chậm, bằng mắt thường cũng có thể trông thấy.
Nhưng khi tiến hành được một nửa, Tần Tang đột nhiên ngừng lại, cảm nhận được Đông Minh Hàn Diễm có dấu hiệu bất ổn, nếu cứ cố gắng tiếp tục áp chế, có thể sẽ xảy ra chuyện.
"Quả nhiên! Không được dùng lực, chỉ có thể dùng cách khác thôi."
Tần Tang nói thầm, để Đông Minh Hàn Diễm trở lại trạng thái ban đầu, thôi động Cửu U Ma Hỏa, ngón tay bay lượn, liền một lúc thi triển mấy đạo cấm chế bao bên ngoài Cửu U Ma Hỏa, từ từ bay đến chỗ Đông Minh Hàn Diễm.
. . .
Sáng sớm ngày hôm sau.
Sau cả một đêm bận rộn, cuối cùng Tần Tang cũng thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt mệt mỏi bị quét sạch sành sanh, hưng phấn nhìn hạt châu màu xanh lam trước mặt.
Đây là hỏa châu do Đông Minh Hàn Diễm ngưng tụ thành, Tần Tang đã thử rất nhiều loại cấm chế mới có thể luyện chế được.
Hỏa châu nhìn thì có vẻ to bằng quả nhãn, nhưng thực ra nó chỉ lớn bằng hạt đậu, bên ngoài là ánh sáng phát ra từ hàn diễm.
Sau khi bị luyện thành hỏa châu, có vẻ như khí tức của hàn diễm còn mạnh hơn trước đó rất nhiều.